Ngu Linh Tê dựa  lan can và  về phía xa. Nàng càng  thì càng cảm thấy hán tử đang biểu diễn màn phun  lửa hướng về phía Ninh Ân  trông  quen.
Người Mạn Bắc, tết Nguyên Tiêu, Hồng Môn Yến...
Trái tim của nàng như  một bàn tay to vô hình nắm lấy thật chặt, ngọn đèn  bằng ngọc lưu ly trong tay Ngu Linh Tê rơi xuống đất phát  một tiếng “choang” và tan vỡ thành từng mảnh.
Nàng lùi  một bước  xoay  rời .
Sớm hơn một năm!
Nếu như nàng đoán  lầm thì bởi vì đời  Ngu gia vẫn   tiêu diệt,  cho bè cánh còn sót  của Hoàng hậu kiêng dè thế lực của Ninh Ân, và Hồng Môn Yến đẫm m.á.u  chuẩn  tỉ mỉ bởi sự kết hợp giữa các thái giám với    xảy  sớm hơn đúng một năm so với thời điểm ở trong ký ức của kiếp !
Ngay cả vị Nhiếp Chính vương khiến cho cả thiên hạ  sợ hãi ở kiếp  cũng  thương nặng trong vụ ám sát  và về  mới  chuyện dùng  sống để đốt đèn để cho hả giận, càng  kể đến là...
Bây giờ Ninh Ân còn   là Nhiếp Chính vương!
"Tỷ!"
Ngu Linh Tê kéo Ngu Tân Di,  đang sắp xếp một cuộc tuần tra của hàng trăm kỵ ty  và  với một giọng  run rẩy: "Tỷ cho  mượn lệnh bài một chút!"
"Tuế Tuế,  chuyện gì ?”
Ngu Tân Di cảm thấy khó hiểu: "Sao vẻ mặt của  ..."
"Nhóm nghệ nhân biểu diễn xiếc là thích khách của Mạn Bắc. Hoàng hậu bày  tiệc đốt đèn lồng và kết hợp với các thái giám để ám sát Tĩnh vương. Tỷ, tỷ mau chóng bảo đại ca  cứu  !"
Không còn thời gian để giải thích thêm nữa, Ngu Linh Tê tháo lệnh bài ở bên hông của Ngu Tân Di . Nàng đẩy đám ĐSng một bên và chạy thục mạng về phía đại điện của tòa tháp ở phía đông.
Mãi cho đến khi bóng dáng của   biến mất trong đám đông, Ngu Tân Di mới phản ứng , nàng triệu tập thuộc hạ và : "Nhóm nghệ nhân biểu diễn xiếc  vấn đề, nhanh chóng báo cho cấm quân!"
Ầm ——
Tòa tháp đèn cao hơn ba mươi thước đột nhiên nhô lên từ mặt đất, cửa thành sáng như ban ngày, dân chúng reo hò vang dội.
Đám đông cực kỳ huyên náo  át  tiếng gọi ầm ĩ của Ngu Linh Tê.
"Bức tường cung điện phía đông là nơi ở của các hoàng tử và con cháu của Hoàng đế, gia quyến nữ   tự tiện xông !"
Cấm quân  đan xen  thành hàng dài để ngăn cản Ngu Linh Tê,  đang thở hồng hộc bởi vì chạy.
Mê Truyện Dịch
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-247-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
"Ta đến đây theo lệnh của Ngu tư sử,   chuyện quan trọng cần  báo cáo với Tĩnh Vương!"
Ngu Linh Tê lấy lệnh bài của tỷ của nàng .
Cấm quân vẫn  ngăn cản ở  cửa như cũ, Ngu Linh Tê dứt khoát lấy ngọc bội  họa tiết hình rồng ở bên hông của nàng : "Người nào  thấy ngọc bội  giống như đang  thấy Tĩnh vương, ai trong  các ngươi dám ngăn cản !"
Ngọc bội  họa tiết hình rồng là vật chỉ  hoàng tử mới , cấm quân thực sự  dọa cho sợ hãi .
Ngu Linh Tê  trì hoãn hơn nữa, nhân lúc cấm quân đang do dự, nàng lập tức  về phía bữa tiệc, nơi đang xem đèn lồng.
Cánh cửa đại điện của tòa tháp mở , khi  thấy một mỹ nhân mặc quần áo màu đỏ thở hồng hộc và xông ,   trong bữa tiệc đều  chút ngạc nhiên.
"Đây   là Ngu Nhị cô nương ?"
"Nàng đến đây để  gì ?"
Ninh Ân đặt cái chén nhỏ ở trong tay xuống, một âm thanh  nhỏ vang lên, những tiếng nghị luận nho nhỏ ở xung quanh lập tức ngừng .
Ánh mắt của Ngu Linh Tê và Ninh Ân chạm , nàng lấy  sự bình tĩnh, cất bước  lướt qua nhóm nghệ nhân biểu diễn xiếc và  về phía Ninh Ân.
"Ngọc bội của điện hạ  rơi cho nên thần nữ mang nó đến cho điện hạ."
Ngu Linh Tê cố gắng  cho hô hấp  định , nàng quỳ xuống  mặt Ninh Ân, hai tay nâng ngọc bội lên.
Nàng liếc  về phía nhóm nghệ nhân biểu diễn xiếc và một  đại thần đang nháy mắt  dấu hiệu với , trong lòng nàng cảm thấy cực kỳ lo lắng.
Nhận   bầu  khí  , đôi mắt của Ninh Ân lập tức từ từ híp .
Vẻ mặt của  trông giống như thường lệ, thậm chí còn nở một nụ  tao nhã,  nhỏ giọng : "Tuế Tuế, nàng  nên đến đây."
Sau đó, một tay của  nắm lấy cổ tay Ngu Linh Tê,  kéo nàng  trong lòng và đồng thời dùng tay  nâng cái chén nhỏ rỗng lên để che chắn!
Gần như cùng lúc đó, một con d.a.o găm nhỏ và dài đ.â.m xuyên qua đáy của cái chén nhỏ, đôi mắt tối đen của Ninh Ân lộ  tia sáng lạnh lẽo.
Một trận động đất lớn xảy , các bánh răng  tòa tháp đèn bắt đầu chuyển động.
Tia lửa b.ắ.n tung tóe ở khắp nơi giống như những mảnh vụn vàng bạc tô điểm cho bầu trời đêm. Đèn đuốc sáng rực rỡ, tiếng kêu gào của dân chúng như thủy triều dâng đến, bao trùm lên tiếng động ở trong đại điện của tòa tháp.