“Tướng quân yên tâm, giảm hết  bộ tuổi thọ của bổn vương mới  thể đến lượt nàng.”
Miệng của Ninh Ân nâng lên: “Hai ngày tới đây, Ngu tướng quân  ngại thảo luận với tôn phu nhân xem cuối tháng  ngày nào thích hợp để tổ chức chuyện vui.”
Dứt lời,  gõ gõ ngón tay, màn xe   buông xuống, nghênh ngang rời .
Quai hàm của Ngu Uyên khẽ nhúc nhích, theo bản năng  đuổi theo.
"Phu quân."
Không  Ngu phu nhân   bên trong cánh cửa bao lâu, ánh mắt dịu dàng  ông chăm chú.
Tất cả đều ẩn trong những lời  .
Đôi tay đang lấy dây cương của Ngu Uyên cuối cùng vẫn chầm chậm rơi xuống.
“Phụ , con   chuyện với Tĩnh vương.”
Ngu Hoán Thần cũng từ  cánh cửa bước , tiếp nhận dây cương từ trong tay Ngu Uyên: “Về  còn  con bảo vệ Tuế Tuế.”
Ngu Uyên thở  một  khí đục, lỏng dây cương.
Khi  thấy tiếng vó ngựa của Ngu Hoán Thần, Ninh Ân  nhíu mày.
"Điện hạ, xin dừng bước."
Ngu Hoán Thần ghìm ngựa, động tĩnh  lớn quấy nhiễu đến Ngu Linh Tê đang ngủ say..
Nàng giật giật , Ninh Ân lập tức ôm nàng  trong lòng, nâng tay che lỗ tai của nàng, tay  nhẹ nhàng vu.ốt ve lưng nàng.
Sau khi Ngu Linh Tê tiếp tục ngủ thì  mới nâng đôi mắt lạnh lùng liếc  Ngu Hoán Thần.
Mê Truyện Dịch
Ngu Hoán Thần xuyên qua màn xe  thấy bàn tay đang khẽ vuố.t ve lưng của  , ôm quyền hạ thấp thanh âm: “Thần   mấy câu,  xong sẽ rời .”- ,  truyện  hơn  app TYT -
Ngu Hoán Thần sắp xếp  câu chữ: “Lúc  Phế Thái tử bức vua thoái vị, chuyện thần mở một con mắt nhắm một con mắt khống chế nhóm phản loạn ở điện ngoài, giúp điện hạ rửa sạch dị đảng tranh thủ thời gian,   vì thần ủng hộ điện hạ, mà vì  một cô bé ngốc dùng đại lễ (1) cầu xin thần, cầu xin ca ca ruột của nàng… dốc hết sức giúp đỡ Thất hoàng tử.”
Nghe vây, một tia sáng  nhạt lướt qua tròng mắt của Ninh Ân.
Ngu Hoán Thần  thoáng qua bên trong xe,  đó xoay  xuống ngựa.
Tiểu tướng quân mặc áo bào trắng  hình cao ngất, quỳ một gối về phía  trong xe lạy một cái, ôm quyền nghiêm túc bảo: “Cho dù ước nguyện của điện hạ là gì, xin điện hạ… nhất định  bảo vệ  Tuế Tuế.”
Hắn đuổi theo, chỉ vì hai câu  .
Chỉ vì   cho Tĩnh vương , cô nương trong lò.ng n.g.ự.c  đáng để  quý trọng đến nhường nào.
Ngu Hoán Thần  , xe ngựa vẫn  lặng tại chỗ  lâu.
Không  lệnh của Ninh Ân,  hầu  dám tự tiện đánh xe rời .
Ninh Ân v.uốt ve sợi tóc của Ngu Linh Tê.
Trên lầu, những lời kể về giấc mộng  của nàng như gợn sóng lướt quá, trong phút chốc trở nên sáng tỏ.
Chỉ cần  đủ mạnh, thì  một ai  thể gây tổn thương đến Ngu Linh Tê.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-268-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
Ninh Ân dịu dàng  nhẹ. Giấc mộng đó, chỉ  thể là một cơn ác mộng mà thôi.
Ngu Linh Tê mơ màng tỉnh ,  mở mắt   đối diện với ánh mắt đen trầm lắng của Ninh Ân.
Nàng bừng tỉnh giấc, đôi mắt nhập nhèm hỏi: “Đi  ?”
“Phủ Tĩnh vương,” Ninh Ân gõ gõ ngón tay, xe ngựa  tiếp tục chạy về phía .
“Đi vương phủ  gì?”
Ngu Linh Tê  dậy, áo lông cáo rơi khỏi bả vai, đuôi mắt vẽ  vẻ quyến rũ lúc mới tỉnh : “Cha  sẽ lo lắng.”
“Không .”
Chụp đèn bằng vải lụa mờ, âm thanh của Ninh Ân cũng lộ  mấy phần luyến lưu: “Đưa nàng  xem con dấu.”
“Con dấu?”
Ngu Linh Tể hoảng hốt nhớ  ngày hôm qua quả thực   đề cập tới chuyện , khắc xong nhanh như  ?
...
Đêm khuya, trong Nhạc phường đang ca múa mừng cảnh thái bình.
Tiết Tung quen thuộc  lên nhã gian ở lầu hai, gõ cửa sáu , ngay khi cửa  mới mở  thì  nhanh chóng cẩn thận lách   trong.
"Chủ thượng."
Tiết Tung cúi  hành lễ với  ở đằng  bình phong, giọng  nặng nề báo: “Tĩnh vương lệnh Vương Tư Lễ tuẫn táng với Lão thái quân, …  c.h.ế.t .”
Nghe ,  đằng  bình phong buông đao gỗ và tượng đất trong tay xuống, thở dài.
“Nhất định  chiếm  gia sản của Đường công phủ.”
Bóng dáng   bình phong lay động, rải rượu   khí, tế điện bảo: “Sự kiện ,  thể thiếu ngân lượng .”
“Thần sẽ tiếp tục nghĩ cách.” Tiết Tung đáp.
Vừa dứt lời, chợt  thấy  một tiếng vang  nhẹ ngoài cửa.
“Ai!?”
Tiết Tung cảnh giác, đ.â.m thủng một cái khe  cửa.
Dao găm trong tay dừng  một cách khó khăn, Tiết Tung nhướng mày, nghiêm nghị hỏi: “Sao ngươi  ở đây?”
“Những lời   là  hỏi  mới đúng.”
Trên bàn vẫn còn rơi rớt một ít bùn đất  kịp thu dọn, mà  thấy bóng dáng  ở  bình phong  nữa.
Phủ Tĩnh vương nguy nga và yên tĩnh,    một chút dư vị nào của tết Nguyên Tiêu.
Phòng ngủ rộng rãi, cửa đóng chặt, Ngu Linh Tê  bao phủ trong dáng  của Ninh Ân.