Xông lên phía  chính là Ngu Tân Di một  binh phục, còn  một thiếu niên cao quý đeo cung vàng chạm khắc ngang hàng cùng nàng ,  phân biệt  .
Thân ảnh thiếu niên    chút quen mắt,  thể là kiếp  từng thấy trong yến hội một .
Ngu Linh Tê để mắt đến, đánh ngựa hỏi Đường Bất Ly: "A Ly, thiếu niên cầm cung vàng ở phía  là ai?"
Tay Đường Bất Ly vén mái che nắng  về phía ,  đó "Ồ" một tiếng: "Tiểu quận vương Nam Dương Ninh Tử Trạc, cháu ruột của đương kim Hoàng thượng."
Ánh mắt nàng lập tức híp , dùng roi ngựa nhẹ nhàng đẩy lên vai Ngu Linh Tê, thần bí : "Tiểu quận vương tuy là hoàng , nhưng chính là một tiểu hoàng thất  chiều hư, ngươi cũng đừng nghĩ nữa! Thành thật ở bên Tiết Nhị Lang của ngươi ,  thấy trong đám con cháu thế gia  thành  , cũng chỉ  tướng mạo của  mới xứng với ngươi..."
Đề tài  càng  càng xa, Ngu Linh Tê  dừng  đúng lúc: "Ta chỉ thuận miệng hỏi thôi, ngươi  nghĩ   ?"
Đang , bỗng nhiên  thấy phía  truyền đến một giọng nữ quen thuộc, nhỏ giọng gọi: "Linh Tê biểu ."
Ngu Linh Tê  đầu , thấy Triệu Ngọc Mính cưỡi  lưng ngựa  linh hoạt.
Vô thức siết chặt dây cương, những cuộc giao dịch mà nàng gặp  khi sống nhờ ở Triệu phủ kiếp   hiện lên trong đầu, cuối cùng dừng  ở hình ảnh gương mặt Triệu Ngọc Mính  rạch đầy máu.- ,  truyện  hơn  app TYT -
Có lẽ nàng nên tức giận.
 chỉ cần nhớ tới kiếp  lúc  ép lên kiệu của phủ Nhiếp Chính vương, Triệu Ngọc Mính thản nhiên  một câu: "Biểu ,   chấp nhận  phận." Mọi oan ức và hờn giận đều tan biến, chỉ còn  sự trống trải vô tận.
Ngu Linh Tê thẳng   lưng ngựa, thản nhiên đáp một tiếng: "Biểu tỷ."
Phía  Triệu Ngọc Mính còn  một nam nhân trẻ tuổi, dung mạo tinh tế hai má gầy gò,  hết sức nữ tính trầm mặc, là con nuôi do Triệu gia nuôi dưỡng.
Mê Truyện Dịch
Triệu Ngọc Mính   cưỡi ngựa b.ắ.n cung, cưỡi ngựa  thạo mà  thong thả, một lúc lâu  mới  tới  mặt Ngu Linh Tê, ánh mắt đảo qua chiếc trâm cài hạt châu  tóc nàng,  : "Đôi trâm hạt châu  của biểu  thật  mắt,   là mua ở cửa hàng nào?"
Ánh sáng và bóng tối rải rác giữa những chiếc lá,  phản chiếu loang lổ trong mắt Ngu Linh Tê.
Người bên ngoài đều  Triệu Ngọc Mính   giống nàng, mà bây giờ xem  cũng   gì giống .
Ngũ quan của Triệu Ngọc Mính nhu nhược nhạt nhẽo hơn  nhiều, trong mắt giống như  sương mù che phủ, sạch sẽ động lòng  nhưng  thiếu ánh sáng.
Tất nhiên Ngu Linh Tê sẽ   thật, chỉ tùy ý đáp: "Kiểu dáng cũ của năm ngoái, cũng   thứ gì ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-40-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
Ý  trong mắt Triệu Ngọc Mính dừng , sắc mặt nhanh chóng phiếm hồng,  đó trở nên tái nhợt.
Nàng  rũ mắt xuống, cúi đầu  quần áo   .
Gia thế nàng   bằng Ngu Linh Tê,   cha  đáng tin cậy  chỗ dựa, trang phục đang mặc   chính là xiêm y cũ của năm ngoái.
Tiếng reo hò từ xa  phá vỡ sự im lặng trong rừng.
Ánh mắt Đường Bất Ly sáng lên: "Xem    săn  vị trí thứ nhất, nhanh như  !"
"Đi,  xem một chút." Ngu Linh Tê  để ý tới Triệu Ngọc Mính, vung roi cưỡi ngựa chạy  trong rừng.
Ngu Tân Di săn  một con hươu đực, vươn lên dẫn đầu, thuận tay cắm cờ mang biểu tượng của dòng họ Ngu  trong rừng, vô cùng hiên ngang.
Mà bên cạnh, tiểu quận vương Nam Dương tranh tài thất bại, mệt đến cả mặt ửng đỏ, thở hồng hộc cưỡi  lưng ngựa,  cam lòng trừng mắt  Ngu Tân Di một cái.
"Vừa   thấy ngươi là nữ nhân mới nhường ngươi ba phần,   bổn vương tuyệt đối sẽ  hạ thủ lưu tình!"
Ninh Tử Trạc lấy một mũi tên ném xuống chân Ngu Tân Di, ngẩng đầu tuyên chiến : "Lại  nữa!"
Ngu Tân Di nhướng mày , xoay  nhảy lên ngựa : "Tiểu quận vương, đợi lát nữa  thua đến  còn mặt mũi cũng   !"
Mọi  ồn ào, Ninh Tử Trạc như  nhục nhã, mặt càng đỏ lên, tức giận hô to: "Ai   đó là chó!"
Dứt lời vung roi ngựa đuổi theo Ngu Tân Di, bỏ  một đám thị vệ phía .
Tính tình Tiểu quận vương Nam Dương như một đứa trẻ, Ngu Linh Tê thấy buồn , trong lòng ngược  chắc chắn, đối thủ của Ngu gia   khả năng là  .
Đường Bất Ly sai  khiêng con hươu đực  về lều trại,  vây xem cũng tự   săn b.ắ.n khắp nơi.
Đám   chạy  xa, tài nghệ b.ắ.n cung và sức khỏe của Ngu Linh Tê đều  bằng tỷ tỷ, chỉ dạo vài vòng ở trong rừng  cùng Đường Bất Ly và một đám quý nữ trở về lều trại.
Nắng chiều thật , dòng suối tỏa  ánh sáng ấm áp như vảy vàng.