"A..."
Ngu Linh Tê khẽ thở dài một tiếng,  nén  tiếc hận: "Khối ngọc , vốn là  tặng cho ngươi."
Mê Truyện Dịch
Bàn tay khuấy thìa sứ  dừng .
" mà cũng   gì đáng ngại,     tặng ngươi một món  hơn."
Sống sót  tai nạn là chuyện may mắn lớn nhất, Ngu Linh Tê cũng  tính toán  mất như .
Nàng  chén thuốc nâu sẫm trong tay Ninh Ân, cổ họng nghẹn  cuối cùng vươn tay    thương , nhu thuận : "Ta tự uống."
Đầu ngón tay trắng nõn,  ánh nến hiện  ánh sáng óng ánh như ngọc.
Nào còn cần tặng ngọc khác?
Ninh Ân  nhướng mày: Ngọc  nhất   ở ngay  mắt .
Hắn  như  thấy đối với tay  đang vươn  của Ngu Linh Tê, chỉ chậm rãi múc một muỗng thuốc thổi cho nguội một chút, đưa đến bên môi nàng.
Ngu Linh Tê kinh ngạc, lập tức  nhạt: "Nơi     khác, điện hạ  cần như thế."
Ninh Ân nhướng mắt.
Sau đó nhớ tới cái gì, gật đầu : "Ngược  quên mất, tiểu thư  thích  dùng tay đút,  đổi phương thức khác."
Dứt lời,  bộ thu hồi thìa sứ, đưa  miệng .
Hắn cố ý xuyên tạc ý tứ của , Ngu Linh Tê cũng   cách nào khác.
Chỉ đành nghiêng  uống thìa thuốc do  đút, dùng tốc độ sét đánh  kịp che tai ngậm thuốc đắng  trong miệng.
Bởi vì động tác nhào tới quá vội vàng, một ít thuốc trào  dọc theo khóe môi Vu Linh Tê chảy xuống quần áo Ninh Ân,  hiện lên vết ướt màu nâu nhạt.
Trong con ngươi nặng nề của Ninh Ân lộ  một tia sáng  nhạt, dùng tay áo lau khóe miệng cho nàng.
"Ai, đừng  bẩn quần áo của ngươi."
Ngu Linh Tê  tránh nhưng khi  thấy ánh mắt Ninh Ân trầm xuống, liền ngoan ngoãn  động đậy nữa.
Ninh Ân chậm lau khóe miệng cho nàng,  thèm để ý : "Miệng tiểu thư   bẩn."
Sớm  nếm thử,  ngọt mềm.
Lau miệng xong  bắt đầu cho uống thuốc.
Ngu Linh Tê giống như là ngày đầu tiên quen  Ninh Ân,  chớp mắt   ngay cả vị đắng của thuốc cũng quên mất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-156-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
Xưa nay nàng sợ đắng,   uống thuốc đều là véo mũi buồn bực uống từng ngụm,    Ninh Ân đút cho từng muỗng từng muỗng,  khó chịu, nhưng cũng  cảm thấy khó chịu cho lắm.
Không    do ảo giác  , nàng cảm thấy tính tình Ninh Ân lúc   .
 mà nhớ tới   tâm tư của  vô cùng thâm sâu, càng bình tĩnh thì nội tâm càng  khống chế ,  sợ trong lòng  kìm nén chuyện gì mà  biểu hiện .
Nàng ở bên  lo lắng hồi lâu, Ninh Ân  cho rằng nàng thấy đắng miệng, liền lấy một hạt mứt hoa quả từ trong đĩa nhỏ bên cạnh, nhét  đôi môi đang khó chịu của nàng.
Ngu Linh Tê sửng sốt, ngậm lấy hạt mứt hoa quả , ngọt ngào lan tỏa từ đầu lưỡi đến tận đáy lòng.
Nàng ôm đầu gối, để mặc cho mái tóc đen dài buông xuống  vai, lẳng lặng thưởng thức vị ngọt ngào lúc .
"Biết   phận thích khách ?" Ninh Ân cầm lấy khăn tay, chậm rãi lau sạch vết đường dính ở ngón tay.
Nghe , Ngu Linh Tê nhớ  tình hình  khi  ám sát.
Khi  chặn ở  cầu, thích khách cải trang  bí mật âm thầm quan sát xe ngựa của Ngu phủ. Sau đó hành thích, tên thích khách cầm đầm dường như do dự một lúc khi  thấy nàng và Tô Hoàn.
"Bọn   xe ngựa mà  trưởng  dùng lúc lên triều, thích khách chắc  nhầm bọn  thành  trưởng."
Ngu Linh Tê suy nghĩ một chút, : "Trong triều   ít  kiêng kỵ  trưởng, nhưng  năng lực điều động cao thủ hành thích  đường phố như  chỉ  thể đếm  đầu ngón tay."
Dám dùng phương thức thô bạo trực tiếp động thủ như , chẳng qua là   ỷ   hoàng quyền che chở.
Ninh Ân nở nụ , còn  tính là quá ngu ngốc.
Hắn tùy ý ném khăn tay lên bàn, rũ mắt : "Mới qua giờ tý, ngủ thêm một lát nữa ."
Ngu Linh Tê rời khỏi dòng suy nghĩ của , lắc đầu : “Ta  mới tỉnh dậy, còn  buồn ngủ."
"Giải độc cần  nghỉ ngơi, trong thang thuốc  thảo mộc an thần."
Ninh Ân cúi , đưa tay nhẹ nhàng phủ lên mắt nàng, giọng  nhẹ nhàng: "Nhắm mắt ."- ,  truyện  hơn  app TYT -
Tầm mắt một mảnh tối đen, mi mắt Ngu Linh Tê ở lòng bàn tay  bất an run rẩy, một lát  cảm giác buồn ngủ thật sự ập đến.
Nàng chầm chậm nhắm mắt , một lúc   thở dần dần nhẹ hơn, nàng chìm  một giấc mộng tối tăm và ngọt ngào.
Đợi nàng ngủ say, Ninh Ân chậm rãi buông bàn tay ,  nàng kéo góc chăn.
Sau đó  dậy, đẩy cửa  ngoài.
Khoảnh khắc bước  từ trong ánh sáng ấm áp, tia sáng trong mắt Ninh Ân cũng  mất , lộ  vẻ tối tăm u ám.
Sương mù tản , trăng  mờ mịt, trong màn đêm yên tĩnh, Chiết Kích  dẫn theo thuộc hạ quỳ  bậc thềm.