Rồi  đó nàng nhớ đến, khuôn mặt tuấn tiếu an tĩnh    là Chu Uẩn Khanh, một thư sinh Đường Bất Ly từng giúp đỡ, Đại Lý tự Thiếu khanh tương lai  ?- ,  truyện  hơn  app TYT -
“Chu công tử định tới tế điện Lão thái quân?” Ngu Linh Tê hỏi.
Nếu  đến vì Đường Bất Ly, Ngu Linh Tê chấp nhận giúp  gặp mặt.
Nghe thấy giọng  của nàng, dường như Chu Uẩn Khanh  hoảng hốt, chắp tay chào liền   rời .
Có chút chất phác thu , chỉ  bề ngoài, cũng  ai  thể tưởng tượng  tương   sẽ là “phán quan mặt lạnh”,  tín đắc lực nhất  trướng Ninh Ân.
Ngu Linh Tê cũng  nghĩ nhiều, thuận miệng hỏi Thanh Tiêu  phía .
“Chuyện  từng bảo ngươi  giúp đỡ   với danh nghĩa của A Ly,    ?”
Thanh Tiêu gật đầu đáp: “Người  thanh cao đoan chính,   nhận tiền bạc, thuộc hạ ấn định thời gian mua ít giấy mực sách vở loại  nhất mang qua tặng, lấy danh nghĩa là của Quận chúa Thanh Bình.”
“Rất .” Ngu Linh Tê bớt lo lắng hơn chút.
Sảnh chính, một đôi phu thê trung niên xa lạ đang tiếp đón khách quý đến tế điện vô cùng thành thạo, như thể bản  là chủ nhân của Đường phủ.
Mà chủ tử chân chính Đường Bất Ly, giữa trán buộc một mảnh vải bố trắng,  mặc đồ tang đang yên lặng quỳ gối  quan tài.
Ngu Linh Tê   thấy bóng hình gầy ốm kiên cường của nàng  thì mũi cũng trở nên chua xót.
Trải qua đời , nàng càng hiểu   cảm giác bi thống cô độc một  khi  nhân ly thế hơn bất kỳ ai.
“A Ly.”
Ngu Linh Tê bái ba vái  quan tài của Lão thái quân,  đó  xuống  thẳng  Đường Bất Ly, nhẹ giọng : “Nén bi thương.”
Đường Bất Ly mím môi, nước mắt tưởng như  khô cạn   dấu hiệu vỡ òa.
Nàng lặng lẽ lau đôi mắt, nghẹn ngào bảo: “Cảm ơn ngươi, Tuế Tuế.”
“Sao   thế ?”
Ngu Linh Tê nâng cằm về phía đôi phu thê trung niên đang đón tiếp đưa tiễn khách, đáy mắt tràn đầy lo lắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-264-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
“Là cô phụ và cô mẫu (2) của , đến để chia gia sản.”
Đường Bất Ly ném tiền giấy  trong chậu than, đờ đẫn bảo: “Còn đưa một biểu ca   từng gặp mặt đến nữa, bảo rằng bọn họ sẽ  chủ cho hai  đính hôn…”
Ngu Linh Tê nhíu mày.
Chỉ là  nhờ cái danh liên hôn để nuốt riêng gia sản của Đường công phủ mà thôi.
“Sáng nay, thậm chí bọn họ còn bỏ thuốc  trong cháo của , định để  cùng biểu ca…”
Nói đến đây, Đường Bất Ly nắm chặt tiền giấy trong tay, cố gắng nở  một nụ  miễn cường: “Không  sự che chở của tổ mẫu,  chẳng thể  nổi chuyện gì  hồn, khiến ngươi chế giễu .”
“Sao   thể nghĩ ?”
Ngu Linh Tê nâng tay áo lau nước mắt cho Đường Bất Ly, đau lòng bảo: “Ngươi là bạn  nhất của  mà!”
Mê Truyện Dịch
Đang  chuyện thì thấy cô cô của Đường gia đẩy một gã chừng hai mươi mấy tuổi  gần đây, nhỏ giọng trách móc: “Đứng ở đây  gì? Còn  nhanh chóng qua giúp biểu  của ngươi , về   càng thêm , đều là  một nhà…”
Gã  lớn lên béo ục ịch, đôi mắt  thịt chèn ép đến mức gần như  thể  thấy,  thấy   tình nguyện di chuyển về , ném một đống tiền giấy  trong chậu than.
Từ cơ thể cứng còng của Đường Bất Ly, Ngu Linh Tê  thể cảm nhận  sự chán ghét của nàng .
Ngu Linh Tê  dậy,  thẳng  đàn bà  bảo: “A Ly là Quận chúa Thanh Bình  Hoàng thượng đích  phong tặng, hôn sự   Lễ bộ cho phép. Thây cốt của Đường lão thái quân  lạnh, phu nhân  tự ý đưa  ý nghị  là định vứt bỏ lễ pháp triều đình  chỗ nào?”
Tên biểu ca    thấy Ngu Linh Tê, đôi mắt híp chợt mở to .
Cả đời  gã  từng gặp mỹ nhân xinh  nũng nịu như ,  từng  thấy giọng nió dễ chịu đến thế.
Đường cô mẫu tát một phát  ót con trai,  đó mới nâng mắt  kỹ Ngu Linh Tê,  : “Vị tiểu nương tử  hẳn là Ngu Nhị cô nương nhỉ?”
Bà  cố ý to giọng lên để hấp dẫn sự chú ý của  .
Trong lúc nhất thời, tất cả ánh mắt đều tụ tập   Ngu Linh Tê, việc từ hôn  đây  gây  sự ồn ào náo nhiệt, vẻ mặt   vẫn giữ kín như bưng.
Hiển nhiên, Đường cô mẫu  chuẩn   mới đến, nắm rõ  bộ mối quan hệ của Đường Bất Ly, ân cần bảo: “Nhị cô nương   , Đường phủ giàu  sản nghiệp nhiều, A Ly là bé gái  nơi nương tựa, cần   một  đàn ông quan tâm chăm sóc mới . Đàn ông bên ngoài  thể yên tâm nổi, cần  chọn lựa phu quân   hiểu tận gốc rễ mới thích hợp…”
Nói đến đây, Đường cô mẫu lấy khăn che miệng, giả vờ xin : “Xem cái miệng của  ! Bây giờ mà nhắc đến hôn sự với Nhị cô nương thì thực sự mạo phạm.”