Thứ bùn nhão  dính  tường, uống công cho Hoàng hậu nương nương một tay vung đắp lên tới bây giờ.
Mày  của Phùng Hoàng hậu cau , lạnh lùng : “Thôi Ám,  Thái tử tỉnh rượu .”
“Vâng.”
Thôi Ám hiểu ý  tới  mặt Ninh Đàn,  xin : “Điện hạ, đắc tội .”
Ninh Đàn khựng   kịp hiểu chuyện gì xảy ,   một tiếng nước chảy ào ào, cả   như bao cát bay  ngoài rơi  trong ao sen Phật  điện.
“Cứu… Cứu…”
Ninh Đàn cố gắng múa may vùng vẫy tay chân, nhưng  ai dám kéo   lên.
Mẫu hậu cao quý của   đang   bậc, Phượng bào quý giá, gương mặt  đau lòng cũng  vui, chỉ trưng  dáng vẻ lạnh lùng.
 đấy, dáng vẻ  lạnh lùng giống như bà  đang  đứa con vô dụng  thể tùy tiện vứt .
Cuối cùng Ninh Đan cũng coi như ôm  tượng đá phun nước bên cạnh ao,   treo đầy rong rêu, chật vật và run lẩy bẩy.
Hắn  tỉnh rượu   , vô cùng tỉnh táo .
“Bổn cung bảo vệ cho ngươi  một  hai, chứ  thể bảo vệ  cho ngươi trăm  mười .”
Hoàng hậu : “Thái tử cứ ở đây bình tĩnh nghĩ  .”
Cửa điện vô tình khép   mắt, Ninh Đàn lau nước, ánh mắt trừng lớn  nội thị đang khom  bên cạnh.
Trong đoạn thời gian ngắn, mặt nội thị   lời mơ hồ cũng ngông cuồng và ngang ngược lên, toét lên nụ  châm biếm, khinh bỉ sự ngu dốt và chật vật của  .
Hai mắt   đỏ đậm, trong đó chứa sự sợ hãi nhưng nhiều hơn là mấy phần oán giận chen lẫn  bên trong,   hận trong cơ thể  chảy dòng m.á.u dơ bẩn của tiện tỳ , hận mẫu hậu  đưa   lên vị trí Thái tử,   chịu bố thí cho   dù một chút tình thương và  thiết…
Đợi đó !
Hàm răng của Ninh Đàn rung lên mà nghĩ,   sẽ chứng minh cho tất cả   thấy chính   mới là dòng m.á.u thuần chủng của Long!
Trên tòa Chỉ Nguyệt lâu gần sát với cung Khôn Ninh, Ninh Ân mặt một bộ áo bào tím  thẳng, thu hết  mắt bộ dáng chật vật ngu xuẩn của Thái tử ngâm  trong ao.
Phía   là một tên nam tử mặc trang phục của thị vệ cấm quân, : “Điện hạ,  cần tạo  chút chuyện ngoài ý  để cho Thái tử thuận lợi c.h.ế.t đuối trong ao ?”
“Không cần.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-198-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
Quạt giấy trong tay Ninh Ân nhẹ nhàng như  như  lắc lư, vàng môi cũng cong lên, mặt tái nhợt hiện lên vài phần dịu dàng và điên cuồng: “Chết là chuyện  đơn giản,   thể để cho Hoàng  thoải mái như thế chứ.”
Hắn  đẩy hết những chuyện năm đó  chịu đựng, trả  hết cho hai mẫu tử .
Ánh mắt  lướt qua cung điện nguy nga phùng phiếm,  rơi   con đường xa xa Hoàng cung.
Thị lực của Ninh Ân   dù chỉ mấy bóng  xa như con giun con dế, thì  vẫn  thể phân biệt  bóng dáng yểu điệu xinh  .
Khóe miệng đang   trầm xuống,  xếp quạt giấy , xoay   xuống lầu.
Bên ngoài cửa cung, Ngu Tân Di vội vàng đuổi theo.
“Tuế Tuế.”
Nàng  nắm c.h.ặ.t t.a.y Ngu Linh Tê, trong mắt hiện lên sự lo lắng  cần  cũng : “Muội   chứ?”
Tâm trạng đang bay bổng ở phương nào của Ngu Linh Tê bấy giờ mới trở , nàng phát hiện bản   hành lễ chào Hoàng hậu mà cùng  với Tiết Sầm  khỏi bữa tiệc, khó tránh khỏi  chút thất lễ.
Cũng may Hoàng hậu chỉ đang để ý Thái tử, chứ  từng để ý đến hành động của nàng.
Ngu Linh Tê nhẹ nhàng lắc đầu. cố gắng nở nụ  nhẹ nhõm: “Muội  , tỷ tỷ.”
Ngu Tân Di kéo Ngu Linh Tê lên xe ngựa của , thả màng xuống.
Nàng  đưa tay nâng mặt của   lên, đến khi thấy gương mặt nhỏ nhắn khéo léo xinh  của nàng vặn vẹo đến biến dạng, mới bóp má nàng : “Tuế Tuế, nếu   vui thì cứ  .”
Ngu Linh Tê giật .
Mê Truyện Dịch
“Muội tưởng tỷ  thấy  ? Muội  còn  sự hâm mộ như lúc trẻ tuổi với Tiết Sâm đúng ?”
Ngu Tân Di buông một tiếng thở dài: “Hôm nay Hoàng hậu lấy cớ xung hỉ để chặn tất cả đường lui của chúng , chuyện giả vờ bệnh cũng  thể che giấu , thật đúng là  chút   nào. Có điều Tuế Tuyết , chuyện hôn sự như thế chỉ đem đến sự đau đớn cho , tỷ tình nguyện cho    đồng ý, dù là kháng chỉ bất trung, cả nhà   tù nhưng  vẫn…”
“Tỷ!”
Ngu Linh Tê ôm Ngu Tân Di, nhẹ giọng : “Không cần  những câu như thế .”
Việc năm ngoái Bắc Chinh, nàng vất vả lắm mới xoay chuyển  vận mệnh để những   nàng tôn kính và yêu thương tiếp tục sống ở bên cạnh,  nên nàng    thể nhẫn tâm mà vì một phút oan ức nhất thời  chuyện sắp thành  bại chứ?
Huống hồ, từ ngày  nàng rời  khỏi ninh Ân, nàng   dù tương lai xảy  như thế nào, nàng cũng   tư cách nào để khó chịu.