Bởi vì tình huống xảy  khẩn cấp nên Ngu Hoán Thần  thể huy động  quá nhiều  và   nhanh chóng   của Thôi Ám ngăn chặn ở  tòa tháp.
Hai đội quân đối đầu , ai cũng  dám hành động thiếu suy nghĩ.
"Lần  Thôi Đề đốc thực sự  mang hết vốn liếng của   ."
Ngu Hoán Thần giữ chặt cây kiếm ở bên hông, bộ áo giáp bạc và áo choàng trắng của   lay động theo gió: "Ngươi và Mạn Bắc thông đồng với  đúng ?"
Nghe , Thôi Ám chậm rãi : "Thật sự  đáng tiếc vì  tới   là Ngu tướng quân.  mà  , con trả nợ  cho cha cũng ."
"Ngươi   là  ý gì?"
Ngu Hoán Thần nhíu mày, ngón tay đặt  chuôi kiếm  để  dấu vết mà  động đậy.
Ngu Tân Di,  đang trốn ở trong bóng tối, lập tức hiểu ý và trốn  trong đám đông.
"Ngu tướng quân  gặp bổn đốc  nhiều , nhưng  nào ông  cũng  nhớ   là ai."
Thôi Ám nở nụ  với vẻ u ám: "Hình như ông   quên mất một  của dị tộc  ông  gi.ết chết,  quên mất trong  tù binh của Mạn Bắc,  một thiếu niên nhỏ tuổi đang run lẩy bẩy,  xích  bởi dây thừng và  bằng chân trần suốt cả đoạn đường tiến  kinh thành."
Vào lúc nguy hiểm ập đến, ký ức như tia lửa văng khắp nơi, Ngu Linh Tê nhớ   nhiều chi tiết.
Ví dụ như  vụ ám sát  tết Nguyên Tiêu ở kiếp , Ninh Ân thật sự    ngoài mấy ngày.
“... Trên ám khí   độc,  thương nặng như  còn  thể sống sót, thật là hiếm thấy.”
“Bệnh cũ trầm trọng ẩn giấu mà  phát bệnh, sớm muộn gì cũng giống như tòa nhà sụp đổ, ai   tương lai sẽ như thế nào.”
Các Thái y thấp giọng  chuyện  qua, Ngu Linh Tê dựa  cửa sổ, lẳng lặng đặt quyển sách trong tay xuống.
Sau đó,  lâu , nàng  thấy Ninh Ân chống gậy bước  ngoài, ung dung dẫn theo thuộc hạ của   xét nhà diệt tộc.
Hắn vẫn cao quý và điềm tĩnh,   dấu vết của sự mệt mỏi và khô héo  khuôn mặt nhợt nhạt và lạnh lùng, mạnh mẽ như thể   gì  thế giới   thể tiêu diệt và giế.t c.h.ế.t .
 lòng  thịt dài,  đời    tấm  nào  nát?
Nhìn thấy vũ nữ đang múa ô giấy bí mật xoay tay cầm ô, Ngu Linh Tê   lấy sức lực ở , theo bản năng đẩy Ninh Ân sang một bên.
Gần như cùng một lúc, hàng chục ám khí cỡ kim bạc rải rác như hoa lê, đinh đinh c.ắm  vị trí ban đầu của Ninh Ân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-248-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
Ngu Linh Tê ôm chặt Ninh Ân, sợ  sẽ  thứ ám khí kịch độc  cào nát cánh tay như kiếp .
Một chút ẩm ướt chảy  từ cổ nóng đến mức khiến cả  nàng run lên.
Ngu Linh Tê vô thức đưa tay lên sờ, trong ánh nến sáng ngời và sống động, đầu ngón tay đỏ bừng  đau mắt nàng.
Nàng đột ngột ngẩng đầu lên,  m.á.u từ từ chảy  từ mũi Ninh Ân, đồng tử mở to khẽ run lên.
“Làm thế nào mà……”
Ngu Linh Tê  thể tin  và đưa tay chạm  chóp mũi của .
Nàng rõ ràng  chặn những mũi kim độc đó, tại  Ninh Ân vẫn chảy máu?
Ninh Ân nắm lấy đầu ngón tay của nàng, siết chặt trong lòng bàn tay.
“Đừng chạm , bẩn.”
Hắn bình tĩnh đưa tay lên lau sạch vết m.á.u  mũi,  đó thờ ơ lau sạch  t.h.i t.h.ể bên cạnh: “Vừa  bản vương còn thắc mắc tại  ngọn lửa mà tên phun lửa  phun    màu xanh tím, còn khói bốc nghi ngút, giờ mới hiểu,   Hoàng hậu nương nương  bỏ thuốc độc  rượu phun lửa ?”
Ngu Linh Tê  theo tầm mắt của , ngay lập tức căng thẳng.
Hoàng hậu từ  xuất hiện, theo  là một thị vệ Vũ Lâm Vệ xa lạ.
Chỉ là đao của đám  Vũ Lâm Vệ   nhằm  thích khách, mà là đặt ở  cổ Ninh Ân,  đó khống chế vài tên đại thần đang  ý định kêu cứu.
Những  còn  hoặc là những  trung lập sợ hãi  dám lên tiếng, hoặc là đồng đảng   Hoàng hậu âm thầm lung lạc.
“Không tồi, Tĩnh vương cẩn thận và xảo quyệt. Bản cung  thể  dùng một chút thủ đoạn, đem thuốc đặc chế trộn lẫn  trong rượu phun lửa.”
Thấy   khống chế   , Phùng Hoàng hậu  còn che dấu nữa, kéo phượng bào  trong đại sảnh : “Thuốc  khi hòa tan trong rượu  thể ngửi , chỉ  khói do ngọn lửa đốt lên mới  thể  cả   tê liệt, chất độc lạ xâm nhập  bộ cơ thể và ngũ tạng.”
Đây là thông tin mà kiếp  Ngu Linh Tê  từng .
Rốt cuộc,  thứ  vượt quá tầm kiểm soát.
Mê Truyện Dịch
“Hay lắm.” Ninh Ân vỗ tay khen ngợi: “Ngay cả bản vương cũng  khâm phục độc dược   bỏ thật thông minh.”
Tên nhóc điên  vẫn còn  thể !