“Tiểu thư, Tĩnh Tĩnh Tĩnh…”
Hồ Đào chạy nhanh đến, đỡ lấy khung cửa “Tĩnh” một lúc lâu,  đó hít một  thật sâu : “Tĩnh vương điện hạ đến !”
Ngu Linh Tê sửng sốt một lúc,  rảnh mà để ý đến Ngu Hoán Thần nữa, nàng nhanh chóng nâng váy lên chạy  ngoài.
Ánh mặt trời cuối đông  màu trắng nhạt cùng chút  lạnh.
Tà váy của Ngu Linh Tê mang theo gió, giải lụa tung bay như làn khói, nàng xuyên qua những chiếc đèn lồng  trang trí cho tết Nguyên Tiêu  hành lang, chạy thẳng đến sảnh chính nơi dùng để tiếp khách.
Quả nhiên Ninh Ân đang   ghế chủ vị,   thấy tiếng bước chân, đôi mắt đen liền  về phía nàng đang chạy qua.
Đôi môi   mấp máy gần như  thể thấy ,  coi ai  gì mà vẫy tay với nàng.
Hơi thở của Ngu Linh Tê  chút gấp gáp, nàng  đến bên cạnh .
“Khụ khụ!”
Đột nhiên trong đại sảnh vang lên hai tiếng ho khan.
Mê Truyện Dịch
Ngu Linh Tê thoáng  qua gương mặt biến đen  nghiêm nghị của cha, vội vàng kiềm chế , quy quy củ củ mà hành lễ: “Điện hạ.”
Chỉ là đôi mắt  vẫn trong veo, lộ  tia sáng rõ ràng,   chút  hổ  kiêng dè nào.
“Lại đây.”
Trước mặt Ngu Uyên và Ngu Tân Di, Ninh Ân thản nhiên đưa tay lên nhéo nhéo má Ngu Linh Tê, như thể đang ước lượng xem hai ngày nay nàng về nhà  tăng thêm  bao nhiêu lạng thịt.
Gầy  một ít ,  của Ngu gia hầu hạ như thế nào ?
Ninh Ân nheo mắt .
Thấy sắc mặt của phụ  càng ngày càng phức tạp, Ngu Linh Tê đành  kéo cánh tay của Ninh Ân xuống, nhỏ giọng : “Sao   tới đây?”- ,  truyện  hơn  app TYT -
“Bổn vương đến đón Tuế Tuế về phủ.”
Ninh Ân vô cùng bất mãn mà hạ tay xuống, đặt  đầu gối gõ gõ: “Nếu   đến đây   thì   quấy rầy Ngu tướng quân nữa.”
Có lẽ Ngu Uyên  bao giờ thấy một  nào đến lấy  viên ngọc quý  tay của  mà   thể ăn  một cách hùng hồn như , nhất thời nghẹn đến mức cổ cũng căng .
Người  cùng với  khi  Vệ Thất quả thực là hai mặt khác .
 Ngu Tân Di  lập tức phản ứng ,  thẳng: “Tuế Tuế sẽ ở  khuê phòng, vẫn  xuất giá thì   thể ở trong phủ  của điện hạ ?”
Ninh Ân nhẹ nhàng “ồ” lên một tiếng: “Vậy bây giờ bổn vương sẽ lập tức gửi sính lễ đến.”
Ngu Linh Tê mím môi, dùng ánh mắt  hiệu với Ninh Ân, ý : Chàng   gì, sính lễ ở ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-258-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
“Ngu tướng quân là  ngay thẳng, sẽ  coi thường việc bổn vương đưa vàng bạc châu báu đến, cho nên  đổi sang một món sính lễ  ý nghĩa hơn .”
Hắn phất tay lên, lập tức   hầu mang một cái khay  , bên  đặt một búi tóc xoăn  cắt xát đến tận gốc.
“Đây là?”
Ngu Tân Di chỉ cần liếc mắt một cái   thể nhận : “Điện hạ  bắt  Thôi Ám  ?”
“Phần sính lễ ,   lòng ?”
Ninh Ân hỏi.
Ninh Ân  chuẩn  mà đến, Ngu Uyên chuyển sự chú ý lên nữ nhi nhà .
Ánh mắt  nặng trĩu, nhưng  vô cùng quan tâm.
Ngu Linh Tê suy nghĩ một lúc, cuối cùng lùi về  một bước, quỳ xuống đối diện với Ngu Uyên.
Trong lúc nhất thời,   trong sảnh đều mang vẻ mặt khác .
Ánh mắt của Ninh Ân  chút lạnh lẽo.
Ngay cả khi tức giận,  cũng chỉ dám dùng miệng để trừng phạt Tuế Tuế.
Không ai  thể phạt nàng quỳ gối, ngay cả khi đó là cha của nàng.
Ninh Ân  dậy, cúi  đỡ lấy vai của Ngu Linh Tê, đôi mắt u ám nhưng giọng   vô cùng dịu dàng: “Tuế Tuế  tự   lên,  là để bổn vương khiến cho   ở đây quỳ xuống chung với nàng.”
Hàng lông mi của Ngu Linh Tê khẽ chớp, xoa nhẹ lên bàn tay của Ninh Ân để trấn an .
“Cha.”
Nàng  về phía phụ ,  mang dáng vẻ mạnh mẽ nhưng  đang vô cùng đau lòng,  thẳng tâm tư của  : “Cha, đây là Tĩnh vương điện hạ, là  mà trong lòng con  xác định. Con sẽ  vì y mà vứt bỏ công ơn dưỡng dục của cha.  mong cha  thể xem con như một nữ tử bình thường, đồng ý cho con lựa chọn  mà con yêu.”
Trong sảnh chính im lặng.
Ngu Linh Tê thở nhẹ một , mỉm  : “Bây giờ con  ở một  với  trong lòng của con một lát, mong cha cho phép.”
Nói xong, nàng chắp tay hành lễ  đó  dậy, nắm tay Ninh Ân kéo  ngoài.
Ánh tà dương trải dài  nền đất như sợi kim sa.
Ngu Hoán Thần bước  từ hành lang, ánh mắt nặng trĩu  về phía phụ  của , lắc đầu.
Chiếc váy sáng màu của Ngu Linh Tê đan chồng lên với bộ y phục  màu gỗ đàn hương của Ninh Ân, nếu như  quan tâm đến những thứ  thể xác định  của tương lai, thì đôi  trẻ tuổi  mắt  thực sự là một bức họa tuyệt  với nhiều màu sắc.