“Đang  cái gì ?” Ngu Linh Tê  bên cạnh, hương hoa Ngọc Lan thấm  lòng , thật sảng khoái.
Ninh Ân nở một nụ  ấm áp: "Đang xem kịch."
Ngu Linh Tê hồ nghi,  theo tầm mắt của , nhất thời   gì.
Kịch ở ?
Rõ ràng là một con hắc xà đang  im lìm giữa những bông hoa,  lên, ngửa đầu thổ tín, chuẩn  săn một con chim hoàng yến  hề   gì.
Một hòn đá "cạch cạch" b.ắ.n   cây.
Khiến cho một con chim hoàng yến đang  ngơ ngác  cành cây  sợ hãi, nó kêu lên một tiếng  dang rộng cánh bay .
Con rắn đen nhảy lên  trung, nó lè lưỡi  lùi  về phía bụi hoa, che giấu tung tích của .
Ninh Ân thấy   “vở kịch ”, do   mới  đầu  Ngu Linh Tê, trong đôi mắt đen lạnh như băng   một chút cảm xúc nào.
Thiếu nữ  khuôn mặt  như tranh vẽ  ở  tàng cây hoa, nàng vỗ tay để phủi bụi dính  tay  : "Ta  thích rắn,   khác giúp đỡ nhưng  đó  cắn   một cái, là một con vật vô tình, m.á.u lạnh và vong ơn bội nghĩa.”
Ninh Ân mỉm ,   khẽ một tiếng.
" tiểu thư , vốn dĩ rắn là một con vật cắn  mà."
Tuy nhiên, trong mắt    hề  vẻ tươi  mà  một chút chế giễu: "Bản chất của nó là m.á.u lạnh, sống ở trong những nơi tối tăm, cho nên đương nhiên nó  thể thích ứng  nhiệt độ của con . Làm   thể trách nó cắn   khác ?"
Lạnh lùng và   lý lẽ giống như kiếp ,  khiến cho    thể phản bác  .
“Ngươi cần  tìm một thị vệ để đuổi nó .” Ngu Linh Tê vẫn còn cảm thấy hoảng sợ khi nghĩ đến cái thứ lạnh như băng như .
“Người nên g.i.ế.c nó .” Ninh Ân  con rắn đen đang cuộn  ở  cây,  đột nhiên .
Ngu Linh Tê  sườn mặt của Ninh Ân, trong một thời gian ngắn nàng  hiểu rốt cuộc lời  của   ý nghĩa gì.
Kiếp , khi  đoán  suy nghĩ của Ninh Ân, nàng sẽ lập tức chịu thua. Vì , nàng cụp mắt xuống, nâng bàn tay trái  thương và  kết vảy của  lên, đưa về phía   mở lòng bàn tay , nàng giả vờ như  cố ý mà thở dài: "Tay của  vẫn còn đau."
Ninh Ân thật sự  nhướng mắt lên.
Chính nàng quyết tâm  đánh bản  thật mạnh, bây giờ thì  tỏ  đáng thương ở  mặt .
“Vì  tiểu thư  bảo vệ ?” Đôi môi mỏng của  mím  và cũng   tiếp về đề tài liên quan đến con rắn nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-70-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
Ngu Linh Tê liếc  một cái: "Ngươi nghĩ là vì ?"
Ninh Ân lắc đầu: "Tiểu thư quá thông minh,   đoán ."
Được  mới chính là  thông minh khen là "thông minh", Ngu Linh Tê thực sự   nên kiêu ngạo  là  hổ.
"Khiến cho ngươi nợ  một cái ơn  hơn nhiều so với việc khiến cho ngươi ghét  thêm một chút."
Ngu Linh Tê  thẳng: "Hơn nữa,  cũng  trách nhiệm trong chuyện ."
Ninh Ân   gì nữa.
Một bông Bạch Ngọc Lan từ  cành rơi xuống, nó rơi ở  chân Ngu Linh Tê và vang lên một âm thanh nhẹ nhàng.
Nàng  xổm xuống, nhặt bông Ngọc Lan vẫn còn nguyên cánh hoa  lên  lập tức  thấy giọng  thản nhiên của Ninh Ân vang lên: "Vậy tiểu thư  hài lòng với hành động của  ?"
“Hành động gì cơ?” Tay của Ngu Linh Tê vẫn cầm bông hoa, váy hạt lựu uốn lượn rơi  mặt đất.
"Ta  chặt đứt cánh tay  của Thanh Tiêu."
Khóe miệng của Ninh Ân cong lên,   với giọng điệu lạnh lùng: “Tiểu thư cảm thấy cánh tay  của Thanh Tiêu dùng  hơn của  ?"
Hắn đang  về ngày mà nàng đến thăm Tiết Sầm, Ngu Linh Tê  để ý đến  mà  lựa chọn lên xe ngựa với cánh tay của Thanh Tiêu.
Đã ba ngày !
Mê Truyện Dịch
Hắn vẫn  thể bình tĩnh và  suy nghĩ,  luôn nghiêm túc suy ngẫm về vấn đề !
Ngu Linh Tê cảm thấy đau đầu, nàng cũng  tức giận mà  dậy thở dài : "Vệ Thất, chẳng lẽ ngươi  từng  sự khoan dung và tình yêu đối với thế giới  ?"
“Yêu ư?” Ninh Ân đột nhiên nở nụ .
Một quãng thời gian dài kể từ khi nàng sống  và gặp   đến bây giờ, đây là  đầu tiên Ngu Linh Tê  thấy  nở một nụ  tùy ý và lạnh lùng như , nó như   cho gió xuân hóa thành tuyết,   như đang giễu cợt thế gian.
"Ta là    từ đấu trường thú, một nơi luôn  c.h.é.m g.i.ế.c lẫn ."
Tuy rằng đang mỉm , nhưng ánh mắt của  giống như hồ nước đóng băng,  hề  gợn sóng mà  Ngu Linh Tê: "Không  ai dạy  những thứ như  cả."
Ngu Linh Tê cầm bông Bạch Ngọc Lan, tâm trạng của nàng lên xuống thất thường   bình tĩnh trở .
Cuối cùng nàng cũng chắc chắn rằng việc dựa  vật chất và cái ơn nhỏ    thể xoay chuyển  tính cách của Ninh Ân.- ,  truyện  hơn  app TYT -