"Đừng chê tiền ít, cái  chỉ là vật may mắn thôi,  cũng  thiếu tiền."
Ngu Linh Tê giải thích: "Đây là áp tụy tiền. Khi ngủ thì  đặt chúng ở  gối để đảm bảo cả năm trôi qua bình an."
Dưới bức màn mờ tối, hiếm khi Ninh Ân lộ  vẻ hiếu kỳ,  nghịch hai đồng tiền  bọc bằng giấy đỏ ở trong lòng bàn tay và : "Áp tụy nghĩa là gì ?"
Ngu Linh Tê tìm một tư thế thoải mái, nàng dựa  bên cạnh  và nhỏ giọng trả lời: "Đương nhiên là trấn áp ác quỷ và tai họa ."
Ninh Ân nở nụ : "Không  bổn vương là ác quỷ và tai họa lớn nhất  thế gian  ?"
Ngu Linh Tê chớp chớp mắt.
Lời  … hình như cũng    đúng lắm nhỉ?
"Theo bổn vương nghĩ thì nó nên  nghĩa là “áp Tuế”."
Năm ngón tay của Ninh Ân cầm hai đồng tiền trong lòng bàn tay,  tiến lên phía  và thấp giọng : "Áp Tuế năm  qua năm khác."
Nói xong,  nắm lấy eo của Ngu Linh Tê, xoay cả cơ thể của nàng một cái và giam giữ nàng từ đầu xuống đuôi.
 như từ ngữ “áp Tuế”.
Khi  lật , áo choàng tạo  một luồng gió, và bức màn  vén lên như một làn sóng đang vỗ. Đường nét  khuôn mặt của Ninh Ân trở nên mơ hồ và sâu sắc một cách lạ thường, chỉ  duy nhất đôi mắt đen là  sức hấp dẫn c.h.ế.t .
Kỳ lạ,  mà Ngu Linh Tê  cảm thấy ánh mắt của Ninh Ân  chút mê hoặc lòng .
Rõ ràng  là   khuyết thiếu cảm xúc, khả năng kiểm soát lý trí cao đến mức suýt chút nữa tự hành hạ bản .
"Tiểu thư, bình giữ ấm   chuẩn  xong, khi chăn gối trở nên ấm áp thì   thể  ngủ  ạ."
Hồ Đào ôm một cái bình giữ ấm bằng đồng  bọc bằng vải lụa và bước  phòng, nàng  với giọng  trong trẻo.
Ngu Linh Tê giật , nàng vô thức vén chăn bông và đắp lên , đẩy Ninh Ân  phía trong giường để giấu   : "Ngươi đặt nó ở  bàn dài !"
Giọng   chút nóng nảy của nàng  cho Hồ Đào cảm thấy hốt hoảng: "Tiểu thư?"
Ninh Ân híp mắt ,  giơ tay lên và nhéo eo của nàng một cái.
Ngu Linh Tê kêu "a" một tiếng, trái tim của nàng giống như sắp nhảy  khỏi cổ họng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-245-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
Nàng vội vàng cắn môi và trừng mắt với  khởi xướng  bịa chuyện một cách qua loa: "Ta đang c.ởi quần áo,  đừng tới đây."
May mắn là Hồ Đào cũng  nghi ngờ gì, nàng đặt bình giữ ấm còn  ấm áp lên  bàn dài,  đó đóng cửa và   ngoài.
Ngu Linh Tê dựng thẳng lỗ tai lên, chờ đến khi  còn  thấy tiếng bước chân của Hồ Đào thì mới thở phào nhẹ nhõm.
"Không  là nàng  c.ởi quần áo ? Cởi  ."
Ninh Ân chống khuỷu tay và nghiêng ,  lấy một tay chống đỡ cái đầu, còn cái tay ở trong chăn  thì di chuyển xuống phía ,  l.i.ế.m môi và  : "Ta  đóng dấu nàng."
...
Đến khi trời gần sáng thì mới ngừng b.ắ.n lên những chùm pháo hoa rực rỡ.
Mê Truyện Dịch
Ngu Linh Tê   Ninh Ân rời   lúc nào, khi nàng tỉnh dậy thì bên cạnh     ấm của  đó.
Nếu    một "ấn ký" màu đỏ đậm  ở nơi mà  khác  thể  thấy thì nàng suýt chút nữa  nghĩ cuộc gặp gỡ ngắn ngủi  đêm hôm qua chỉ là một giấc mơ.
Thức dậy  một giấc mơ dài, nhưng  giống như  thưởng thức một viên kẹo và hương vị của nó vẫn còn lưu giữ đến hiện tại.
Cũng may là sắp đến tết Nguyên Tiêu, lễ hội đèn lồng sẽ  tổ chức  ban đêm, các quan viên và dân chúng sẽ vui chơi cùng với .
Đêm đó,  giờ tuất, Hoàng đế sẽ dẫn con cháu của  và con cái của các gia đình quý tộc lên điện Tuyên Đức để xem lễ hội đèn lồng từ  cao và tiếp nhận sự tôn thờ của hàng nghìn  dân.
Tuy nhiên, vì Hoàng đế vẫn đang dưỡng bệnh trong cung Trường Dương nên việc  lên điện    đề cử Thất hoàng tử Ninh Ân  .
Theo thường lệ thì Ninh Ân sẽ   hứng thú với trường hợp  và chắc chắn sẽ  xuất hiện.
 tất cả   đều đang suy đoán rằng bởi vì là   đủ tư cách để  thế Hoàng đế và cũng là    thể sẽ trở thành  thừa kế ngai vàng nên nếu như  tham vọng thì vị Thất hoàng tử  nhất định sẽ  từ chối vinh dự .
Cho nên Ninh Ân   Thái tử ?
Ngu Linh Tê   rõ lắm.
Vào giờ tuất, Ngu Linh Tê mặc một chiếc váy đỏ, mang theo một chiếc đèn lồng và  lên sân thượng ở phía tây của điện Tuyên Đức cùng với Ngu Tân Di. Đó là nơi các phi tần và cung nữ trong hậu cung đến để ngắm  những chiếc đèn lồng.
Các hoàng tử và con cháu của Hoàng đế như Ninh Ân và Ninh Tử Trạc   sân thượng ở phía đông  cho Hoàng đế.