Ngu Hoán Thần  đuổi theo  lo lắng tình hình trong nhà thủy tạ, chần chờ một lát vẫn giao nhiệm vụ truy đuổi cho  hầu Thanh Tiêu đang đợi lệnh, bản  nhanh chân chạy tới chỗ Tiết Sầm.
“Cẩn thận lấy ly lưu ly  mặt đất,  gọi thái y! Nhanh !”
Nghĩ đến cái gì đó, sự ngạc nhiên trong mắt Ngu Linh Tê dần biến thành sợ hãi, bước lên  : “Trong ly rượu của   “Bách Hoa Sái” đúng ? Mau nôn !”
“Không kịp.” Tiết Sầm chỉ nhẹ nhàng lắc đầu.
Từ lúc  trưởng cố ý dùng việc kết hôn của Ngu Linh Tê và Tĩnh vương kích động  nhiều ,   nghi ngờ, ước ao còn sót  của      nhất phản bội đến tuyệt vọng và đánh tan nát.
Hắn   cách nào khác, cũng   để  khác  khó cho Ngu Linh Tê, nếu  thì chính  tự mạo hiểm một chuyến.
Khóe mắt Tiết Sầm ửng đỏ, nở nụ  dịu dàng: “Nếu  như thế,    cơ hội báo tin tức cho .”
Ngu Linh Tê    gì trong thời gian ngắn.
Lần  Tiết Sầm đến nhà vì  vị hôn phu, nhưng    đến  chút đột ngột.
Nếu kiếp  chết, do Ngu Linh Tê   đề phòng chút nào.
Lần  nàng đồng ý gặp mặt, chỉ là nghĩ nếu Tiết gia vẫn như kiếp  mượn tay Tiết Sầm hại nàng với Ninh Ân, nàng  thể thuận thế tóm chặt nhược điểm cùng điểm chí mạng khi Tiết Tùng dùng “Bách Hoa Sái”.
 nàng  nghĩ tới, Tiết Sầm sẽ ngốc nghếch đến mức nuốt cả ly rượu độc  .
Ngu Linh Tê  Ngu Hoán Thần nâng Tiết Sầm lên, miễn cưỡng bình tĩnh: “Huynh trưởng thúc cho  nôn .”
“A Sầm, nôn !”
Sắc mặt Ngu Hoán Thần lạnh , duỗi ngón tay đánh  huyệt vị thúc nôn ở bụng Tiết Sầm, nhưng cơ bản  kịp.
Không ai rõ dược tính Bách Hoa Sái tàn nhẫn bao nhiêu, hơn Ngu Linh Tê
“Không… Không cần quan tâm đến .”
Tiết Sầm nắm tay Ngu Hoán Thần, ngẩng đầu  về phía Ngu Linh Tê, đau thương xúc động : “Họ  chuẩn  hai tên thích khách lẻ  trong tiệc cưới,  ám sát Tĩnh vương! Lần ,  thất bại đánh rắn động cỏ, chắc chắn kế hoạch ám sát của họ sẽ sớm… Đi giúp  , nhanh lên.”
Mặt Tiết Sầm vẫn dịu dàng ấm áp, chỉ  nhiều sự ung dung và kiên quyết hơn mấy phần.
Ngu Linh Tê lùi về  một bước, dùng ánh mắt nhờ  trưởng xử lý việc  mắt,  đó nhanh chóng xoay  chạy .
Ánh mặt trời rút  một tia nắng chiều tà cuối cùng, trong mắt ửng đỏ của Tiết Sầm chôn vùi sự yên tĩnh.
“May là…”
May là     tới trễ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-277-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
…
Xe ngựa  khỏi phủ Tĩnh vương,  tới cửa Vĩnh Lạc.
Trên bàn  khói hương mềm mại thanh thoát tản , Ninh Ân bấm tay chống trán nhắm mắt dưỡng thần, lông mi buông xuống  mí mắt tạo thành một vòng bóng tối.
Hắn  ít khi mơ thấy gì đó, hai ngày nay  nhiều  mơ đến bản  đang  trong một con đường bí mật  dài  đen như vĩnh viễn   đoạn cuối.
  ,   chạm đến điểm cuối.
Như một cánh cửa, dùng sức đẩy , ánh sáng màu xanh u ám xông  mặt.
Đây là một căn nhà nhỏ chật hẹp, ánh sáng màu trắng xanh lục bắt đầu từ băng đá ở ngôi nhà nhỏ phát . Mà trong giữa trung tâm ánh sáng màu xanh lục ,  một mỹ nữ tóc đen môi đỏ đang  yên tĩnh ở đó.
“Linh Tê.”
Ninh Ân  kỹ mỹ nhân ngủ say trong băng đá, đưa tay đụng  khóe miệng cứng ngắc của nàng nhưng chỉ đụng tới  sự lạnh lẽo.
Trái tim đột nhiên đau nhói.
Nhận   cái gì đó, đột nhiên đàn quạ  mái hiên nhào xuống, tiếng kêu sắc nhọn cắt vỡ  gian lạnh lẽo yên tĩnh, đ.â.m thủng bầu trời đêm.
Phút chốc, Ninh Ân mở mắt, nghiêng đầu một chút, lưỡi d.a.o âm trầm lạnh lẽo  đ.â.m tới  mặt.
Ánh sáng lạnh chiếu  trong con ngươi, một mảnh sương lạnh cong.
Chốc lát, cánh tay của kẻ ám sát  truyền lên một tiếng vang giòn giã sởn cả tóc gáy, tiện đà chuôi kiếm đ.â.m  trong xe ngựa  bay  ngoài, xuyên qua yết hầu của gã.
Trong mắt của thích khách còn giữ  một cảm xúc  thể tin, giống như một con búp bê vải rách  đóng ở  tường bên cạnh đường lắc lư một lúc, m.á.u b.ắn  tung tóe.
“Cuối cùng xem như  mắc câu.”
Mê Truyện Dịch
Trầm Phong đang nấp ở chỗ tối thở phào nhẹ nhõm, co cùi chỏ  đẩy đẩy Chiết Kích bên cạnh : “Vì  điện hạ  xử lý đám thích khác  ở trong vương phủ mà mất công dụ bọn chúng tới đây.”
Chiếc Kích liếc  đường đao ảnh kiếm* trong ngõ nhỏ, chỉ  một câu: “Vì ngày mai, vương phủ  hôn lễ.”
(*) Đường kiếm sáng bóng khi đánh  chói lên.
Điện hạ chắc chắn sẽ  cho phép m.á.u của đám tạp nham  nhiễm lên ngói của vương phủ,     bộ các nơi đều sạch sẽ để cưới Ngu Nhị cô nương  nương tử.
“Bên .”
Chiếc Kích trở tay lấy  trọng kiếm  đang vác,  đúng thời cơ lập tức xông  ngoài .