Tiếp theo, Triệu Tu khẽ quát câu gì đó  đó   giơ roi đánh  m.ô.n.g ngựa của Triệu Ngọc Mính, đưa nàng  trốn thoát khỏi hiện trường.
Cùng lúc đó, Ninh Tử Trạc   chế  con ngựa điên, ngã từ  lưng ngựa xuống !
Dùng tốc độ ánh sáng, một bóng  giẫm  lưng ngựa nhảy tới, một tay Ngu Tân Di túm vạt áo đắt tiền của Ninh Tử Trạc, mang theo   vững vàng đáp xuống mặt đất.
Ninh Tử Trạc sợ đến đỏ mắt, còn  kịp  cảm ơn liền thấy ngựa điên giơ cao vó , đạp xuống lưng của Ngu Tân Di!
Trong lòng Ngu Linh Tê hoảng hốt, nàng mặc kệ đuổi theo Triệu Ngọc Mính, nhanh chóng điều khiển ngựa chạy tới chỗ tỷ tỷ!
Liệt Tuyết hí  xông lên phía , đụng  con ngựa điên của Ninh Tử Trạc, vó ngựa đạp  vai Ngu Tân Di, tránh  một đòn trí mạng …
Ngu Linh Tê  kịp vui vẻ  thấy con ngựa điên  vì đau đớn mà   bạo động, nó đỏ mắt gặm một phát lên cổ của Liệt Tuyết!
Thoáng chốc m.á.u tươi  cổ Liệt Tuyết chảy  như suối, nó đau đến mức  thẳng lên, chở Ngu Linh Tê chạy như điên  rừng sâu.
“Tuế Tuế!”
“Nhị  !”
Tiếng kêu của Tiết Sầm với Ngu Tân Di đồng thời vang lên, chạy đuổi theo.
 khắp cánh rừng đều là ngựa điên, Ngu Linh Tê còn cưỡi một con ngựa của Tây Vực mười ngàn dặm mới tìm  một con, với sức   mà đuổi kịp ?
Ninh Ân   trong rừng,  thấy hình ảnh như .
Ngựa của Ngu Linh Tê đúng là cảnh giác, đêm qua nhận thấy mùi vị cỏ  đúng thì   ăn nữa, so với những con khác thì nó trúng độc ít hơn nhiều. Chỉ cần nàng cố gắng tự bảo vệ ,  xen  việc của  khác thì sẽ  nguy hiểm đến tính mạng.
…
“Vẫn lo chuyện bao đồng.” Ninh Ân giễu cợt.
Nhìn thấy  ảnh nhỏ yếu xóc nảy  lưng ngựa,  nhanh  biến mất trong rừng sâu, để Ngu Tân Di với Tiết Sầm xa xa phía .
Không ai  rõ hơn Ninh Ân, Ngu Linh Tê lạc đàn  nghĩa là gì.
Ánh mắt  trong trẻo nhưng lạnh lùng, thờ ơ  Ninh Tử Trạc  cạnh còn  hồi thần, đó là con mồi chuyến  của .
Mới   về phía  một bước, chiếc nón rộng vành  bụi gai treo .
Tiếp theo, tiếng vó ngựa dồn dập truyền đến, là   Triệu gia chạy trốn.
Tầm mắt Ninh Ân rơi  chiếc áo choàng ấm áp, nghiêng đầu, tính toán lợi ích một phen.
Sửa  hướng ,   đến giữa trung tâm.
“Mau tránh !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-44-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
Triệu Tu hét lớn nhưng   giảm tốc độ mà lao thẳng tới chỗ  đang chắn đường!
 ,  đang , vành môi cong lên, ánh mắt lạnh lùng giống như đang  một con kiến.
Cảm giác  dã thú  chằm chằm bao phủ trong lòng, Triệu Tu  kịp ghìm ngựa  thấy thiêu niên  hung hăng kéo    lưng ngựa xuống , ném xuống bên đường.
Thậm chí thiếu niên  chỉ dùng một tay.
“Triệu Tu!” Giữa tiếng gào thảm thiết của Triệu Ngọc Mính, Triệu Tu ngã nhào xuống mương máng giống như bao tải.
Ninh Ân chiếm lấy ngựa Triệu gia, nhanh nhẹn ghìm ngựa xoay  , giơ tay lấy chủy thủ đ.â.m  m.ô.n.g ngựa, đau đớn   khiến con ngựa xám liều mạng chạy  rừng.
Ngu Tân Di đuổi  một nửa thì bắt gặp một con ngựa lao như mũi tên rời cung, chạy theo hướng   mất tích.
Trên lưng ngựa là áo choàng đỏ thắm đón gió vù vù, là một thiếu niên mà nàng   .
Mê Truyện Dịch
…
Tiếng gió bên tai giống như d.a.o xẹt qua, cành cây trong rừng  ngừng đánh  , đau rát.
Ngu Linh Tê  rạp  lưng ngựa, c.h.ế.t cũng  dám buông dây cương .
“Dừng , Liệt Tuyết …”
Nàng cố gắng giữ sự tỉnh táo, bàn tay siết đến đau nhức, mới    bốn chữ thì  xóc nảy kịch liệt  khiến nàng cắn  đầu lưỡi.
Dạ dày cuồn cuộn, trong miệng ngập tràn vị m.á.u tươi nhàn nhạt, cả  đều đau.
Không  chuyện gì .
Nàng tự an ủi : Chờ Liệt Tuyết chạy mệt thì sẽ dừng  …
  nhanh, hy vọng xa vời  của nàng cũng tan vỡ.
Cánh rừng  đến điểm cuối, phía  mơ hồ lộ  ánh sáng, đây là một vách núi hiểm trở.
Liệt Tuyết lao  khỏi cánh rừng, nó khó khăn phanh   ba mét của vánh núi, đạp  cục đá rơi xuống đáy vực, sợ hãi điên cuồng cực độ cùng với đau đớn khiến nó há miệng chả.y nước mũi với nước bọt, nó lạc giọng gồng  lên.
Nó gồng  lên khiến cả  Ngu Linh Tê bay lên  trung, dây cương rời tay, nàng giống như con chim nhỏ, rơi thẳng xuống đáy vực.
Trước khi trái tim rơi xuống đáy, một bóng dáng quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt nàng, nắm chặt cánh tay nàng.
Ngu Linh Tê  đánh thức bởi cơn gió lạnh ẩm ướt.
Nàng cảm thấy   đau nhức. Trong vô thức khi di chuyển cơ thể thì nàng lập tức  thấy tiếng đá vụn bên cạnh lăn lốp bốp xuống khe sâu.
Ngu Linh Tê   tỉnh táo, nàng nín thở cứng  tại chỗ  dám nhúc nhích.