“Con đó, vẫn cứ lỗ máng như ."
Ngu phu nhân nhẹ nhàng quấn băng gạc, nắm đầu ngón tay của nàng trong lòng bàn tay, chợt thở dài : "Nếu  một  ấm áp và hiểu rõ  thể che chở cho con cả đời, nương cũng thấy đủ ."
"Con gái     khác che chở, chỉ  ở bên cạnh cha ."
Ngu Linh Tê hiểu  ý tứ trong lời  của Ngu phu nhân,  một lúc lâu, cuối cùng nhẹ nhàng mà kiên định : "Nương, con chỉ  tình cảm   với Tiết Nhị lang, cũng   ý nam nữ gì cả."
Sau khi Ngu Linh Tê rời , Ngu phu nhân  một   ở trong sảnh hồi lâu.
Cho đến khi  vai ấm áp, bàn tay to của Ngu tướng quân ôm lấy bà  lòng,  khuôn mặt cương nghị hiện lên một chút dịu dàng: "Phu nhân còn ở đây suy nghĩ gì ?"
Ngu phu nhân  hồn, giãn mày  : "Thiếp đang nghĩ  giờ  thể Tuế Tuế luôn yếu ớt, nhưng vì cứu Tiết Nhị lang  dám nhảy xuống nước hồ nước giá lạnh."
Nói đến đây, Ngu tướng quân cũng nhẹ nhàng thở dài: "Ta cũng  ngờ rằng Tuế Tuế vì Tiết Sầm    đến mức ."
" chính Tuế Tuế    , nó chỉ  tình cảm   đối với Tiết Nhị Lang."
Ngu phu nhân buồn rầu: "Chàng  xem rốt cuộc Tuế Tuế đang nghĩ cái gì ?"
“Cái khác  , đứa trẻ Tiết Sầm  thật  là thật lòng."
Ngu tướng quân suy tư hồi lâu, trầm giọng : "Bây giờ Đông cung  chằm chằm như hổ đói, thật sự là  thể kéo dài tiếp  nữa."
Đại sự chung  của nữ nhi   Đông cung ép đến vội vàng quyết định, điều   khác gì đặt một ván cược lớn.
Ngu phu nhân thở dài: "Nếu Tuế Tuế   một lang quân chân chính lưỡng tình tương duyệt thì thật . Chỉ cần  thể bất chấp tính mạng để bảo vệ cho nó, để nó bình an, cho dù là gia thế dòng dõi kém một chút thì  cũng sẽ nhận.”- ,  truyện  hơn  app TYT -
"Bây giờ nghĩ những điều  cũng vô ích. Gả Tuế Tuế cho một  yêu nó sẽ  hơn là gả cho một   yêu nó."
Ngu tướng quân trấn an : "Ngủ , ngày mai  đưa Tuế Tuế đến Tiết phủ một chuyến, xem thái độ của đối phương   ."
…
Ngày hôm , Ngu Linh Tê  chuẩn  lễ vật dược liệu, cùng Ngu tướng quân chạy đến Tiết phủ để bái lạy.
Dù  chuyện Tiết Sầm rơi xuống hồ cũng  liên quan đến nàng, hai nhà   giao tình, về tình về lý thì nàng đều  tới cửa thăm một chuyến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-68-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
Lúc  khỏi cửa xuống bậc thang, nàng vô thức duỗi tay  ,  khoác tay  hầu lên xe ngựa.
Không ngờ khóe mắt liếc qua, nhưng  thoáng  thấy một cánh tay quen thuộc đeo vòng da bảo vệ cổ tay.
Tầm mắt theo cánh tay hướng lên , chính là khuôn mặt tuấn tú  thể bỏ qua của Ninh Ân.
Chuyện đêm qua tựa như  từng xảy , sắc mặt  vẫn thản nhiên   bậc thềm, hầu hạ nàng   phủ.
Đầu ngón tay của Ngu Linh Tê dừng ,  đó đổi tay trái  như   chuyện gì xảy , nắm lấy cánh tay của Thanh Tiêu ở bên .
Nàng   chịu hai roi  bàn tay trái của   đêm qua, lòng bàn tay từng trắng nớt và mỏng manh giờ  bọc trong một miếng gạc trắng thô ráp, đặc biệt nổi bật.
Ánh mắt của Ninh Ân đen sạm, hình ảnh roi vọt đêm qua dường như  hằn sâu trong lòng , tất cả những gì đọng  là lòng bàn tay run rẩy và trầy xước của nàng.
 Ngu Linh Tê   với  một lời nào,  một tiếng động khoác tay nam nhân khác lên xe ngựa,    một tiếng mà rời .
Hắn từ từ hạ cánh tay xuống,  lặng một lúc lâu.
Vẫn còn tức giận ư.
Tiết phủ.
Ngay khi Ngu Linh Tê xuống xe ngựa, liền gặp một  quen cũ ở  cửa Tiết phủ.
Quản gia Tiết phủ cúi đầu  : "Triệu cô nương, xin , Nhị công tử nhà chúng  đang ốm nên  tiện tiếp khách."
Mê Truyện Dịch
Bộ dạng Triệu Ngọc Mính trông  vẻ khá quan tâm, lấy hai gói dược liệu từ trong tay của nha  đưa cho quản gia Tiết phủ: “Nếu  như  thì xin nhờ quản gia đưa giúp những thứ  cho Nhị công tử."
Quay đầu   thấy Ngu Linh Tê, Triệu Ngọc Mính giật ,  đó lập tức tránh ánh mắt, tiến về phía  : "Nghĩa phụ, Linh Tê biểu ."
Sau khi  thấy, quản gia Tiết phủ kính cẩn mời hai cha con nhà họ Ngu  cửa lớn.
Cánh cửa của Tiết phủ đóng   mặt, nha  của Triệu phủ nhổ miếng nước bọt: "Đồ mắt chó khinh , dựa  cái gì mà họ  thể  !"
Triệu Ngọc Mính  chằm chằm  cánh cửa đóng chặt hồi lâu,  đó cau mày : "Hồng Châu,    bậy."
Tiết phủ  lớn, chính điện   châu quang bảo khí, phù điêu sơn, trông đơn giản và trang nhã, nhưng  thực tế mỗi một cây xà ngang, từng cột sơn mài đều   bằng loại gỗ  nhất. Chỉ riêng chỗ chính sảnh   tương  với giá cả của cả toà trạch  quý tộc ở nơi khác.