Hắn hỏi: “Nàng thích ?”
Kỳ quái như thế.
Ấn ký riêng tư,  kẻ điên mới yêu thích!
Quai hàm  của Ngu Linh Tê nhiễm màu đỏ tươi như sơn, im lặng một lát mới nhẹ nhàng gấp gáp : “Xiêm y ?”- ,  truyện  hơn  app TYT -
Ninh Ân cụp mắt , lập tức “ồ” một tiếng: “ là quá phiền, nên bỏ bớt  .”
Lý do đàng hoàng ghê, Ngu Linh Tê  cãi  gì.
“Ấn riêng tư  nên giấu ở nơi nào mới  đây?”
Ninh Ân chăm chú suy nghĩ vấn đề  một hồi, tầm mắt dời xuống lập tức con ngươi cũng mờ mịch sáng lên: “Có .”
Một lát , Ngu Linh Tê phát hiện hai chân  mát lạnh,  kịp phản ứng thf mắt cá chân   một bàn tay lớn nắm lấy.
Chốc lát , Ngu Linh Tê ngạc nhiên cắn môi, duỗi chân  đạp.
Nếu đổi  là kiếp , nàng nhất quyết  dám đạp Ninh Ân, nhưng xúc cảm lạnh lẽo vân khiến nàng phản ứng  theo bản năng.
Cái  còn  bằng nấu cơm !
 Ninh Ân  dễ như ăn cháo nắm lấy mắt cá chân đang đá lung tung của nàng, buông   chỉnh sửa  gấu quần.
Hắn nghiêng  dựa chệch hướng chỉ xuống nơi đó : “Đừng kéo bỏ đấy,     bản vương sẽ kiểm tra dấu vết   chỉnh  .”
Lúc mặc áo quần tươm tắt bước  vương phủ, bước chân Ngu Linh Tê liên tục nhẹ nhàng hận  thể chia một bước  ba,  như thế nào cũng cảm giác  đúng.
Tai thính nóng lên đến cửa mới phản ứng , Ninh Ân mới   “ .”
Hắn chắc chắn đưa nàng về.
Vì lẽ đó,  thật sự đang giấu một quân cờ, chỉ là đang ẩn trong bóng tối  phát hiện  ?
Đang nghĩ ngợi, ánh mắt bồi hồi của Ngu Tân Di ở ngoài cửa phủ sáng lên, nhanh chân  đến gọi: “Tuế Tuế!”
“Tỷ tỷ.”
“Sao   chậm như ? Lại   tiếng động gì, tỷ thật  g.i.ế.c    tìm  đấy.”
Ngu Tân Di kéo tay Ngu Linh Tê, nhanh chóng : “Bên , Tiết gia  đẩy giờ lành lên sớm hơn,  bắt tay chuẩn  đón dâu .”
Ngu Linh Tê  tỷ tỷ kéo lên xe ngựa, cuối cùng  đầu liếc  cửa lớn Tĩnh Vương trống rỗng mới giơ tay ôm gò má  : “Vì  đột ngột sớm như ?”
“Không .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-235-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
Ngu Tân Di ôm cánh tay : “Phụ   chuyển Hồng Châu cho Đại Lý tự khanh,  khi nắm  lời khai lập tức  cùng với Đại Lý tự khanh  gặp vua. Chỉ là   vẫn  tìm  chứng cứ Tiết gia còn  “Bách Hoa Sái”, cũng    thể nắm  kết quả  khi bái đường  .”
Thậm chí, Ngu Tân Di  nghĩ  một kế hoạch cho lỡ như kế hoạch đầu  thuận lợi, thì nàng  sẽ xuất giá   .
  nhiều cặp mắt  Tuế Tuế,  của Tiết gia nắm rõ hai tỷ  họ như lòng bàn tay, nàng    thế dáng vẻ và gương mặt của   dường như là lời  vô căn cứ.
“Không  , tỷ tỷ.”
Ngu Linh Tê dịu giọng , nắm lấy ngọc bội hoa văn rồng trong tay.
Nàng tin  nhà, cũng tin Ninh Ân.
Phía Tây bên  Tụ Vân các của vương phủ, Ninh Ân  chắp tay  theo hướng xe ngựa Ngu phủ vội vã rời .
Người Tiết gia  xảo quyệt,  khi Vương Lệnh Thanh c.h.ế.t còn cống hiến  nhiều, chuyện   nhiều bằng chứng, cơ bản  đủ dồn lão hồ ly   chỗ chết.
Vì lẽ đó, Ninh Ân  đổi kế hoạch.
Hắn giao chứng cứ nửa thật nửa giả cho Liễu Ngự sử,  thả  tin tức phong phong cố ý để  núp trong tối  Liễu Ngự sự   cung kết tội tố cáo Tiết Hữu tướng, để  loạn trận cước của bọn họ
Quả nhiên chỉ một trò lừa ,  Tiết gia    yên.
 chuyện  vẫn còn thiếu  nhiều.
Trên đường phố rỗng tuếch, mây đen như mực, trong gió  dẫn theo sương tuyết lạnh băng
Ninh Ân   nơi nào đó   tiêu điểm, trầm giọng hừ một tiếng.
Sau , sớm muộn gì cũng  cướp  .
Lúc , là “cướp” quang minh chính đại.
Lúc nghiền nát giấc mộng si mơ của kẻ bần tiện, hủy đến tận cùng mới gọi là thoải mái nhất.
“Kiểm tra đồ vật cho  .”
Trong con ngươi Ninh Ân phủ lên đám mây u ám, xoay  rơi xuống lầu các.
Buổi trưa ở khuê phòng Ngu phủ.
Ngu Linh Tê trang điểm nhạt, quấn tóc dài  đầu đơn giản, đè vương miện Phượng Hoàng nặng nề và lộng lẫy xuống. Vì lúc hỉ phục lúc    hủy, nàng chỉ khoác lên một bộ hỉ phụ màu đỏ do thợ may bấy giờ cấp tốc may .
Trước gương đồng rơi xuống đất, Ngu Linh Tê  ngay ngắn một   đó cuốn từng gấu vần và vải lót bên trong lên để lộ  hai chân cân đối trắng nõn.
Cuốn lên cao từng tầng một, nàng  gương đồng trong bóng tối  thể thấy  một viên in hoa màu đỏ mơ hồ,  khỏi ánh mắt nhu  phỏng vội vàng buông làn váy đỏ bừng xuống, vồ về lên che .
Mê Truyện Dịch