Tướng phủ... Tiết Nhị lang?
Là cháu trai của lão cáo già Tiết gia, trận  thật sự càng ngày càng thú vị  đây.Một năm  Tiết Sầm vẫn  chút gì đó trẻ trung văn nhã.
Hắn bái kiến Ngu tướng quân ở  bậc thềm và chậm rãi tán gẫu với  bạn chí cốt Ngu Hoán Thần, nhưng ánh mắt của  thì luôn vô thức bay xuống  hành lang, dõi theo bóng dáng yểu điệu kiều diễm.
"Ngươi đang  gì đó?"
Ngu Hoán Thần  theo tầm mắt của , ngay  đó khoác cánh tay lên vai Tiết Sầm lắc lắc, cố ý trêu ghẹo : “Ta , rõ ràng là ngươi   chỉ hôn với Đại  tử nhà , tại  trong mắt ngươi chỉ thấy Nhị   ? Tiểu tử nhà ngươi  thể ăn trong bát và  trong nồi nha!"
"Ngu Hoán Thần!"
Ngu Tân Di ghét nhất  khác lấy chuyện    trò đùa, tức giận đến mức vỗ bàn đá một cái, lạnh lùng hừ : "Huynh  thử  nhảm thử xem? Ai  chỉ hôn với tên mọt sách đó!"
Tiết Sầm dễ tính, lắc đầu  và tránh khỏi móng vuốt của Ngu Hoán Thần.
Hắn vô thức sờ sờ tay áo, tiến về phía  khẽ gọi: "Nhị  ."
Ngu Linh Tê đang châm    , khuôn mặt ngay lập tức hiện chút ý , gật đầu đáp : "Sầm ca ca."
“Nhị  ,   chút chuyện riêng   với .” Trong mắt Tiết Sầm hàm chứa ánh sáng ấm áp của mùa đông,  động tác "mời" sang bên cạnh.
Trên  Ngu phủ đều khai sáng và   nhiều quy củ gò bó như nhà của  khác. Ngu Linh Tê gật đầu và  cùng  đến cửa tròn.
"Cái ,  tặng Nhị  ."
Tiết Sầm lấy trong tay áo  một hộp quà nhỏ và dài  gói tinh xảo và đưa cho Ngu Linh Tê một cách khá trịnh trọng.
Lúc , trong đình.
Ngu phu nhân dọc theo cửa sổ   cửa tròn trong đình thì động tác pha  chậm .
Sau đó bà nhẹ nhàng đẩy cánh tay Ngu tướng quân, dịu dàng  hiệu: "Phu quân,   thấy Tiết Nhị lang và Tuế Tuế nhà  càng ngày càng gần gũi  hơn ?"
Ngu tướng quân thổi mạt , nhướng mắt   ngoài cửa sổ.
Ông    để ý lắm: "Tiết gia  đầu văn thần còn Ngu phủ nhà   đầu võ tướng, hai nhà là thế giao, bọn trẻ thường xuyên qua  chơi đùa với  nên  quan hệ  là chuyện bình thường."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-33-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
"Tuy rằng  như  nhưng dù  bọn trẻ cũng lớn ,  thể so với lúc nhỏ ."
Ngu phu nhân  trượng phu qua loa đại khái của  một cái: "Chàng quên  ,  đây Tiết gia định hôn bằng lời  với chúng , mặc dù   rõ là sẽ cưới nữ nhi nào của nhà  nhưng lúc đó Tuế Tuế còn   sinh  nên   ngầm đồng ý rằng   định hôn là Tân Di. Thiếp chỉ sợ Tuế Tuế và Tiết Nhị lang  thiết quá sẽ sẽ gây rắc rối cho hai nữ nhi. "
"Phu nhân lo lắng quá."
Tướng quân đặt tách  xuống, vỗ vỗ đôi bàn tay vẫn còn trắng nõn non mềm của Ngu phu nhân trấn an: "Cả hai nữ nhi đều là thịt trong lòng của Ngu Uyên , Tiết gia  cưới ai cũng  lỗ. Chỉ cần bọn trẻ thích , lưỡng tình tương duyệt là đủ . "
"Cũng đúng,  thấy hình như Tân Di cũng   ý đó đối với Tiết Nhị lang. Nếu như Tuế Tuế thực sự thích..."
Sau khi suy nghĩ, Ngu phu nhân : "Thôi,  sẽ hỏi ý nữ nhi xem, suy nghĩ của Tiết gia bên  vẫn còn  nhờ phu quân  tìm hiểu thêm."
Ngu tướng quân đáp ứng.
Dưới cửa tròn, mặt trời đổ bóng dài lười biếng.
Khi mở hộp quà  xem thử, nàng thấy đó là một cây bút lông nhỏ bằng bạch ngọc  chạm trổ vô cùng xinh .
Bút tre  màu nước sơn, bút ngọc  chạm trổ, cây bút chạm ngọc tinh xảo như        từ bàn tay của những bậc thầy nổi tiếng, tốn   bao thời gian.
“Sầm ca ca, chiếc bút  quá quý trọng.” Phản ứng đầu tiên của Ngu Linh Tê là từ chối.
Tư thế của Tiết Sầm   đổi,  nhẹ giọng : "Huynh chỉ tình cờ  , nhớ tới Nhị   giỏi thi hoạ nên   tự chủ trương mua về. Nếu như Nhị    thích thì cứ coi như là  xử sự  thích đáng."
Đã  đến mức như  , nếu  từ chối nữa thì  vẻ  bất cận nhân tình.
Ngu Linh Tê   lựa chọn nào khác ngoài việc cầm lấy nó bằng cả hai tay và mỉm  : "Muội mà từ chối thì bất kính quá, cảm ơn Sầm ca ca."
“Chỉ cần  thích là .” Tiết Sầm  đôi mắt  của nàng, vành tai  đỏ.
Mê Truyện Dịch
 trong tận đáy lòng  một chút cô đơn.
Người thiếu nữ xinh  yêu kiều  mặt đối đãi với  vẫn chân thành  mật nhưng vẻ yêu quý kính trọng  còn như , sắc hồng thẹn thùng e lệ  khuôn mặt nhỏ nhắn cũng  còn nữa.
Ba tháng  gặp, dường như nàng  trưởng thành hơn  nhiều, trầm tĩnh hơn, xinh  hơn và… xa xôi hơn.