Tiết Sầm  dùng cái c.h.ế.t của  để bảo  cho  của Tiết gia từ  xuống . Hắn còn khờ dại cho rằng, thế giới  sẽ  cách trọn vẹn giữa hai bên.
“Tuế Tuế, mắt nàng  đảo loạn, đang nghĩ cái gì nữa ?”
Không khí trong xe chìm xuống, Ninh Ân mặc vươn bào màu tím nhạt  ,  ở đó.
Ngu Linh Tê  hồn, nâng mắt : “Trời  âm u,   thông báo là trời mưa.”
Mê Truyện Dịch
Mây phủ che  mặt trời, gió thổi  trong rèm châu của khung xe vang lên tiếng đinh đang.
Ninh Ân nhấc mi mắt, vành môi cong lên: “Thật ? Bổn vương thấy ánh mặt trời còn  chói lóa.”
Ngu Linh Tê liếc  bầu trời đen tối bên ngoài, buồn  : “Chàng  dỗ ,  ánh mặt trời  chứ?”
Ninh Ân  lên tiếng,  nàng hồi lâu,  đó đưa tay lên giữa  trung chỉ  con ngươi sáng rực của nàng.
Mi mắt rung nhẹ, đựng đầy ánh sáng giống như ngân hà đang chuyển động.
Thái Miếu kính cẩn và nghiêm trang, linh vị sắp xếp như núi rừng sừng sững, ngọn đèn sáng như biển chiếu khuôn mặt lạnh nhạt  chút rung động của Ninh Ân.
Hắn   chút kính nể nào với mấy đồ vật xung quanh , lúc  linh bài cũng bằng nửa con mắt, thậm chí còn mang chút ý chê  nhàn nhạt.
Nếu    chiêu cáo thiên hạ rằng Ngu Linh Tê  là nương tử của , để cho bách quan  rạp  gấu quần nàng bái lễ, Ninh Ân cũng  chắc nể mặt bước chân đến nơi .
Đi đến Thái Miếu   ngang qua khán đài, xe ngựa lập tức khởi hành về cung.
Dựa theo lễ nghi,  khi bài miếu, Vương phi vẫn cần  đến cung Trường Dương bái kiến Hoàng đế.
“Lão già Hoàng đế cũng  hưởng thụ đấy chứ, cảnh xuân ở ngự hoa viên với Bồng Lai Trì cũng  tệ.”
Ninh Ân  : “Tuế Tuế rảnh rỗi thì qua đây  dạo, còn cung Trường Dương  cần ,  sạch sẽ.”
Dám căm ghét chỗ ở của Hoàng đế  sạch sẽ chắc cũng chỉ  Ninh Ân là  đầu tiên.
“Chàng   cung ?” Ngu Linh Tê vội hỏi.
“Sao thế,  nỡ để vi phu  ?”
Ninh Ân vờ chậm rãi nở nụ , giọng  trầm thấp và tao nhã: “Vậy  bắt cá, chỉ  thể oan ức Tuế Tuế tự tìm trò g.i.ế.c thời gian .”
Cá trong câu  của Ninh Ân, đương nhiên là cá lọt lưới.
Tiết Tung ?
Suy nghĩ một chút, Ngu Linh Tê  chọt móc bàn tay của Ninh Ân  noi: “Phu quân,   cho   một chuyện,  đừng giận.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-283-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
Ninh Ân liếc sang, màu mắt sâu thẳm và bình tĩnh.
Ngu Linh Tê luôn cảm thấy nhất định Ninh Ân    nàng đang   cái gì, đôi mắt  đẽ mà lành lạnh   cho nàng cảm giác  thấu cả tâm tình.
“Nếu như  thể,  nghĩ  tha cho Tiết Sầm một mạng.”
Ánh mắt nàng trong suốt, vẫn bình tĩnh mở miệng.
Ninh Ân giật giật đuôi mắt, vẻ mặt lười biếng : “Tuế Tuế nên  vi phu   là  rộng lượng.”
“Vì   cho nên mới  nghĩ dính dáng đến bất kỳ chuyện gì.  Tiết Sầm dùng cái c.h.ế.t để tác thành cho tất cả, như thế sẽ mãi mãi treo trong ký ức thật lâu,  nhiều năm  đó  vẫn sẽ nhớ  lúc  uống ly rượu độc .”
Ngu Linh Tê nhờ tay áo bào che  mà nắm lấy ngón tay của  : “Thiếp   như thế.”- ,  truyện  hơn  app TYT -
Trong lúc đó, nàng với Ninh Ân  cần bất cứ kẻ nào tác thành.
Mà kẻ lợi dụng sự ngu dại và chân thực của Tiết Sầm, cũng  nên nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.
Ninh Ân trở tay trói đầu ngón tay của nàng ,   bỏ qua, cũng   .
“Nàng   tiếng chuông vàng kêu ?”
Hắn hỏi câu  liên quan đến vấn đề.
Ngu Linh Tê ngẩn , theo tầm mắt   tới,  lọng che  hai chuỗi chuông vàng nhỏ đang lắc lư nhẹ nhàng theo di chuyển của xe, phát  tiếng kêu vui tai.
Nàng cong mắt, dịu dàng : “Nghe thật vui tai.”
Ninh Ân  một dáng vẻ thâm sâu khó dò và chính đáng, chậm rãi nheo con ngươi    đang tính toán cái gì.
“Trước hoàng hôn,  đến đón nàng.” Trước khi xuống xe,  còn  câu đó.
…
Ninh Ân đổi xe ngựa,  tới Đại Lý tự một chuyến.
Trong chính điện xử lý công vụ,  một nam nhân tay đầy bụi bẩn đang núp ở một góc ngơ ngác móc  gỗ trong tay .
Ở trong các hoàng tử An Vương,    hàng thứ ba, là một kẻ ngu si đần độn.
Năm ngoái ép Thái tử thoái vị, Tĩnh vương  lấy thế như sấm nhanh chóng quét sạch đường triều*, dường như Hoàng đế phát hiện  cái gì đó lập tức đưa Tam hoàng tử ban thưởng  Phong vương  chuyển nhà  ngoài cung vương phủ.
(*) Đường triều gồm chính trị, các quan theo vua đời , sắp xếp  của  …  như đổi mới một bộ máy.
Tính  Tam hoàng tử cũng  hai mươi bốn hai mươi lăm tuổi gì đó , nhưng vẫn nhỏ yếu giống như thiếu niên mới mười bảy mười tám tuổi, gò má gầy gò,   phần dịu dàng của nữ nhân.