Giọng Ngu phu nhân nghẹn ngào  lời tận đáy lòng: “Nương  Tuế Tuế  về, nên  cố tình chuẩn .”
Bà   dứt lời,  lột một đĩa tôm bọc vỏ, chuẩn  để tì nữ đưa cho con gái nếm thử.
 đĩa còn  đưa tới  thấy Ninh Ân đang hững hờ  ở tại chỗ lột cái đuôi tôm, bỏ  trong chén của Ngu Linh Tê.
Hắn  việc  tự nhiên, dường như giống như đoạn thời gian   vẫn còn là Vệ Thất.
Ngu Linh Tê nhớ Ninh Ân gặp m.á.u tươi  vui vẻ, nhưng cũng  thích ăn thịt, nên thuận tiện lấy một chén cháo hạt sen đưa qua cho .
Ngu phu nhân với trượng phu trao đổi ánh mắt, cuối cùng vẫn rút  đĩa tôm  bóc vỏ,   quấy rầy sự ngọt ngào của cặp đôi mới cưới.
Dùng bữa tối xong, cặp đôi mới cưới vẫn ngủ  một đêm ở nhà  đẻ, cùng trò chuyện với cha vợ và tâm sự giữa  con.
Mê Truyện Dịch
Ngu Linh Tê theo mẫu    phòng khách nhỏ tâm sự, lúc trở về  thấy Ninh Ân với Ngu tướng quân đang  ở một bên, đối diện với    gì.
“Tán gẫu xong  ?”
Ngu Linh Tê  tủm tỉm nhấc làn váy  tới, tầm mắt đảo một vòng giữa cha và sắc mặt lạnh lùng lười biếng của Ninh Ân.
Ninh Ân như  như  lay động chén  trong tay,  đó nhẹ nhàng khẽ phủ lên : “Nếu Tướng quân với tiểu tế   lời nào hợp ý , thì  cần cố ý tìm chủ đề .”
Dứt lời,   dậy,  coi ai  gì mà cuốn lấy ngón tay của Ngu Linh Tê.
Trong con ngươi Ngu Linh Tê xẹt qua một chút ngạc nhiên, bóp bóp ngón tay Ninh Ân  hiệu bình tĩnh đừng nóng vội, lúc  nàng mới xoay  hành lễ với Ngu tướng quân: “Cha cũng  vất vả một ngày , nên nghỉ ngơi sớm  ạ.”
Ngu tướng quân thở dài một tiếng, xua xua tay.
Ngu Linh Tê gật đầu, lúc  mới  theo Ninh Ân  cửa.
“Cha với   cái gì thế?”
Hai  sánh vai    hiên đèn đuốc sáng rực, Ngu Linh Tê  gò má  trai  hình dung  tức giận  vui mừng của Ninh Ân, nhẹ giọng hỏi.
Ninh Ân chuyển mắt quá, khóe môi giật giật: “Lệnh tôn hỏi     dự định gì , câu trả lời của  là   nghĩ đến.”
Nhắc đến dự định  … Là liên quan đến kế hoạch đoạt vị trí Đế tôn ?
Ngu Linh Tê  bĩu môi,   tiếng bước chân dồn dập đến gần.
Thân vệ của Tĩnh Vương phủ bước nhanh đến, thì thầm: “Điện hạ.”
Chuyện Ninh Ân cần xử lý cũng  cấm Ngu Linh Tê ,  vệ cũng  lảng tránh mà hạ giọng  thẳng  vấn đề: “Trong cung  xảy  vấn đề .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-287-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
Biểu tình của Ninh Ân   chút  đổi nào.
Hắn mỉm   về phía Ngu Linh Tê, nắn vuốt đầu ngón tay của nàng: “Nàng tự về ngủ  , ngoan.”
Ngu Linh Tề  nếu   chuyện vô cùng gấp gáp,  vệ cũng sẽ  chọn quấy rầy đúng  lúc .
Nàng cũng gật đầu, mày cong cong : “Được.”
Nàng buông tay  ,  hai bước về hướng phòng nhỏ  dừng .
Không đợi Ninh Ân mở miệng, nàng  vội vàng xoay  nhào  lòng Ninh Ân, động tác   liền mạch  chút đứt quản.
“Đi đêm ở bên ngoài nhớ chú ý an .” Ngu Linh Tê vỗ lưng Ninh Ân, ôm ấp một cái mềm mại với .
Vành môi của Ninh Ân khẽ nhếch lên, buông bàn tay giơ lên cuốn lấy vòng eo của nàng.
Sau khi  Ngu Linh Tê trở về phòng, đáy mắt  yếu ớt của Ninh Ân  hiện lên vẻ tinh tế, ngưng tụ thành một tia đơn bạc sâu thẳm u ám.
Xe n.g.ự.c lập tức  thẳng hướng đến cửa cung,   nào dám cản.
Cung Trường Dương, trong điện  đột nhiên tượng Phật hiện lên hình ảnh quỷ ma thương xót, quat sát ông lão sắp c.h.ế.t nghẹn ở  long sàng.
Một Đế vương lúc  còn quát tháo gầm  mây gió, giờ như một con ch.ó bại trận còn khúc xương, ch.ảy nước dãi kéo dài  tàn.
Sắc mặt của ông  xanh tím, ngón tay khô gầy gò co giật vặn vẹo , nghiễm nhiên  còn bao nhiêu sức sống.
Cung nhân phụ trách hầu hạ đang quỳ rạp  đất, theo tiếng bước chân của Ninh Ân tới gần run rẩy khủng hoảng đến cực đoan, sợ hãi vô cùng.
Ánh nến trải  nền đất, Ninh Ân  ở trong ghế gập duy nhất ở trong điện, cầm lấy vạt bào   xong ở  bàn , xì một tiếng nở nụ .- ,  truyện  hơn  app TYT -
Nụ    nhẹ, nhưng  vô cùng rõ trong điện u ám .
“Đã thế  nhưng vẫn  chịu  yên một chút.
Ninh Ân nâng mắt,  vô cùng dịu dàng: “Hiện tại  ngại  một chút, là ai cho ngươi cái dũng khí giãy dụa trong cái c.h.ế.t chứ?”
…
Một đêm Ninh Ân  về.
Ngu Linh Tê tỉnh , chăn gối bên cạnh vẫn lạnh băng.
Dùng đồ ăn sáng xong,  vệ vương phủ cũng đến đón Ngu Linh Tê về phủ,  dẫn đầu  chính là Chiết Kích.