Cằm Ninh Ân nhỏ nước vẫn luôn im lặng  theo phía  nàng, giống như đêm tuyết lớn bay tán loạn vài tháng .
Đáng tiếc nàng sẽ   cùng một chiêu lừa hai .
Ngu Linh Tê dừng , giọng  luôn mềm mại nhuốm sự lạnh lùng của hồ nước,  hiệu với  hầu: “Các ngươi  xuống  .”
Cho  hầu lui xuống, nàng  quanh và nhặt chiếc roi mà  đánh xe để   xe.
Nắm chặt roi  tay, nàng   ngẩng đầu lên, bình tĩnh  thẳng  mắt Ninh Ân.
Một lúc lâu , hỏi: “Tại  ngươi  xuất hiện ở đây?”
Lá thư biến mất, Tiết Sầm rơi xuống hồ, còn  Ninh Ân “trùng hợp” xuất hiện ở đây...
Những chi tiết   nàng bỏ qua cuối cùng cũng  kết nối và thêu dệt thành một sự thật khủng khiếp,  thứ thoát cương như điên theo hướng mà nàng lo lắng nhất.
Những chiếc đèn lồng treo  xe ngựa khẽ đung đưa, bóng của chúng cũng rung động nhảy lên, lộ  vẻ bất an bí ẩn.
Ninh Ân vẫn là bộ dạng ngoan ngoãn yên lặng như cũ, giống như chuyện hỗn loạn đêm nay  liên quan gì đến , chỉ khi  thấy cơ thể co rúm vì lạnh lẽo của Ngu Linh Tê, trong mắt  mới hiện lên vài tia gợn sóng.
“Tiểu thư đang run.” Hắn  nhỏ.
Ngu Linh Tê hỏi: “Ngươi bắt đầu lập kế hoạch  từ khi nào?”
“Ban đêm trời lạnh, mặc quần áo ướt  dễ  cảm.” Ninh Ân .
Ngu Linh Tê hít sâu một  hỏi: “Ngươi định giả bộ đến khi nào, Vệ Thất?”
Ninh Ân mím môi.
Hắn cúi đầu xuống, một lúc  vẫn  .
Ngay khi Ngu Linh Tê nghĩ rằng  đang ăn năn và suy tư, thanh niên ngẩng đầu lên và nở một nụ  lạnh lùng mà nàng   quen thuộc.
Sau khi cởi bỏ lớp ngụy trang khiến  mệt mỏi, giọng điệu của  cũng thả lỏng, nhẹ nhàng : “Tiểu thư  thể thành hôn với , để cho tên gia hỏa ngáng đường đó biến mất khỏi thế gian,   ?”
Trái tim Ngu Linh Tê run lên.
Nàng nhớ tới cảnh tượng    thấy  cổng tròn, lúc đó Ninh Ân đang  bên cạnh hồ, lạnh lùng  Tiết Sầm đang vùng vẫy trong hồ,  mặt mang theo nụ  vui vẻ lạnh lùng như .
Đây mới là  Ngu Linh Tê , Ninh Ân thực sự.
“Vì , ngươi liền  tay g.i.ế.c , đẩy một    bơi  trong hồ?” Ngu Linh Tê hỏi, chịu đựng cơn đau trong ngực.
“Ta  .”
“Vẫn còn  dối!”
“Không   g.i.ế.c ,   đáng để   tay.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-65-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
Ninh Ân chế nhạo, nếu  tự   tay thì Tiết Sầm  là một cái xác từ lâu .
Giọng Ngu Linh Tê run lên: “ ngươi   chết.”
“ .” Hắn thừa nhận một cách dứt khoát.
“Tại ?”
“Tiết gia  thể bảo vệ ngươi.”
“Chỉ vì chuyện ?” Ngu Linh Tê  thể tin .
“Nếu tiểu thư gả cho , thì sẽ  giữ   bên cạnh.”
Ninh Ân khoanh tay, nhàn nhạt : “Tiểu thư  hứa sẽ  bao giờ bỏ rơi .”
Cuối cùng Ngu Linh Tê cũng hiểu ý   “Vệ Thất hiểu ” trong cơn mưa phùn buổi trưa.
Hắn hiểu rằng chỉ cần Ngu gia  thể giữ  ở bên cạnh, thì việc  bao nhiêu  cản đường cũng   vấn đề gì quan trọng...
Ngay cả khi   tự   tay.
Tên điên ! Vẫn   lý lẽ như kiếp !
Khi nhặt  về,    từng thăm dò và nghi ngờ.
 Ngu Linh Tê nghĩ, dù  giả vờ  bụng  lời  ngọt ngào, cuối cùng cũng  dựa   để bao bọc cho Ngu gia trong tương lai, một chút  dối cũng  ảnh hưởng đến  cục, nhưng  ngờ rằng trái tim  đen tối từ trong  ngoài,  nhẫn tâm  tổn thương những  xung quanh .
“Muốn trách thì chỉ  thể trách bản   dối trá rụng về,   tự lượng sức .”
Dù  cũng    thấu, Ninh Ân  ngại  thật hai câu: “Không  đủ sức mạnh,   tranh đoạt với Thái tử,   bơi  còn hẹn đến bên hồ. Người như , c.h.ế.t mới là giá trị  nhất của .”
Mắt Ngu Linh Tê đỏ lên vì tức giận, càng thêm thất vọng.
Mê Truyện Dịch
Sau cơn giận, nàng bình tĩnh trở ,  khẽ một tiếng hỏi: “Ngươi thật  năng lực,  tiếp theo ngươi  giết...”
Nàng mím môi: “Có  là   ?”
Ninh Ân  nghiêng đầu,  mà thực sự suy nghĩ về câu hỏi  một cách nghiêm túc  khi  đến kết luận: “Ta sẽ   tổn thương tiểu thư. Ta   , tiểu thư là   nhất  đời ,  sẵn sàng  bất cứ điều gì cho tiểu thư.”
Ngu Linh Tê  thể phân biệt những gì    mấy phần thật, mấy phần giả.
“Cho nên, khi ngươi liều mạng đuổi theo xe ngựa của ,   là vì  nhận   phận của , cảm thấy phủ Tướng quân  thể  lợi, nên mới đánh cược mạng sống của  để nhận  sự thương hại của ?”
“ .”
“Lúc Xuân Tiêu, ngươi là một trong những  chăm sóc ngựa cho . Với năng lực và sự cảnh giác của ngươi,  thể  phát hiện cỏ khô  vấn đề, ngựa của  phát điên chạy lung tung, chỉ  ngươi đuổi theo… Việc  cũng là ngươi ?”