……
Sắc trời âm trầm, gió cuốn  cành hồng đỏ thẫm.
Ninh Ân  mơ một giấc mơ.
Đây là  đầu tiên   mơ thấy g.i.ế.c chóc và m.á.u tươi, mà là một mảnh sương mù mờ mịt, những gợn sóng đánh tan vũng nước ấm áp.
Khuỷu tay  đang ôm lấy một nữ nhân tóc đen với vòng eo tinh tế,  đè nàng xuống thành bể mà hôn, mà đòi hỏi.
Đôi mắt hạnh long lanh, môi nàng  cắn đến tàn nhẫn, giữa môi răng giao hoà bật  những âm thanh rầm rì đáng thương.
Cánh tay mềm mại như ngọc ôm lấy cổ , ướt át  tinh tế, nàng thì thào : “Vương gia……”
Hắn cắn mạnh một cái như trừng phạt, liế.m  liế.m  viên châu đỏ bừng như m.á.u , từ trong ao truyền đến giọng  nguy hiểm của , : “Ở nơi , nên gọi  là gì?”
“Vệ…… Vệ Thất.”
Tiếng nước chảy "ào ào", sương mù trong hồ lắc lư như gợn sóng, lộ  một gương mặt như hoa như ngọc quen thuộc.
Ninh Ân tỉnh dậy  một giấc mơ ngắn,  mở mắt .
Trong lối  bí mật  phong chùa Kim Vân, từ trong bóng tối đen như mực đột nhiên nhảy lên hai ngọn nến quỷ dị.
Hắn bấm tay mát xa huyệt Thái Dương,  rõ vì    mơ thấy Ngu Linh Tê,  còn bắt nàng gọi  bằng cái tên nực  đó.
Mở tay , để đầu ngón tay đặt lên mũi ngửi nhẹ, hương thơm dịu dàng quyến rũ của nữ nhân trong mộng dường như còn lưu   đầu ngón tay của , ngay cả xúc cảm trơn trượt mềm mại  da cũng….
Trong chốc lát, thế mà Ninh Ân  cảm thấy chuyện tình sự giữa nam và nữ cũng  dơ bẩn như  từng nghĩ.
Chớp mắt  đó, ý niệm  liền biến mất như sóng biển trôi ,   đó là sự thâm trầm và lạnh lẽo càng sâu hơn.
Cảm giác   trào lên ngay khi   tin Ngu Linh Tê và Tiết Sầm  đính hôn từ hôm qua. Nhớ đến hình ảnh bọn họ tương  tương ái  ánh mặt trời đ.â.m  mắt ,   đau đầu suốt một đêm.- ,  truyện  hơn  app TYT -
“Bệ hạ tha mạng!” Tiếng nữ nhân thê lương kêu thảm thiết kéo suy nghĩ của  về.
Ninh Ân nâng mí mắt,  mặt đất âm u ẩm ướt là một nữ nhân đang quỳ một cách chật vật.
Từ bộ quần áo  cắt may tỉ mỉ   nàng  thể  , đây hẳn là một cung nữ  địa vị khá cao trong cung.
Trên  nàng   một vết thương nào cả, thế mà ngay cả sức lực để  lên cũng  ,  khuôn mặt trắng bệch đều là mồ hôi lạnh, giống như mới  vớt  từ trong nước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-59-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
Tay trái Chiết Kích bọc băng gạc, trầm lặng  bên cạnh .
Bên cạnh còn  bốn, năm tên thuộc hạ đang run rẩy.
Đại cung nữ liều mạng dập đầu, phảng phất như    thể khiến bản   sống lâu hơn một chút, cầu xin : “Xin hãy nể tình nô tỳ từng hầu hạ bên cạnh Lệ phi nương nương cùng bệ hạ nhiều năm mà tha cho nô tỳ một mạng!”
Ninh Ân chờ nữ nhân phản bội  dập đầu xong, mới nở nụ , nhẹ nhàng hỏi: “Lúc  Vân Hương bán tung tích của  cho hoàng ,  đưa   chỗ chết, các ngươi  từng nghĩ tới cái tình nghĩa nhiều năm  ?”
“Nô tỳ  dám, thật sự  dám!”
Cung nữ tên Vân Hương  căn bản  từng nghĩ tới Ninh Ân  thể sống sót từ trong tay Ninh Trường Thụy,  còn  thể trở    báo thù, ngập ngừng : “Chỉ cần bệ hạ  thể tha nô tỳ một mạng, bảo nô tỳ  gì cũng ……”
“Làm gì cũng ?” Ninh Ân hừ nhẹ, như đang ước lượng xem lời   bao nhiêu thật giả.
Vân Hương bắt lấy cơ hội, vội vàng gật đầu như đảo tỏi: “Thỉnh bệ hạ cho nô tỳ một cơ hội lập công chuộc tội.”
Ninh Ân thưởng thức đoản đao sắc bén, híp mắt, như đang nghĩ đến điều gì đó.
“Được.” Qua một lúc lâu,  nhẹ nhàng đáp ứng.
Hắn nâng cằm, cung nữ lập tức lấy lòng mà quỳ xuống bên cạnh .
Ninh Ân  nhạt,  nữ nhân đang quỳ  chân: “Ta  ngươi yêu .”
Giống như Ngu Linh Tê yêu Tiết Sầm.
Lời   , thuộc hạ trong mật thất đều trố mắt ,   đoán   tâm tư của chủ tử.
Vân Hương càng kinh sợ hơn, Thất hoàng tử đây là  ý gì?
Mê Truyện Dịch
Từ khi sNinh Ân inh    chịu đựng sự lạnh nhạt của phụ , sự chèn ép của   tỷ , ngay cả  đẻ của  là Lệ phi cũng chán ghét .
Hắn cố chấp, hung ác, giỏi ngụy trang. Nhân sinh ngắn ngủi của  tràn ngập đầy rẫy bóng tối và tuyệt vọng,   một ai yêu .
Vân Hương  chỉ  sợ , thật sự   cách nào để yêu .  nàng  sống, chỉ  thể căng da đầu duỗi tay, đầu ngón tay run rẩy nắm lấy xiêm y vạt áo của 
Cầu hoan…… Có lẽ là yêu nhỉ?
Các nữ nhân trong cung đều  .
Ngay khi đôi tay   chạm  đôi ủng da của , ánh mắt Ninh Ân liền bỗng chốc lạnh xuống.