Ngay khi Thái y   khỏi đại điện, nam nhân  thương đang “hấp hối”   giường bệnh bỗng nhiên mở bừng mắt, đôi mắt  vô cùng lạnh lẽo.
Ninh Ân phun viên thuốc  đè ở  lưỡi , co chân   dậy : “Đuổi theo  .”
Thái y  trở  Y viện mà là  vòng một vòng,  đó tiến  một quán trọ.
Không bao lâu , một con chim bồ câu bay  từ sân  của quán trọ, bay về phía đông.
Con chim ưng xám  sườn núi nghiêng nghiêng đầu, bay sát theo nó.
Hai canh giờ ,  đại lao của Hình bộ trong phủ Tĩnh vương.
Ninh Ân mang một bộ y phục màu đen  từ lông cáo bước từ  kiệu xuống, con chim ưng xám bay một vòng   trung  đó ngoan ngoãn đáp lên cánh tay mạnh mẽ của .
Đi dọc theo thềm đá u ám, nối xuống tận tầng cuối cùng, một luồng khí âm u và thối rửa thổi  trong mặt.
“Ta thật  ngờ, Thất điện hạ   thể  đến bước .”
Thôi Ám  xích sắt trói chặt  giá, mũi miệng đầy m.á.u nhưng vẫn cố nở một nụ  lạnh nhạt: “Nếu như Ninh gia các ngươi và    mối thù diệt tộc, thì  lẽ điện hạ cùng với    thể vui vẻ trò chuyện cùng  như  cùng một thế giới .”
Ninh Ân bắt chéo chân  xuống ghế, sửa sang  tay áo  đó : “Chính ngươi là   dời lực chú ý của Ninh Đàn lên Ngu Linh Tê, năm  bảy lượt nhằm  nàng .”
Giọng  của  trầm thấp mang theo sự cứng rắn.
“Ai bảo nàng   là nữ nhi của Ngu Uyên.”
Thôi Ám bật : “Ngu Tân Di, Ngu Linh Tê… các nàng  đáng    bắt giữ như những  trong dòng tộc của , nếm thử sự nhục nhã khi   khác tra tấn.”
Nếu   vì Ngu gia quá may mắn thì kế hoạch của    sớm thực hiện  .
Thôi Ám dám thoải mái thừa nhận như  là bởi vì    rằng Ninh Ân sẽ  g.i.ế.c  .
Trong tay   nắm giữ quá nhiều bí mật của Hoàng hậu, nếu như Ninh Ân  loại bỏ   chướng ngại vật, thì  nhất định  lấy  khẩu cung của  , buộc   trở thành nhân chứng.
Mê Truyện Dịch
“Có  ngươi đang nghĩ rằng chỉ cần một ngày ngươi  chịu khai  thì sẽ  thêm một ngày bổn vương  thể g.i.ế.c ngươi.”
Giọng  đầy khinh thường của Ninh Ân vang lên: “Thật đáng tiếc,  như  đây khi  việc chỉ quan tâm là  thích  ,  bao giờ quan tâm đến đạo lý.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-256-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
Tâm tư của Thôi Ám  đoán trúng, nụ   khóe miệng chợt cứng đờ.
“Lo lắng cái gì?”
Ninh Ân đặt ngón tay lên huyệt thái dương, gương mặt tuấn mỹ mang vẻ khó lường: “Ngươi động đến  mà bổn vương đặt  đầu quả tim, nếu chỉ c.h.ế.t  như  thì quá  lợi cho ngươi .”
Hắn  nâng tay lên, lập tức  một tên thuộc hạ mang đến chồng võng sa* bằng bạc ám khói.
Thôi Ám  từng xử lý qua nhiều  như , đương nhiên    loại dụng cụ tra tấn võng sa   qua thì  vẻ  mắt, nhưng thực   vô cùng lợi hại.
Chỉ cần buộc tấm võng sa  lên   thể, thịt sẽ lập tức phồng  từ các ô như là vảy cá,  đó  thể dùng một con đao nhỏ sắc bén cắt bỏ từng mảnh, từng mảnh thịt một ở   xuống…
“Ba ngày, một ngàn đao, bổn vương sẽ từ từ chơi với ngươi.”
Nói đến đây, Ninh Ân  dừng   mỉm : “Suýt nữa thì quên mất, Thôi Đề đốc chắc cũng   tới hai lạng thịt,  cần đến một ngàn đao.”
Khuôn mặt bình tĩnh và thong dong của Thôi Ám cuối cùng cũng nứt , để lộ sự nham hiểm và ác độc vốn .
Hắn   lớn lên, lạnh lùng : “Được,  lắm… Thanh đao của điện hạ  đủ sắc bén mới …”
  nhanh  đó,    thể   nữa.
Ninh Ân   khỏi đại lao,   trong kiệu, cầm lấy chiếc khăn ướt do  hầu đưa đến, lau khô từng ngón tay của .
Hắn  đổi bảy tám cái khăn, cho đến khi những ngón tay trắng nõn thon dài  lau đến đỏ lên, lúc   mới mở nắp của lò sưởi nhỏ , để hương gỗ lạnh lẽo cuốn  mùi m.á.u tươi  cơ thể.
Nếu nước trong  đủ để rửa  sự dơ bẩn  tay thì đổi sang thứ khác mềm mại và sạch sẽ hơn để tẩy rửa nó.
Ninh Ân nắn vuốt ngón tay, đặt miếng ngọc bích đen  chạm khắc tinh xảo trong lòng bàn tay xuống, thản nhiên : “Đến Ngu phủ.”
Đã hai ba ngày kể từ khi trở về phủ, Ngu Linh Tê sẽ thường xuyên  tráo phòng ở sân   một lúc.
Ánh tà dương nhẹ nhàng chiếu xuống bên cửa sổ, nơi  vẫn giữ  dáng vẻ như lúc Vệ Thất rời , mỗi chiếc bàn, chiếc ghề dường như vẫn còn vương   thở của .
Nàng đang chìm trong suy nghĩ thì chợt  thấy một chiếc lá phong còn sót  theo ngọn gió bay xuống, rơi  chiếc bàn ở bên cạnh cửa sổ.