Giọng  điềm đạm, câu chuyện đẫm máu, cuối cùng Ngu Linh Tê cũng ngộ   vài chỗ  đúng lắm.
Trực giác  cho nàng , câu chuyện  của Ninh Ân, chắc chắn  liên quan đến quá khứ của .
“Sau đó thì ?”
“Sau đó, sói nhỏ ngày một lớn lên, tập tính ăn thịt bẩm sinh  che giấu  nữa. Có một ngày, bên ngoài lồng giam  một miếng thịt, sói con  đói, cầm lấy miếng thịt ăn lấy ăn để, nhưng   ngờ rằng, miếng thịt      cố tình bỏ độc …”
Câu chuyện  tiếp diễn cho đến khi tác dụng thuốc trong  Ngu Linh Tê tiêu tan hết, phía  lưng lạnh run.
“Sói con còn sống ?”
“Mạng lớn  chết, nhưng cũng lộ  sự thật nó là sói.”
Ninh Ân như thể chỉ đang kể chuyện mà thôi,  nhanh  chậm: “Sói lớn phái thuộc hạ  bắt  của sói con,  đó ném một con d.a.o đến  mặt họ. Những  đó  với  của sói con, giữa nó và con trai, chỉ một   thể sống……”
“Sói lớn thật đáng ghét.”
Nàng cố gắng hết sức để  định  giọng , giả vờ như   gì cả, hỏi: “Sau đó thì ?”
Ninh Ân   tiếp nữa.
Mê Truyện Dịch
Sự yên lặng dài đằng đẵng, Ngu Linh Tê   rõ thần sắc của .
“Hơi thở của tiểu thư  định hơn  nhiều, chắc là tác dụng của thuốc  vơi  nhiều .”
Hắn đột ngột  thành tiếng,  tiếp tục chủ đề sói và cừu nữa,  dậy hỏi: “Có thể   ?”
Ngu Linh Tê  hậm hực,    phần tiếp của câu chuyện.
 lúc  nếu cứ tiếp tục gặng hỏi, chắc chắn Ninh Ân sẽ nghi ngờ.
Nàng thử vận động tay chân,  đó khó khăn dựa  tường để  lên, hít sâu một  : “Có thể.”
Ninh Ân gật đầu tỏ vẻ hiểu ý,  đó  đến  cánh cửa nhà kho đang đóng chặt, đưa chân lên đạp một cái.
Chân của   dài, động tác đạp cửa  nhanh  mạnh.
Kiếp  Ngu Linh Tê cũng từng nghĩ qua, nếu như chân của Ninh Ân  từng  thương, thì sẽ  dáng vẻ hăng hái như bây giờ đây.
Ầm một tiếng, cả cánh cửa và khóa cửa cũng  đạp đổ,  dấy lên một lớp khói bụi.
Ánh sáng chói mắt chiếu  mặt.
Bên ngoài cửa, hai nữ quan  thấy động tĩnh, lập tức chạy đến: “Có chuyện gì ……”
Còn   rõ động tác của Ninh Ân, hai nữ quan  chỉ kịp trợn mắt lên,  đó mềm nhũn ngã xuống đất.
Ngu Linh Tê thấy thế thì há hốc trợn mắt, dựa  tường bước lên phía : “Ngươi……”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-81-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
“Chưa c.h.ế.t .” Ninh Ân khoanh tay .
Ngu Linh Tê ngây , bất lực : “Ta   đến cái . Ta đang , nếu như ngươi   thể mở cửa,  lúc nãy tại   đưa  ?”
Ninh Ân , thấp giọng : “Lúc nãy tiểu thư  tác dụng của thuốc mê hoặc tâm trí,  thể   ? Ta  để ý việc ôm tiểu thư  hiên ngang giữa phố , chỉ sợ là tiểu thư mất hết thể diện thôi.”
Cưỡng từ đoạt lý.
Ngu Linh Tệ bực bội liếc  một cái, hít thở một  dài, mới  thể tỉnh táo  để : “Đi đổi hai chiếc xe ngựa, đưa  về phủ Trưởng công chúa.”
Ninh Ân  nàng, trong mắt chất chứa thêm vài phần suy nghĩ.
Một thiếu nữ  nuông chiều như nàng,  trải qua cơn nguy như , phản ứng đầu tiên    là trốn nhà núp ở một nơi nào đó  lóc, mà dám trở về phủ Công chúa đối mặt với những âm mưu ……
Càng ngày càng thú vị .
Về cũng , còn  thể đuổi kịp một cuộc đại chiến.
……
Phủ Trưởng công chúa, con đường nhỏ  Phật đường.
“Con mèo đó là do Hoàng thượng ban thưởng cho , nếu như mất , há   tội lớn ?”
Mười vị nữ quyến vây quanh một nữ tử sắc mặc nôn nóng,   dường như đang tìm kiếm gì đó trong đám hoa mộc tùng.
“Quận chúa đừng vội,  lẽ mèo con ghét ồn ào, trốn ở nơi nào đó tìm yên tĩnh .” Có  an ủi.
“Gọi thêm  đến tìm !”
Quận chúa An Bình gấp đến nỗi sắp phát , bỗng nhiên  thấy gì đó, nín thở : “Suỵt, các ngươi  thấy gì ?”
“Hình như .”
“Ta cũng  thấy .”
“Hình như là ở phía  Phật đường,  xem thử .”
“Suỵt, đừng gây  tiếng động! Đừng dọa nó chạy mất!”
Quận chúa An Binh đưa theo một đoàn  nôn nóng xuyên qua con đường bằng đá,  về phía Phật đường.
Vừa bước lên thềm đá, thì  thấy hai tiểu thái giám đang ngủ gật nhảy dựng lên, vội vàng hoang mang : “Ây dô các vị cô nương, nơi đây  thể   !”
Ngu Tân Di và Quận vương Nam Dương  thấy thế nên bước đến,  đúng lúc  thấy một đám nữ quyến đang tranh cãi với hai thái giám.
Muội  vẫn  , bởi vì  dám chắc      xảy  chuyện gì , hoặc là việc  liên quan đến Trưởng công chúa Đức Dương, Ngu Tân Di  dám công khai yêu cầu tìm kiếm  .
Nàng  chỉ đành  theo ước hẹn ban đầu, tìm Ninh Tử Trạc  loạn phủ trưởng Công chúa.