Hai là, nàng ngạc nhiên  độ nóng bỏng của môi Ninh Ân lúc  khác hẳn với vẻ lạnh lùng  .
Đầu cầu thang truyền đến tiếng lách cách  nhỏ như thể  thứ gì đó rơi xuống đất.
Mí mắt Ngu Linh Tê run run, theo bản năng nàng    nơi phát  tiếng động, nhưng   Ninh Ân giữ chặt cằm  cho nàng phân tâm.
Ninh Ân chạm  đôi môi mềm mại, đầu lưỡi tinh tế lướt qua môi nàng như đang thưởng thức một món ngon  đời.
Dần dần  còn sự từ chối, né tránh   đó là sự triền miên, quấn quýt, đòi hỏi.
Ninh Ân luôn thích  dáng vẻ  trốn cũng  trốn  của  khác, ngay cả vẻ mặt đau đớn của  sắp c.h.ế.t cũng  chịu buông tha, bởi đối với  đó là thú vui lớn nhất.
 lúc , đôi mắt đang mở to của   rũ xuống một nửa, dần dần nhắm chặt chìm  trong bóng tối, chỉ còn  sự ngọt ngào của nàng mới  thể lấp đầy.
Ngu Linh Tê  ép đến mức ngả   , eo dựa  bệ cửa sổ cứng rắn lạnh lẽo, mái tóc đen mềm mại như tơ lụa khẽ bay trong gió đêm, quyện  trong đôi mắt đen như mực của Ninh Ân.
Đèn bát giác  mái hiên tỏa  ánh sáng mờ mờ  đỉnh đầu, trái tim Ngu Linh Tê đánh trống liên hồi trong lồ.ng ngực.
Có điều gì đó dịu dàng  lạ tràn ngập trong tim.
Nàng đưa tay giữ lấy bệ cửa sổ, sợ  sẽ  nhấn chìm trong đôi môi của Ninh Ân.
Ninh Ân  khẽ, một tay giữ chặt eo nàng, một tay nắm lấy bàn tay đang giữ bệ cửa sổ kéo vòng ôm lấy cổ .
Ngu Linh Tê tìm  cảm giác an , từ từ áp n.g.ự.c   Ninh Ân, run rẩy nhắm mắt .
Những tòa lầu cao tầng im phăng phắc, bên tai   thấy tiếng gió rít chỉ   thở nóng bỏng đan xen, quấn quýt lẫn .
Đôi môi rời  giống như một giấc mơ   đánh thức  gợi lên dư vị vấn vương.
Hóa  đây mới là điều "hạnh phúc" hơn.
Ngu Linh Tê yếu lớt bám lấy vai , thở hổn hển như kẻ c.h.ế.t đuối vớ  khúc gỗ.
Ngược  Ninh Ân bình tĩnh hơn, nhưng đôi môi   chút tươi tắn,   : "Hơi thở của tiểu thư  luyện tập thêm ."
Ngu Linh Tê nắm chặt vạt áo , giống như trừng phạt,  thở gấp gáp : "Được, ngày mai  sẽ tìm  luyện tập."
Cánh tay còn đang bên hông nàng bổng ôm lấy eo siết chặt, Ninh Ân nhẹ nhàng bóp cằm nàng nâng lên.
"Lẩm bẩm gì đó?"- ,  truyện  hơn  app TYT -
Hắn  khuôn mặt ửng hồng quyến rũ của Ngu Linh Tê, nheo mắt tỏ  nguy hiểm: "Miệng tiểu thư kén chọn như ,  khác  chắc  nhiệt tình như ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-168-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
Mê Truyện Dịch
Ngu Linh Tê bất lực, tức giận  , rõ ràng là do miệng  giờ  đổ  cho nàng.
Nàng  tìm thêm  để luyện tập nhưng đáng tiếc cả hai kiếp đều chỉ  thể luyện tập với cùng một .
Bên ngoài cửa sổ, những chiếc đèn trời bay lơ lửng trong bầu trời đêm đen mịt, khi cơn gió thổi qua, tỏa  ánh sáng vàng cam ấm áp  thể nào phân biệt  cái nào là "Tuế Tuế luôn bình an" của bọn họ.
Tâm sự của Ngu Linh Tê cũng theo chiếc đèn trời bay , bay lên bầu trời bao la.
Nàng nghĩ  lẽ những gì tẩu tẩu  là đúng.
"Có  cái  chúng  gọi là gì ?"
Ninh Ân  chằm chằm  mắt nàng, đôi môi nhàn nhạt cong lên, trầm giọng : "Cẩu - hợp."
Ngu Linh Tê ngẩn ,  đó ngước mắt lên nhỏ giọng đáp : "Chỉ  cẩu,   "hợp"."
Lần , là Ninh Ân sững sờ.
Sau một lúc,  mới  khẽ, lồ.ng n.g.ự.c rung lên nhè nhẹ, lời  ngọt ngào nàng  hiếm khi .
Thật hiếm khi thấy  hận  thể giấu nàng , cất ở nơi sâu nhất chỉ để đôi mắt  của nàng  một  .
"Là  của ."
Ninh Ân vương tay vu.ốt ve tóc mai của Ngu Linh Tê, giọng  khàn khàn trầm thấp tràn đầy vui sướng: "Lần  tìm một nơi phong cảnh , tìm một chiếc giường rộng rãi thoải mái,  sẽ để nguyện vọng của tiểu thư thành sự thật."
Gió thổi bay tấm rèm cửa sột soạt, Ngu Linh Tê bình tĩnh , đẩy lồ.ng n.g.ự.c rắn chắc của  : "Đứng dậy, đến lúc   xuống ."
Nếu  trưởng nhận   điều  , nhất định sẽ tra hỏi lung tung.
Vẻ mặt Ninh Ân bình tĩnh liếc  cầu thang,    trống rỗng : "Được."
Hắn ngoan ngoãn buông tay ,   tâm hồn nhỏ bé  đang nghĩ gì, chỉ   lời.
Tay Ngu Linh Tê chạm  đôi môi vẫn còn tê dại,  dám để Ninh Ân  thấy vẻ mặt ửng đỏ vô dụng của , vì  nàng cúi đầu  thẳng về phía lối .
Sau đó nàng dừng , nàng  thấy một miếng ngọc bội rơi ngay lối   cầu thang.
Nghe tiếng bước chân của Ninh Ân gần đến, Ngu Linh Tê mím môi, nhanh chóng giẫm miếng ngọc  đế giày.
......
Tiết Sầm đang   cầu Tranh Lĩnh Nam, ngửa đầu  lên bầu trời đêm rộng mênh mông,  chân là ngọn đèn cầu nguyện còn   thắp sáng.