Lông mi như lông vũ của Ngu Linh Tê nhẹ nhàng quét  lòng bàn tay ,   đó ngoan ngoãn gật đầu: “Được.”
Ninh Ân vén mái tóc ướt đẫm của nàng   tai,  dậy,  đến nơi đang tàn sát khốc liệt  cầu.
Ngu Linh Tê lặng lẽ mở mắt , trong tầm mắt mơ hồ, chỉ thấy t.h.i t.h.ể thích khách như những cánh hoa cứ từng  từng  nối tiếp  rơi xuống cầu, ngã  trong nước.
Mọi chuyện chỉ diễn  trong chớp mắt.
Ninh Ân là như thế, càng  thể khống chế , thì  mặt   càng bình tĩnh.
Chỉ còn thừa  một tên thích khách b.ắ.n mũi tên độc  nàng  thương, mũi kiếm nâng lên hạ xuống, chỉ thẳng  chóp mũi đang hoảng sợ của đối phương.
“Bàn tay nào   thương nàng ? Cánh tay trái?”
Thích khách  chạy, nhưng cảm giác cánh tay trái chợt mát lạnh.
Gã  trợn to mắt,  thấy cánh tay  cũng giống như mũi tên bay lượn   trung, ở  ánh mặt trời họa  một vòng m.á.u  hảo.
Ninh Ân từ từ  về phía ,  chằm chằm   chân, mũi kiếm di trái di : “Hay là, tay ?”
Tiếng kêu thảm thiết vang vọng  cầu, tiện đà chân trái, đùi …
Những bông hoa màu m.á.u b.ắ.n tung tóe  khuôn mặt tuấn tú trắng trẻo lạnh lùng của Ninh Ân,  nở rộ trong đáy mắt đen,  đến mê .
Lần đầu tiên,  g.i.ế.c  mà  cảm thấy vui sướng, chỉ vì giận chó đánh mèo.
Trong lòng vẫn đang tức giận, nó xuất phát từ lòng hoảng sợ sẽ mất  Ngu Linh Tê.
Hắn từng cảm thấy cái c.h.ế.t là chuyện  đáng nhắc đến  đời , mặc dù là tiếc nuối, nhưng  khi c.h.ế.t cũng đông cứng , cũng chẳng khác lúc sống là mấy.
Mà khi Ngu Linh Tê hỏi  câu hỏi “Ta sẽ c.h.ế.t ”  khiến   tim  phổi như  ngây ,  ngốc đến mức chỉ  thể dùng sự im lặng để che giấu khủng hoảng của bản .
Đôi mắt trong suốt xinh  của nàng, giọng  nhẹ nhàng  kiên định, khi  rộ lên từng sợi tóc cùng như  phát sáng…
Nếu là chết, thì cũng .
Những ngôi  rơi xuống chẳng qua chỉ là phế thạch cháy đen. Chỉ  khi sống trong bầu trời đêm, mới  thể phát  hào quang của .
Ninh Ân đ.â.m thanh kiếm  cái xác  sớm  còn động đậy, cong môi  nhẹ.
Cuối cùng  cũng hiểu  một chuyện: Ngu Linh Tê sẽ  giống như thế.
Cho dù tất cả   khi c.h.ế.t sẽ hóa thành tro tàn, nhưng nàng mãi mãi sẽ kiêu ngạo như tia nắng khi còn sống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-154-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
Chưa  nửa chén , Thanh Tiêu vẫn còn đang   cầu.
Ninh Ân  khuôn mặt  tuấn sang  , ánh sáng trong mắt nhiễm lấy màu đỏ tươi.
Tuy là thị vệ trung thành với kinh nghiệm chiến trường, cũng  thể chịu đựng  cảnh c.h.é.m g.i.ế.c như thế lùi về  nửa bước, khàn giọng : “Vệ Thất, ngươi…”
Mê Truyện Dịch
Trước mắt Thanh Tiêu tối sầm, gục  mặt đất hôn mê bất tỉnh.
Những tia sáng cuối cùng khi mặt trời lặn và bóng tối bắt đầu xâm chiếm từ phía Tây Bắc.
Ngu Hoán Thần vội vã đến cầu Vĩnh Ninh cùng với các vệ sĩ riêng của , thì  thấy một cảnh tượng như thế.
Thi thể trải đầy  một trận chiến ác liệt, nước hồ Vĩnh Ninh vẫn dập dềnh, xác c.h.ế.t như tô thêm màu u tối cho ánh chiều tà.
Mà  cây cầu ,   bất kỳ ai còn sống cả.
Người thanh niên tên Vệ Thất ôm lấy   của  bước từng bước đến gần, gió lướt qua góc quần áo sẫm màu gọn gàng của , như thể    băng qua một núi xác c.h.ế.t và một biển m.á.u mà là vườn hoa xinh .
Hắn như một vị thần, cũng giống như Tu La.
Cảm giác áp bách như thế   thứ mà  thị vệ  .
Ngu Hoán Thần nhanh chóng xuống ngựa, đầu tiên tìm  Tô Hoàn đang  dọa ở cuối cầu, vươn tay thăm dò  thở, thở dài nhẹ nhõm một  : "Vệ Thất, bỏ Tuế Tuế xuống ,  sẽ dẫn  …”
Thậm chí Ninh Ân còn chẳng thèm dừng bước, đặt Ngu Linh Tê lên lưng ngựa, dùng trái tay vỗ  m.ô.n.g ngựa, dứt khoát rời .
Ngu Hoán Thần ôm thê tử  thể đuổi theo ,  khỏi nhíu mày: Hắn đang  đưa Tuế Tuế   thế?!
Ngu Hoán Thần một  trở về từ trong bóng đêm.
Tô Hoàn lập tức  dậy, tiến lên khẩn trương : "Phu quân, tìm  Tuế Tuế  ?"
Sắc mặt Ngu Hoán Thần cứng , lắc đầu : "Ngu Tân Di vẫn còn đang dẫn thị vệ  tìm kiếm. Cha nương thế nào ?"
"Nương   tin tức, bệnh cũ tái phát, uống thuốc xong mới miễn cưỡng ngủ  ."
Tô Hoàn rót cho  chén , cúi đầu : "Cha  Triệu phủ một chuyến, còn  trở về."
Ngu Hoán Thần tiếp nhận chén , như  điều cần suy nghĩ gật đầu.
Kẻ  ở cầu Vĩnh Ninh ngang nhiên hành thích xe ngựa của võ tướng trong triều,  tuần tra duy trì an nguy kinh thành  khoan thai đến muộn, cẩu thả khi kết án việc  Mạn Bắc báo thù,   phần qua loa lỳ lạ...