Ninh Ân ngước mắt  nàng.
Hắn  hồi lâu mới thản nhiên lặp : “Thích một  thì  còn là mua bán?”
Ngu Linh Tê  , gật đầu.
Chẳng lẽ   như  ? Những lời   sai mà.
“Ta ở  phủ của tiểu thư chính là theo như nhu cầu.  hôm qua  tay diệt trừ thích khách    là mua bán lỗ vốn, đối với  chẳng hề  lợi…”
Ninh Ân lắc lắc ly , dường như  suy nghĩ gì đó: “Tiểu thư cảm thấy hành động của   xem là gì?”
Một tia nắng chiếu  từ ngoài cửa sổ rơi lên ly nước gợn sóng dập dờn của , chiếu  ánh mắt .
Thế là đôi mắt đen nhánh  cũng hiện lên ánh sáng hổ phách, chiếu  linh hồn, khiến  khác đắm say.
Đáy lòng Ngu Linh Tê đột nhiên giật .
Có suy nghĩ nào đó chợt lóe lên,  kịp giữ lấy   còn dấu vết.
Nàng nghĩ: chí ít  thể chứng minh, Ngu gia chiếm vị trí tương đối quan trọng trong lòng của Ninh Ân, thậm chí còn quan trọng hơn hơn lợi thế trong tay …
Mục đích khi lúc  cho Ninh Ân ở nhờ  đạt .
   nàng  hy vọng xa vời điều gì chứ?
“Ta  .”
Vẻ mặt của nàng thẳng thắn chân thành, đôi mắt sạch sẽ chứa đầy nắng ấm ngoài cửa sổ, nhẹ nhàng mà  chân thành : “ điện hạ  thể cho   câu trả lời.”
Mây bay nhẹ nhàng, bóng cây lắc lư.
Giữa hai   một phút giây tĩnh lặng.
“Từ  đến nay tiểu thư tinh tế thông minh,  hôm nay  ngốc hơn  nhiều.”
Ninh Ân  vui, trách nàng ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê.
Ngu Linh Tê    đáp án, rũ mi cụp mắt.
Ninh Ân gác ly xuống, nhàn nhạt hỏi: “Còn việc gì ?”
Lúc  Ngu Linh Tê mới nhớ tới mục đích  tìm ,  thể  đè nén cơn sóng gợn trong tim.
“Ta  về phủ.”
Ngu Linh Tê : “Ra ngoài suốt một đêm , cha   tỷ trong nhà sẽ  yên tâm.”
Ninh Ân hờ hững xoay ly  bàn , đốt ngón tay thon dài v.uốt ve  buông lỏng, trái tim của Ngu Linh Tê cũng lên xuống phập phồng cùng chiếc ly .
Mãi đến khi đôi mắt trong trẻo xinh  của nàng nổi lên vẻ thấp thỏm, Ninh Ân mới giật giật khóe miệng, rủ lòng từ bi : “Đợi nửa canh giờ nữa.”
Ngu Linh Tê thắc mắc: “Tại ?”
Ninh Ân  lên con chim cắt màu tro  nóc nhà đối diện, tiếng  lạnh lùng: “Gần Ngu phủ  quá nhiều điều hỗn tạp,   sạch sẽ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-160-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
Giờ Tỵ, quả nhiên Ninh Ân tự điều khiển xe ngựa đưa Ngu Linh Tê trở về phủ .
Thị vệ ngoài cửa trông thấy Ngu Linh Tê, lập tức chạy  bẩm báo.
Không bao lâu , Ngu Tân Di vịn Ngu phu nhân, Ngu Hoán Thần dẫn theo Tô Hoàn,  một nhà đều kéo  vây quanh hỏi han Ngu Linh Tê.
“Tuế Tuế!” Tô Hoàn nhào qua,  lẽ là  suốt đêm nên sưng cả hai mắt.
Ngu phu nhân cũng kéo tay út nữ,  kiềm  mà nghẹn ngào : “Quay về là  ,  về là  .”
Ngu Hoán Thần   bậc cửa, nhíu mày  thiếu niên  chắp tay bên cạnh xe.
Hai  chạm mắt với , là thăm dò cũng là giao chiến.
“Huynh trưởng, may mà   còn  Vệ Thất.”
Ngu Linh Tê âm thầm chuyển  ngăn cản ánh mắt của Ngu Hoán Thần, nàng  tủm tỉm : “Nếu  nhờ   roi thúc ngựa đưa   tìm lương y chữa thương thì    sẽ rơi  tình cảnh nào nữa.”
Người trong nhà  về phía Ninh Ân, chỉ  Ngu Hoán Thần là mang sắc mặt phức tạp.
“Huynh trưởng.”
Ngu Linh Tê giật giật tay áo của , ánh mắt mang theo sự cầu xin: “Có lời gì chúng  trở về    ?”
Ngu Hoán Thần liếc    một cái,  đó buông tiếng thở dài.
Hắn chắp tay thi lễ với Ninh Ân ở đằng xa,  khi đích  gửi lời cảm ơn mới dẫn  nhà bước  cửa phủ.
Ngu Linh Tê  hai bước  trong phủ  ngoái đầu về, bóng dáng của Ninh Ân   khuất mất.
Ngu Hoán Thần dừng bước, phân phó Thanh Tiêu: “Đi mời thái y đến đây.”
“Vâng.”
Thanh Tiêu cũng  thương,  cánh tay  quấn băng, chần chừ hỏi: “Thiếu tướng quân, Vệ Thất  cần  tiếp tục…”
Ngu Hoán Thần    đang nhẹ giọng an ủi Tô Hoàn, chỉ cảm thấy đau đầu.
“Không cần điều tra.”
Hắn hừ nhẹ, ngốc đến  cũng nên đoán .
…
Vào phòng kín, Ninh Ân kéo ngăn tủ  và đặt hộp gỗ tử đàn tìm về   trong.
Mê Truyện Dịch
Hắn dùng bụng ngón tay vuốt chầm chậm qua mặt ngọc ấm áp nhẵn mịn, đáy mắt hiện lên một tầng ý  cực mỏng manh.
Nên khắc hoa văn gì đây?
Ninh Ân gõ đốt ngón tay, chậm rãi suy nghĩ.
Rất nhanh, nữ quan của phòng thái y  tới, nàng  cẩn thận kiểm tra vết thương  cơ thể của Ngu Linh Tê một lượt, mới ngạc nhiên khen: “Trời, ai băng bó vết thương của Nhị tiểu thư thế? Người  xử lý vết thương quá cẩn thận.”
Ngu Linh Tê tự dưng nghĩ tới hình ảnh Ninh Ân dậy sớm  thuốc   cho nàng, trong lòng mơ hồ như  một làn gió dịu dàng và mềm mại thổi qua.