Triệu Ngọc Mính yếu ớt : “Xin báo một  tới, lặng lẽ dìu   góc ngoài cửa hướng Tây, để  trưởng đưa về phủ uống thuốc nghỉ ngơi.”
“Vâng, Triệu cô nương xin đợi.” Cung nữ thấy dáng vẻ nàng  thật vô lực và khó chịu mới vội vã lui  gọi  đến giúp đỡ.
Đợi   , Triệu Ngọc Mính vội vàng trượt khỏi giường nhanh chóng dìu Ngu Linh Tê đến  giường nhỏ, gỡ mạng che mặt của  xuống che lên gương mặt của Ngu Linh Tê, gỡ từng trang sức  thể đánh dấu  phận của nàng   búi tóc xuống.
Ngu Linh Tê còn mặc lên  chiếc áo choàng màu khói trắng bạc mềm mại  mũ, đó là thứ Triệu Ngọc Mính  thích  lâu nhưng  mua nổi.
Nàng  lập tức kéo lấy áo choàng màu khói trắng của nàng xuống, đổi  áo choàng lụa màu tím cũ của .
Hai bộ xiêm ý  dáng vẻ  giống, chỉ cần che  gương mặt tuyệt sắc tự nhiên của Ngu Linh Tê, điều chỉnh một ít trang sức,  xa lạ sẽ    điểm khác biệt nào.
Bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, lòng Triệu Ngọc Mính hoảng hốt, vội vã chui  bên trong giường nhỏ, giả vờ thành cơ thể Ngu Linh Tê hướng mặt  vách tường.
Cung nữ chỉ gặp Triệu Ngọc Mính với Ngu Linh Tê một ,  phát hiện  khác lạ, dường như nhớ  che khăn  ở căn phòng ngoài là Triệu cô nương, còn   mang mạn che mặt xinh   chính là Ngu nhị cô nương.- ,  truyện  hơn  app TYT -
Không nghĩ nhiều đỡ lấy Ngu Linh Tê còn nghĩ là Triệu Ngọc Mính lên.
Triệu Ngọc Mính  tiếng bước chân của các nàng  xa dần, lúc  mới dám mở mắt  thở dài nhẹ nhõm.
Chuyện tiếp theo nhờ  Triệu Tu.
Kế hoạch  do Triệu Tu đưa , nàng    Triệu Tu   quậy tung việc kết hôn giữa Ngu Linh Tê với Tiết Sầm, ngược … Không quan hệ gì tới nàng .
Triệu Ngọc Mính đưa lưng về phía cửa núp  giường nhỏ, cắn ngón tay nghĩ, do cung nữ nhận lầm  mà nàng  chỉ  dối một chút chẳng ảnh hưởng gì đến  bộ  cảnh cả.
Ai bảo Ngu Linh Tê  mạnh hơn nàng  khắp nơi.
Ai kêu trong mắt Tiết Nhị lang lạnh nhạt như gió trăng  chỉ  một  nàng  chứ?
Đang nghĩ ngợi chợt phía  lưng phủ bóng tối,   rón rén đến gần nàng .
Triệu Ngọc Mính mới  chuyện trái lương tâm xong, nên đột ngột   chỉ thấy một miếng vải bông che  mũi miệng nga  cho sự ngạc nhiên  ép ở trong cổ họng.
Triệu Ngọc Minh trợn to mắt  hai thái giám nhỏ, ô ô hai tiếng. Nhanh chóng sự giãy giụa mạnh mẽ của nàng  dừng , mắt  cam lòng và hoảng sợ nhắm , đầu vô lực mềm nghiêng sang một bên.
Trước hai giây ý thức biến mất, nàng   thấy tiếng của một trong hai thái giám  thì thầm: “Đây là Ngu nhị cô nương ? Đừng bắt nhầm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-75-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
Mê Truyện Dịch
“Sẽ  sai, lúc  chúng   theo dõi lâu như  tổng cộng chỉ  hai cô nương  sảnh phụ.”
Một tiếng lanh lảnh của  khác trả lời: “Cơ thể Triệu cô nương  khỏe   đưa về phủ. Như thế ở đây ngoại trừ Nhị cô nương của Ngu gia  thì còn ai?”
Giọng “!” vang lên: “Ừm gương mặt  giống với bức họa,  sai . Xem  đúng là một mỹ nhân, chẳng trách Thái tử điện hạ  điên dại  nếm thử vị của nàng  như …”
Ngu… Nhị cô nương?
Triệu Ngọc Mính   hét lớn,  cho họ  nhầm .
Nàng  nhịn nhục lâu như    để c.h.ế.t  cho Ngu Linh Tê! Trong lòng nàng   , thà c.h.ế.t chứ    nam nhân khác  bẩn!
  kịp phát  chút tiếng,  rơi  trạng thái mất ý thức.
Chỉ còn một giọt nước mắt lăn dài khóe mắt nàng ,   do hối hận  là căm hận.
“Đừng  nhiều! Tranh thủ   ai, mau đưa nàng đến chỗ Thái tử điện hạ.”
Quấn nữ nhân bằng áo ngủ bằng gấm, dúi  ngoài bằng cửa .
…
Cửa nách của hậu viện, Ninh Ân mặc một bộ nội thị   từ trong hang động của núi giả.
Trong hang động tối, một thái giám nhỏ  l.ột sạch y phục dựa  vách đá, còn đang ngất xỉu.
Mặt Ninh Ân  cảm xúc đá đá chân  ,  băng khay trái cây  mặt đất lên lén lút lấn  đội ngũ của nội thị.
Nơi cửa nách, hai cung nữ đỡ một nữ tử che mạng lên xe ngựa Triệu phủ, Ninh Ân  ngang qua cửa, đúng lúc  thoát  mảnh góc quần  nét  trong xe, với một mũi chân khéo léo và tỉ mỉ.
Giày thêu tơ trắng khá quen thuộc,  giống với kiểu cách ăn mặc của nữ nhân Triệu gia .
Triệu Tu  què một chân, cảnh giác liếc bốn phía một vòng, mới nhảy lên xe ngựa nhanh chóng rời .
Tất cả  chuyện xảy  chỉ vài gây, Ninh Ân   buồn vui tiếp tục   trong.
Phủ  của Trưởng công chúa Đức Dương chỉ  một nơi yên tĩnh     qua là Phật đường  tịnh thất.