Hắn sống trong bóng tối tàn nhẫn và thiếu thốn tình cảm của những con  bình thường.  điều kiện tiên quyết của việc dạy cho  cách đối nhân xử thế là cần   cho  trở thành một  bình thường  lòng  ơn và tình yêu thương .
Họ  im lặng  lâu cho đến khi những cánh hoa rơi khắp mặt đất.
Sau khi Ngu Linh Tê rời , Ninh Ân  ở phía xa,  tay  vẫn còn cầm một bông Bạch Ngọc Lan thơm.
Con thú hoang dã quá lười biếng để ngụy trang nên dứt khoát để lộ  răng nanh của , và  cũng quá lười để che giấu sự tàn nhẫn trong lời  của .
Hắn tưởng rằng Ngu Linh Tê sẽ tức giận, nhưng thiếu nữ  suy nghĩ một lúc lâu,  đó nàng đưa bông Bạch Ngọc Lan trong tay  và  với : "Vệ Thất, chúng    là kẻ thù và Ngu phủ cũng   là đấu trường thú."
Ninh Ân rũ mắt xuống  bông hoa xinh  mảnh mai ở lòng bàn tay nàng, trong chốc lát,  chậm rãi nắm chặt năm ngón tay thon dài của .
Hắn khẽ xì một tiếng,   nên  nàng là kẻ ngốc  là thông minh nữa.
Nếu  nàng ngốc, nhưng nàng  là  dũng cảm và  hiểu ,  nào nàng cũng  thể đúng lúc xua tan cơn giận dữ đang hoành hành của .
Nếu  nàng thông minh thì...
Có tiếng "xì xì" nho nhỏ vang lên từ cành hoa ở  đầu, ánh mắt của Ninh Ân trở nên lạnh lẽo,  giơ tay bắt lấy con rắn độc đang cố gắng đánh lén một cách chính xác.
Các ngón tay dùng lực,  bóp  chỗ bảy tấc một cái, cơ thể của con rắn đen co quắp dữ dội,   đó nó nhẹ nhàng rũ xuống,  phát  tiếng động.
Mê Truyện Dịch
Ninh Ân bóp chặt con rắn  c.h.ế.t  ném xuống đất,   những ngón tay dính mùi tanh của  với ánh mắt ghét bỏ.
Nếu  nàng là  thông minh, nhưng nàng    rằng  gì cũng nhổ cỏ tận gốc để tránh    những rắc rối xảy .
...
Đông cung.
"Ngươi  cái gì?"
Thái tử Ninh Đàn  lên: "Mẫu hậu  đồng ý cho Ngu Linh Tê  Thái tử phi ư? Tại  ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-71-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
Thái giám Thôi Ám mặc bộ quần áo màu đỏ sẫm với chiếc thắt lưng bằng ngọc  hầu ở một bên,   chậm rãi : "Nghe  Ngu nhị cô nương  hôn ước với Nhị lang của Tiết phủ. Điện hạ là  kế vị tương lai và trong thiên hạ ai cũng  đến cho nên đương nhiên  thể   chuyện cướp thê tử của bề  bên  . Hơn nữa, điện hạ chắc chắn cũng  rằng sự hỗ trợ âm thầm của Tiết Hữu tướng quan trọng đến mức nào."
Nói đến vấn đề , Ninh Đàn lập tức cảm thấy buồn bực.
“Vô dụng!"
Ninh Đàn phất tay áo quét sạch giấy mực ở  bàn, phát  những âm thanh loảng xoảng,   chỉ  hai tên ám vệ đang quỳ  mặt đất: "Tất cả đều là đồ vô dụng!"
Nếu Tiết Sầm mà c.h.ế.t thì đương nhiên sẽ  còn  trở ngại như  nữa.  thuộc hạ của   vô dụng, cuối cùng Tiết Sầm  c.h.ế.t mà thậm chí còn xúc phạm đến Tiết gia.
Sáng sớm hôm nay, Tiết Hữu tướng chống gậy đến Đông cung, bên ngoài là xin Thái tử    chủ để điều tra rõ ràng chuyện Tiết Sầm rơi xuống nước, nhưng ai mà     ông đang ngấm ngầm cảnh cáo  ?
Thái giám Thôi Ám  ngước mắt lên,   vẫn chậm rãi : "Tiết Nhị lang điện hạ  thể cử động  nữa. Mặc dù   Tiết Nhị lang thì điện hạ cũng  chắc lấy  Ngu nhị cô nương."
"Tại    như ?"
"Gần đây, trong kinh thành  tin đồn rằng Ngu nhị cô nương  gặp nguy hiểm trong cuộc săn b.ắ.n ở Xuân Tiêu. Nàng  ở một  với một tên nô lệ suốt một ngày một đêm và  mất trinh tiết. Dựa  vết nhơ  thì nàng  thể trở thành Thái tử phi ."
Thôi Ám : "Nương nương  rằng sẽ chọn Ngu đại cô nương  phi tử của điện hạ. Món quà quý giá mà điện hạ gửi tới Ngu phủ lúc  coi như là phần thưởng cho Ngu đại cô nương, cho nên điện hạ đừng   sự thật."
Tâm trí của Ninh Đàn    ở   Ngu Tân Di,   chỉ hỏi: "Ngươi   Ngu Linh Tê  thất  ?"
Thôi Ám : "Nghe đồn là như , nhưng thần nghĩ rằng   lửa thì    khói ."
"Rốt cuộc là một mỹ nhân quyến rũ hút hồn đến mức nào mà  thể khiến cho một  luôn điềm tĩnh như Tiết Nhị lang  thể chịu đựng sự nhục nhã cực kỳ lớn  và kiên quyết  cưới nàng."
Ninh Đàn   xuống ghế với vẻ sững sờ,   vu.ốt ve chiếc nhẫn ngọc, nhưng trong lòng  càng ngày càng cảm thấy  khát khao  tò mò.
Không  nghĩ tới cái gì,   l.i.ế.m đôi môi khô khốc của : "Nếu như  thất   thì chắc mất thêm một  nữa cũng   đúng ?"
Thôi Ám ngước mắt lên,   lập tức  rằng Thái tử sẽ  bao giờ từ bỏ cho đến khi  ngủ với nữ nhân .