Đèn đuốc  cạn, màu đỏ tươi với đốt ngón tay của  đan xen    mà giật .
Hắn hờ hững nhíu mày,  ngẩng đầu lên  trông thấy Ngu Linh Tê đang  trong bóng tối ở một góc hành lang.
Bước chân của Ninh Ân  khựng ,  chắp tay đầy mùi m.á.u tanh  lưng, mới tiếp tục chậm rãi tới rẽ  một cái góc,   mặt Ngu Linh Tê.
“Nàng  ngoan.”
Ninh Ân dùng nụ  dịu dàng che  sự tàn nhẫn  tan  , cùng với trong lòng chợt lóe lên, một chút hoảng loạn nhạt nhẽo.
Hắn rõ ràng dăn nàng là   chạy loạn, nhưng   vì     để nàng  thấy một màn lúc nãy.
Hắn  đưa tay nhéo lỗ tai nàng nhưng  thấy m.á.u  tay,   như   chuyện gì thả tay xuống.
Ngu Linh Tê    nháy mắt, cho đến khi viền mắt hiện lên chút nóng, ánh mắt cũng mơ màng.
Gió  mới  lắng xuống cũng là vì Ninh Ân.
Nàng từng cảm thấy may mắn trong lòng và lưu luyến sự ngọt ngào  mắt. Nàng chỉ nhớ rõ Ninh Ân  quyền thế mạnh mẽ vang danh khắp thiên hạ nhưng  quên mất quan sát của vị trí  vạn   là do  đạp lên vô  xác  và m.á.u tươi  …
Toàn bộ bao trùm lên mạng của  chính là m.á.u của .
Trước đây, Ngu Linh Tê chỉ ghen tị với sự cứng rắn và tàn nhẫn của Ninh Ân, nhưng bây giờ àng  cảm thấy đau lòng cho sự im lặng và nhận nhịn  sự cứng rắn .
Ngu Linh Tê đ.è xuống sự chua xót lan trong lòng, cụp mắt kéo tay  lưng của Ninh Ân  ngoài  nắm chặt.
Nàng   tiếng nào, kéo tay Ninh Ân nhanh chóng  bên trong phòng nghỉ Bàn tay trắng mịn dính chút m.á.u tươi đỏ  đầu ngón tay, khiến nàng  chút buồn nôn nhưng nàng vẫn cầm thật chặt.
Ninh Ân dường như  biểu hiện hung dữ hiếm thấy của nàng  cho ngạc nhiên, cũng quên luôn tránh tay , để nàng tức giận đùng đùng kéo tay   trong phòng đặt lên  giường nhỏ.
Mê Truyện Dịch
Ngu Linh Tê lấy một chậu nước đặt  bàn , kéo bàn tay thon dài của Ninh Ân ,  đ.è xuống trong nước.
Từng dòng m.á.u lượn lờ tản , nước nhanh chóng biến thành màu đỏ tươi.
Ngu Linh Tê đổ nước ,  tiếp tục  chậu nước sạch khác,  cầm lấy khăn bông im lặng tỉ mỉ từng chút một lau sạch sẽ mười đầu ngón tay của Ninh Ân.
Lông mi của nàng đang run lẩy bẩy, ngay cả tay cũng thế.
Ninh Ân  cũng định  quan tâm, nhưng dần dần khóe môi  vô thức chìm  ý  nhạt.
“Tiểu thư đang  gì ?” Hắn hỏi.
Vì  thương quá nhiều nên  dần dần quên mất cảm giác đau đớn là gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-186-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
Gãy tay thì chấp nhận, n.g.ự.c  thủng thì che hố m.á.u , đây là cách xử lý mà   đồng nhất.  khi  đối mặt với đôi mi đang run rẩy của Ngu Linh Tê,  mờ mịt   tiếp theo nên chấp nhận chỗ nào,  che chỗ nào.
Ha là đây chính là cảm giác đau đớn.
Vui vẻ chịu đựng đau đớn.
Ngu Linh Tê  nâng mắt lên, chỉ đè âm thanh tắc nghẽn của : “Bảo bối tỳ nữ  sủng đang rửa tay cho chủ nhân, đây là việc  trong chức trách,    ?”
Ngay lập tức sự sung sướng như tự ngược chính  tan rã  ngay ở đáy mắt Ninh Ân,  đặt tay lên đầu gối nghiêng  tới, chóp mũi cao thẳng chạm lên đến mi mắt như cánh bướm của nàng,  đó dời xuống.
“Là bảo bối.”
Ninh Ân trầm giọng sửa , điểm quan trọng   ở “tỳ nữ  sủng ái.”
Tay của  nhuộm máu, nhưng ít  hôn vẫn sạch sẽ.
Một nụ hôn chạm vào, giống như là miêu ̉ vật phẩm quý giá dễ vỡ vậy, nhiều ý nghĩa trân quý hơn.
Ngu Linh Tê  nhúc nhích.
Câu nói “bảo bối” trầm thấp đó, khiến nàng thở gấp trong lồng ngực, sưng lên đau đớn.
Kiếp trước nàng  có người nhà, cũng  có ai nói  nửa câu đường mật với nàng, sống một mình, chết cũng một mình.
Đời này gia ̀nh đều ở đây, bằng hữu  thích hoàn mỹ. Có người đánh cược cả mạng sống để bảo vệ nàng, nhưng nàng vẫn khó chịu như vậy.
Trong ngày hôm nay, Ngu Linh Tê có mấy lần muốn hỏi Ninh Ân: “Chàng có từng nghĩ tới, có thể sống  vất vả như vậy ?”
Nàng  hỏi  miệng, là vì nàng biết Ninh Ân  nghĩ tới, thật sự  nghĩ tới.
Hắn xếp mạng sống của mình ở cuối cùng, mọi thứ hắn nhận ̣nh thà chết cũng  buông tay…..
Cho dù, hắn biết rõ chỉ cần Ngu gia thuận theo chỉ hôn của Hoàng đế, chỉ cần rời xa Ngu Linh Tê, thì có thể bỏ qua rất nhiều phiền toái.
Nhận thấy sự thất thần của nàng, Ninh Ân nhấc tay  khỏi mặt nước,  nâng cánh tay: “Lại đây.”
Hắn luôn hành động nhiều hơn là nói.
Ngu Linh Tê theo lời ngồi ở  giường, lấy chiếc khăn tay sạch, kéo cánh tay Ninh Ân xuống, băng bó lại lòng bàn tay bị cắt ́ch của hắn.
Ngọn nến trong màn che im lặng nhảy nhót, trong lòng họ biết rõ  nên nhắc đến chuyện vừa rồi xảy .