Ở  cách gần như , thậm chí Ngu Linh Tê còn  thể  thấy đôi mắt  phản chiếu hình bóng nho nhỏ của .
Đỏ bừng như hai đốm lửa cháy trong con ngươi đen như mực của .
“Thật xinh .” Hắn chậm rãi đưa  kết luận.
Trong mắt Ngu Linh Tê tràn  ánh sáng nhỏ vụn, nở nụ  thấp giọng : “Còn  tới giờ,     dự tiệc tối?”
“Đám cá bẩn  xứng cho bổn vương tự  tiếp đãi ?”
Ninh Ân cứ  xuống ghế đối diện như , quang minh chính đại thưởng thức sự yêu diễm mềm mại của nàng dâu.
Người chưởng sự quản lý cung nữ là một   hiểu lòng  khác, thấy Tĩnh vương sắp  giữ  bình tĩnh đợi nữa , lập tức nâng vải đỏ buộc vò rượu hợp giao bôi, cung kính : “Mời điện hạ với Vương phi nương nương uống rượu giao bôi, trăm năm tâm đầu ý hợp.”- ,  truyện  hơn  app TYT -
Rượu giao bôi  chứa trong một cái bát lớn  bằng quả bầu khô, Ngu Linh Tê hớp một ngụm nhỏ nhỏ  bắt đầu thấy nóng.
Ninh Ân cũng  cậy  đây, nhưng uống bao nhiêu rượu khuôn mặt của  vẫn trắng lạnh như thế, chỉ  đuôi mắt sẽ  chút mơ hồ,  trông càng lãnh tình và quyến rũ hơn.
Hai  trao đổi bát bầu,  uống một nửa rượu trong bát của đối phương.
Con ngươi đen trầm của Ninh Ân  Ngu Linh Tê chăm chú, ý  nghiền ngẫm, cố ý chạm môi lên dấu son dính của nàng  bát rượu, áp môi xuống uống rượu.
“…”
Quỷ thần, một ngụm rượu Ngu Linh Tê ngậm trong miệng suýt nữa   nghẹn.
Chén rượu  cũng  uống hết, ít nhất một nửa đều  cuốn  môi lưỡi của Ninh Ân.
Trên  Ngu Linh Tê nóng lên, hai gò má cũng ửng đỏ,   do cảm giác say dẫn đến  do nụ hôn mát lạnh mang hương rượu lúc nãy đem .
Các cung nữ  lui  hết,  ai dám lớn mật ở  quậy động phòng của Tĩnh vương.
Trong tẩm điện to lớn, chỉ   thế th.ở dốc cùng quấn quýt lấy .
Nhìn cơ thể và trang điểm đổ mồ hôi  cảm thấy  mệt mỏi, Ngu Linh Tê vu.ốt ve tóc mai tán loạn với rèm châu của mũ phượng rũ xuống, nhỏ giọng : “Còn  tắm rửa tay y phục nữa, để  tháo trang sức  .”
Dứt lời, nàng dùng lý trí còn sót  đầy Ninh Ân , rời  như một làn khói   tấm bình phong.
Dỡ mũ phượng với búi tóc xuống, tẩy son phấn , tóc dài Ngu Linh Tê rối tung, nàng giơ tay vỗ lên gò má ẩm ướt và nhẵn nhụi để lấy  tinh thần.
Suy nghĩ một chút, nàng  cởi hỉ phục rộng thùng thình , chỉ mặc váy áo màu đỏ ửng bên trong, choáng váng   ngoài bình phong.
Ninh Ân  nới ngoại bào với đai lưng , bộ áo choàng màu cũng xẻ đôi, đang dựa  giường nhỏ lật xem cái gì đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-281-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
Tư thế của  bình thản và tao nhã, mắt cũng  nâng lên, vỗ vỗ vị trí bên cạnh : “Tới đây.”
Ngu Linh Tê thấy  đang lật và chăm chú xem, cũng nổi lên lòng hiếu kỳ.
Nàng xách váy  xuống bên cạnh  , chống bên giường ló đầu tới, hiếu kỳ hỏi: “Đang xem cái gì ? Sao …”
Lời còn  dứt, tranh vẽ dửng dưng ở  trang giấy trắng toát của sách nhỏ  kinh ngạc và sững sờ.
Dựa theo truyền thống trong kinh thành, lúc nữ nhân xuất giá thì trong đáy hòm của hồi môn  một ít tranh Họa Đồ,    hiểu tác dụng của chuyện .
Ninh Ân  lấy thứ  , còn xem như thế…
Như thế mặt còn   đổi.
“Gạo sống  luộc , còn sợ vài tờ vẽ  ?”
Ninh Ân liếc  Ngu Linh Tê đang giả vờ bình tĩnh, bật , cắn lên vành tai ửng đỏ của nàng : “Tối nay là tiệc tân hôn của nàng, Tuế Tuế  nhất nên chọn vài tờ .”
Ngu Linh Tê sửng sốt một lúc, mới hiểu ý của   “chọn vài tờ”  nghĩa gì.
Nàng cũng   bé ngoan nhảy vô bẫy   giăng sẵn,  chuyển tầm mắt nơi khác   Ninh Ân nhẹ nhàng nắm hàm , dịu dàng và cương nghị  nàng  chọn một cái để  theo.
“Cái ,  cái  ?”
Hắn lật trang, lập tức phối hợp lắc đầu : “Cái   , bàn đu dây lắc lư như   dễ  Tuế Tuế  thương.”
Thật sự xong !
Mặt Ngu Linh Tê đỏ đến mang tai, chỉ đơn giản kéo vạt áo của  xuống, dùng môi giam .
Sách rơi xuống mặt đất, ánh nến lưu luyến rọi sáng cảnh đêm dịu dàng.
….
Mê Truyện Dịch
Ngu Linh Tê vẫn cảm thấy, màu da của Ninh Ân thật lạnh đến mức gần như trắng xám,   thích hợp mặc màu đỏ.
Mà khi ánh mắt di chuyển, Ngu Linh Tê  trơ mắt  hình xăm  n.g.ự.c của  hiện lên, từ nhạt nhẽo chuyển thành màu m.á.u đỏ sẫm bình thường, khiến trái tim của nàng ngạc nhiên đến run rẩy.
Thì  đây chính là con dấu mà Ninh Ân  khắc xuống vì nàng.
Con dấu duy nhất, chỉ duy nhất thuộc về nàng.
Hơi nóng mịt mờ trong thành trì vững chắc, cán nát một bóng dáng gợn sóng.