Người như    tiền đồ, hơn nữa  từng     những h.am   xa và phẩm hạnh   gì. So với gã Trần Giám  thì đáng tin cậy hơn nhiều.
Chỉ mong  sẽ ghi nhớ lòng  của Đường Bất Ly. Sau  khi phất lên như diều gặp gió sẽ  thể giúp đỡ nàng một chút.
...
Vào đêm, gió cuối thu lạnh thấu xương, trăng   mất  ánh sáng.
Mê Truyện Dịch
Ninh Ân mặc áo bào màu tím   hành lang, thưởng thức tiếng hót vang của những con chim xinh  uyển chuyển.
Trên bàn chân chúng  buộc sợi xích vàng tinh tế. Hoàng tử  tuấn với mái tóc đen dài và áo bào lấy một nhánh cỏ trêu chọc để con chim bay lên. Sau đó con chim   sợi xích nhẫn tâm lôi về chỗ cũ, chơi vui đến mức   mệt.
Nội thị bẩm báo: "Điện hạ, buổi chiều Đường công phủ  sai  đưa bái  đến, còn  thêm một cái đèn cầu nguyện.”
Ninh Ân lười  tiếp xúc với  khác, ngày thường  sẽ  xem bái .
Thế nhưng  hầu  bẩm báo đến  mặt thì chắc chắn  gì đó đặc biệt.
"Bái   như thế nào?"
Ninh Ân   đầu , giọng  lười biếng vô hại.
Nội thị : "Chỉ  một câu: Mọi việc đều  như ý, Tuế Tuế cũng  bình an."
(*) Tuế Tuế là ngày ngày
Mặt Ninh Ân  biến sắc, cầm nhánh cỏ trong tay : "Mang tới để  xem một chút.”
Nội thị liền đưa bái  và đèn cầu nguyện  đến.
Chữ   bái  thanh tú xinh ,  quen mắt. Vả  ngòi bút khô trắng, hiển nhiên sử dụng bút lông mềm dai  thấm mực, cũng   dùng lông dê  lông sói  thành.
Ninh Ân  thể phân biệt  điều , dù  từng sợi lông của cây bút  đều do chính tay  cắt tóc xuống và tỉ mỉ chọn  từng sợi một.
Hắn rũ mắt  nhạo, khép bái  vứt sang một bên.
"Cạch" một tiếng, nội thị sợ tới mức rụt cổ lui .
Đèn cầu nguyện   mở   im  bàn . Nhìn qua  vài phần châm biếm, gợi nhắc đủ loại chuyện cũ.
Ninh Ân  một lát, cuối cùng  còn tâm trạng tiếp tục trêu đùa chim mà  qua cầm đèn cầu nguyện lên.
Trên giấy đèn vẽ một bức tranh minh họa, là một đứa trẻ  một cái chỏm tóc ôm đầu trốn  gốc hoa. Vẻ mặt đứa bé thận trọng, giống như đang chơi trốn tìm với bạn bè.
Bên cạnh  hai câu: Ôm đầu tiêu bắc  nam ngữ, chốn vắng   hoa hạ tàng.
Suy nghĩ hai câu , Ninh Ân híp mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-209-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
Chỉ  thế ?
Thất hoàng tử điện hạ  chút   lòng. Nàng tốn nhiều công sức như thế chỉ để nhắc nhở  việc  thôi ?
Ít  cũng   một bức thư nhận  dài hàng ngàn chữ, lúc đó  mới miễn cưỡng suy nghĩ một chút xem    đối xử dịu dàng với nàng  .
Dù   giờ  luôn  luôn  thù tất báo và nhớ  dai.
Hắn lấy nến , thắp đèn cầu nguyện lên. Ánh lửa phản chiếu một cách mờ ảo đôi mắt đen tuyền của .
Đèn lồng tuột  khỏi tay, chậm rãi bay lên từ  mái hiên. Một cơn gió mạnh thổi tới, ngọn đèn  vật lộn trong chốc lát, cuối cùng  gió thổi bay và  cháy thủng một lỗ. Trong phút chốc nó hóa thành tro đen rơi xuống, ngay cả khung tre cũng  còn.
"Gió thật mạnh."
Ninh Ân tán thưởng, đáy mắt ẩn chứa sự ưu nhã điên cuồng.
Không thể chờ đợi .
Hắn  mượn trận gió  để tặng Thái tử một món quà thật lớn.
...
Hồng Châu xuất hiện  cho cha con Ngu gia thấy rõ  nhiều chuyện,  thể  xem xét  mối quan hệ với Tiết gia.
Ngu Uyên và trưởng tử, trưởng nữ ở thư phòng  chuyện suốt gần cả đêm liên tục mấy ngày.
"Nếu như Tiết gia thật sự là loại  hai mặt, Tuế Tuế gả qua sẽ biến thành con tin. Không !" Ngu Tân Di .
Sắc mặt Ngu Hoán Thần ngưng trọng: "Do Hoàng thượng tứ hôn,  chuyện sẽ  đơn giản như  nghĩ.”
Ngu Tân Di vội la lên: "Cái gì cũng  ,      thế nào đây?”
Còn  bàn bạc  biện pháp ứng phó  thấy Thanh Tiêu vội vã bước đến, gõ cửa : "Thiếu tướng quân, trong cung cấp báo!”
Trong cung cấp báo rằng Đông cung  xảy  chuyện.
Giờ Dần hỏa hoạn thiêu rụi nhà kho, bởi vì gió Tây Bắc nên ngọn lửa  xu hướng lan đến hoàng cung.
Hoàng đế lệnh cho Ngu Hoán Thần và Thôi Ám dẫn cấm quân hợp lực cứu hỏa nhưng  ngờ  cứu   cứu  một thứ gì đó vô cùng khó lường ——
Trong nhà kho của Thái tử cất giấu cung và áo giáp. Hơn nữa còn  một bộ mũ miện, y phục long bào sáng chói.
Đông cung, nhà kho  sập một nửa, khói đặc cuồn cuộn.
Chính điện, một tiếng sứ ngọc vỡ vụn chói tai truyền đến, Thái tử Ninh Đàn run rẩy quỳ  mặt đất,  trán lập tức  dòng m.á.u đỏ tươi chảy .
Hoàng hậu  mới  tin vội chạy tới, Hoàng đế liền cả giận : "Nhìn đứa con trai ngoan ngươi nuôi dạy !"