Giờ ngọ ba khắc  điểm, tiểu thư vẫn  .
Thanh Tiêu ngẩng đầu  sắc trời,  đợi thêm một tuần ,  với thuộc hạ: “Đã quá giờ nhưng tiểu thư vẫn  , e là  việc ngoài ý . Hai  các ngươi chia    mời Đại tiểu thư và quận vương Nam Dương đến,  nhanh lên!”
Phủ Trưởng công chúa Đức Dương, tịnh thất.
Ninh Đàn đợi đến nỗi miệng lưỡi khô khốc, vẫy vẫy chiếc quạt   nhấp một ngụm , hỏi: “Thứ gì đang kêu lên thế?”
Nội thị vểnh tai lên  ngóng một lúc, cúi  trả lời: “Hồi điện hạ,  lẽ là con mèo nào đó đang gọi bạn tình.”
“Phiền phức.”
Ninh Đàn   còn nhẫn nại, quát lên: “Sao còn  đưa  đến?”
Đang  ầm lên thì cửa mở , tiểu thái giám  phái  vác một chiếc túi bước nhanh .
“Điện hạ, Ngu nhị cô nương   đưa đến  mặt ngài  đây.”
Nàng  vứt  giường, tiểu thái giám lau mồ hôi, chau mày : “Vì để tránh nàng   gì đó tổn hại đến điện hạ, nên  lén dùng một ít thuốc. Mong điện hạ lưu ý thời gian, đừng nên tham vui, nếu như việc nàng  mất tích quá lâu   khác phát hiện,  việc sẽ trở nên khó nhằn.”
“Biết   .” Ninh Đàn chỉnh  vạt áo,  nhẫn nại đưa tay bảo nội thị lui xuống.
Đợi đến khi trong phủ  còn một ai, Ninh Đàn nuốt một ngụm nước bọt, đưa tay mở lớp chăn bông đang quấn quanh  nàng ,  lộ  một gương mặt thanh tú.
Đôi tay ngừng  một lúc, Ninh Đàn đang  xem tại   gì  đúng cho lắm.
Thân hình nhan sắc của nữ nhân , tất cả đều  , là một mỹ nhân, nhưng   kinh diễm như vẻ  mà lúc đầu    thấy từ xa, kém xa so với trí nhớ của  .
Mê Truyện Dịch
Chẳng lẽ  trải qua vô  chuyện như  ,     lầm ?
 nếu như  đưa đến tận miệng thế  ,  gì  chuyện  ăn  chứ? Lâu như   mà lão già cứng đầu Ngu Uyên  vẫn  chịu quy phục , thậm chí còn trò chuyện vui vẻ với những Hoàng tử khác,   sớm    thuận mắt .
Hôm nay lấy con gái bảo bối của ông  trêu đùa, ăn đứa nhỏ  để tạm thỏa mãn,   sẽ cưới thêm đứa lớn.
Ninh Đàn lộ  một nụ  mang theo suy nghĩ khiếm nhã,  kìm lòng  mà c.ởi thắt lưng .
……
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-78-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
Phất Vân Quan là một động tiêu hồn bí mật, bên trong là nữ quan, nhưng cũng là ca kỹ.
Lúc , hai nữ quan mặc một chiếc áo khoác mỏng đến nỗi  thể  xuyên thấu, mất hứng dựa  cửa   chuyện.
“Diệu Chân, ngươi  xem một nam một nữ trong phòng kho, họ đang  gì ?” Một nữ quan trong  đó hỏi.
Người tên Diệu Chân  đang cắn hạt dưa, “phỉ nhổ” một tiếng: “Người đàn ông vì yêu nên sinh hận chăng! Không   nên  hủy tất cả, nếu  thì    nỡ dùng Cực Lạc hương với con gái nhà nhà lành như  chứ?”
Loại Thôi Tình hương , vốn là sử dụng để giữ chân khách khứa trong Dục Giới Tiên Đô. Lợi hại  ở chỗ  khác chỉ cần ngửi  loại hương , cứ mười ngày sẽ phát tác một , cứ như  trải qua ba , tác dụng của thuốc ngày một tăng lên,  một tháng thì sẽ tự động biến mất, như   thể  ăn lâu dài.
Nghĩ đến đây, gương mặt xinh  cứng đờ của Diệu Chân lóe lên một tia khinh thường: Quả nhiên đàn ông đều là súc sinh, vị cô nương  e là đời  sắp  hủy .
   thế nào đây? Họ cũng   khác khống chế,  bất do kỷ.
Hậu viện.
Nhà kho chật chội, cửa sổ đóng chặt.
Duy nhất chỉ  nơi cao hơn một trượng là  một chiếc cửa sắt đang mở hé, miễn cưỡng đưa một ít  khí trong lành .
 vẫn nóng,  nóng là đằng khác.
Rất rõ ràng, sự choáng váng kỳ lạ   khác với bữa tiệc  , Ngu Linh Tê cảm thấy trong cơ thể   một ngọn lửa đang cháy hừng hực, Ninh Ân ở  mặt như  một chiếc bóng mờ che , nàng cảm thấy bản   cứ như một cây leo  xương ,  khống chế  bản ,  tìm nơi dựa .
“Vệ Thất……”
Ánh mắt Ngu Linh Tê dời , đuôi mắt đỏ ửng lên, càng xinh  hơn,  thở gấp rút : “Hình như …… hình như  gì  đúng lắm……”
Cánh tay ôm chặt lấy vòng eo, Ninh Ân đưa tay tản màn khói còn sót  , trong bóng tối  một đôi mắt chất chứa đầy sự lạnh lùng.
“Bởi vì tiểu thư  đánh thuốc .”
Hắn  xổm xuống  thiếu nữ mềm mại nóng rực trong lòng , khóe miệng giương lên một nụ  chế giễu: “Thôi Tình Hương.”
Ngu Linh Tê cắn lấy môi, trong tim  dấy lên lòng  g.i.ế.c Triệu Tu .
Cảm xúc  d.a.o động  khiến cho cơn nóng rực  lan tỏa đến cực độ, từng đợt từng đợt dâng trào lên, xông  lý trí yếu ớt của nàng.