Ninh Ân   bàn trang điểm  nàng, nhịn   duỗi ngón tay , dịu dàng ôm lấy đai lưng may bằng lụa của nàng.
“Máu trắng chói mắt quá, Tuế Tuế thích hợp ăn diện màu sắc tươi  hơn.”
Trên tay Ninh Ân nhẹ dùng chút sức, Ngu Linh Tê  rơi  trong lồ.ng n.g.ự.c .
Nàng  Ninh Ân hận lão Hoàng đế, đó là kẻ thù mà dù   mang ác danh tiếng liều lĩnh g.i.ế.c cha hành thích vua cũng  trả thù.
Lệ phi  đợi Ninh Ân lớn lên , nhưng Ngu Linh Tê  từng  Ninh Ân kể  thể hiện chút cảm xúc hận thù gì với mẫu  của , nếu  chỉ là sự lạnh nhạt và hờ hững.
Vì  ,  đàn ông   y phục rồng  mới chính là cội nguồn của tất cả tội ác.
 Hoàng đế mới  lễ tang, Ngu Linh tê  giả vờ mặt cả  màu trắng mới  dáng một chút.
Không  nàng ngu trung* với Hoàng đế là sợ hành vi quái đản  sẽ gây thêm phiền phức cho Ninh Ân. Dù , vua c.h.ế.t mà   Thái tử, chính là thời gian nổi loạn.
(*trung thành đến ngu dốt, như thời xưa chỉ trung một vua  thờ chủ mới.)
“Khi nào tiến cung?” Ngu Linh Tê dựa trán  bả vai Ninh Ân, dịu dàng hỏi.
“Cung Trường Dương bẩn quá, đợi lão   quan tài  hãy .”
Ninh Ân vu.ốt ve sợi tóc lạnh lẽo của nàng, lơ đãng : “Đêm qua lão Hoàng đế còn nghĩ lập chiếu chỉ kế thừa, đáng tiếc    phá hủy… Haiz, nàng  nên xem vẻ mặt của lão  ngay lúc đó, tức giận đến mức con ngươi cũng sắp nhỏ  máu.”
Kiếp , Ninh Ân càng điên và ngoan tuyệt hơn với bây giờ, Ngu Linh Tê cũng  ngạc nhiên là bao.
Hoàng đế dựa  cái danh  minh là  bao nhiêu chuyện vô liêm sỉ, cũng coi như  tội thì  chịu trừng trị .
Nàng nhẹ nhàng “ừ” một tiếng, hỏi: “Không  di chiếu, phu quân dự định  gì tiếp theo?”
Nàng hiếm khi chủ động gọi “phu quân”, tình cờ một tiếng gọi  âm cuối  mang theo chút trách móc và trêu chọc  .
Tay Ninh Ân đang chơi đùa ngọn tóc của nàng chậm .
Một lát,  mới xoa bóp cái gáy mềm mại của Ngu Linh Tê,  hiệu nàng xoay mặt  đây.
“Để cho Tuế Tuế  Hoàng đế  ?”
Hắn  tủm tỉm hỏi, màu mắt hiện lên sự điên cuồng và dịu dàng: “Chỉ cần Tuế Tuế  thì vi phu sẽ  cho nàng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-290-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
Đừng   cho   ngạc nhiên đến c.h.ế.t  thể tin.
Mà ngay cả Ngu Linh Tê cũng sợ hãi câu  của , nàng   loại  ôm chí lớn như , nhưng  càng  tên nhãi điên  kỳ thác kỳ vọng cao như thế.
Thậm chí nàng còn nghi ngờ Ninh Ân đang  sai tên  , hoặc là đang đùa nàng.
  nhanh, nàng   Ninh Ân   đang  đùa.
Nhớ tới  hôn nhân ở Ngu phu, Ninh Ân   một bài thơ tình ở eo nàng, từng câu từng chữ hỏi ngược  nàng  chút đổi sắc mặt: “Nàng    Hoàng đế ?”
Lúc đó, Ngu Linh Tê chỉ cảm thấy câu   chỗ nào đó  đúng, nàng còn tưởng  hỏi là: “Nàng  để   Hoàng đế  ?”
… Bây giờ  , cơ bản Ninh Ân    sai!
Hoang đường, chuyện   thể tưởng tượng nổi
 kẻ dám  chuyện sai lầm và mạo hiểm lớn nhất trong thiên hạ  chỉ  tên nhãi điên  dám .
“Sao hoảng hốt như thế?”
Ninh Ân nắm hàm  của Ngu Linh Tê lay nhẹ,  : “Bộ dáng ngốc nghếch của nàng  cho bản vương  cắn một cái.”
Trên thực tế,  thật sự  như thế.
Thịt quai hàm  hàm răng nhẹ nhàng ngậm qua, mang theo  thở phảng phất nhồn nhột thổi qua tai của nàng, cuối cùng Ngu Linh Tê cũng xem như  phục hồi  tinh thần.
“Chàng thật sự  hù c.h.ế.t .”
Gò má trắng nõn của Ngu Linh Tê  nhanh hiện lên một chút vết cắn cực mỏng như cánh hóa đào nhàn nhạt chiếu   tảng băng, ngay cả bọ dáng hờn dỗi tức giận cũng cực kỳ xinh .
Nàng nâng đôi má  tuấn và gầy gò của Ninh Ân lên, ngắm  tròng mắt chứa đầy ý điên tình của  một lúc, chân thành : “Thiếp    Hoàng đế, cũng là   thích hợp, câu như thế    thể  lung tung .”
Ngu Linh Tê ngay từ nhỏ    là  về thế  quyền khống chế, hưởng thụ việc sống c.h.ế.t của  khác, nàng chỉ mong  hai   thể sống với  đến răng long đầu bạc, bạn bè   đều vui vẻ quây quanh.
Mê Truyện Dịch
Huống hồ để một nữ tử  hề  dòng m.á.u của hoàng thất  trèo lên  vị trí Hoàng đế  khác nào đang  ngược  với đạo lý đời thường, khắp nơi ở thiên hạ  sẽ mang tang chất đầy xác c.h.ế.t và biển m.á.u sẽ tố cáo  nàng với Ninh Ân.
Ninh Ân  nàng trong chốc lát, vuốt cằm : “Đổi  là Ngu Hoán Thần  Ngu tướng quân cũng .”
“Cha với  trưởng   nghĩ  !”