Vẻ mặt của Thôi Ám lập  đổi, lập tức vén áo choàng quỳ gối  nền gạch: “Thần chỉ là nhất thời hồ đồ, thấy Thái tử điện hạ vẫn mãi nhớ nhung Ngu nhị cô nương, ngày đêm nghĩ đến cho nên mới nghĩ chiều theo ý nguyện của Thái tử,  giới thiệu Ngu nhị cô nương, nhưng  ngờ bọn  bên   nhận nhầm …”
“Lại là Ngu nhị cô nương.”
Hoàng hậu buông mạnh ngọn nến dẫn lửa, đột nhiên : “Ta nhớ rõ, Ngu đại tướng quân là  quen cũ của ngươi đúng ?”
Thôi Ám sững sờ một lúc,  đó lập tức hiểu  ý tứ sâu xa của Hoàng hậu: “Vâng, thần  hiểu.”
“Ngoài , Hoàng thượng  thể hiện sự thất vọng đối với Đàn nhi, nên ngài   lựa chọn một  dịu dàng ngoan ngoãn trong  các thị  ở Đông Cung, đồng thời cũng để nàng  ngừng dùng tử dược*.”
Hoàng hậu quỳ gối  đệm , chắp tay hướng về tượng Phật từ bi thương xót chúng sinh: “Dưới gối bổn cung, cũng nên  một Tiểu hoàng tôn .”
Khi đang  chuyện, bà  đột nhiên  thấy âm thanh của đồ sứ  vỡ.
Vốn dĩ là tiểu cung nữ đang  dâng ,  ngờ    cuộc  chuyện , vội vàng  lui  ngoài trốn tránh, nhưng  cẩn thận  vấp ngã  đổ chén .
“Nương nương, tha mạng!”
Tiểu cung nữ sợ hãi đến mức gương mặt trắng bệch, ngã xuống đất   dậy nổi.
Một con côn trùng nhỏ bay  chụp đèn,   cách nào thoát  .
Mắt thấy bản   sắp  thiêu chết, Hoàng hậu  vươn tay mở chụp đèn , thả con bọ tội nghiệp  .
Bà   như  thấy nước  tràn lan  nền gạch, nhẹ giọng  với Thôi Ám: “Dọn dẹp sạch sẽ .”
Thôi Ám gật đầu  dậy,  đến bên cạnh tiểu cung nữ.- ,  truyện  hơn  app TYT -
Sau một tiếng thét thảm thiết mà nghẹt thở đầy ngắn ngủi, một  thể ngã xuống đất, trong điện  khôi phục sự yên tĩnh.
Mê Truyện Dịch
Phùng Hoàng hậu chắp tay bắt đầu tụng kinh,  gương mặt hiện  vẻ thương hại  bình thản.
Khi hoàng hôn buông xuống, Ngu phủ treo đèn lồng lên.
Sau khi Ngu Linh Tê uống thuốc xong và nghỉ ngơi một hồi lâu,  thể mới   bình phục.
Đầu óc tỉnh táo, lúc  nàng mới bắt đầu sắp xếp  những chuyện  xảy   hôm nay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-85-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
Tại  Triệu Tu  bắt cóc nàng?
Thái tử và Triệu Ngọc Mính là hai     liên quan gì đến , tại    thể móc nối thông đồng với  một cách vô lý như ? Nếu Triệu Ngọc Mính  trèo cao tiến  Đông cung, cũng  nên lựa chọn cách cẩu hợp* , quá ngu ngốc.
Nàng nhớ  khi bản  tỉnh dậy  xe ngựa,  tay vẫn còn nắm tấm khăn choàng lụa màu tím của Triệu Ngọc Mính, kết hợp với lý do vì  Thái tử  bí mật xuất hiện ở phủ Trưởng công chúa, một suy đoán dần dần lộ .
Có lẽ nào Triệu Ngọc Mính  cải trang thành nàng,  đó thần   quỷ   mà đưa nàng  khỏi phủ Công chúa, giao cho Triệu Tu xử lý, nhưng  đó   Thái tử nhận lầm?
Quá hoang đường, nhưng trừ cái suy đoán  , nàng  thể nào nghĩ  một lời giải thích nào khác.
Tâm tình  trầm xuống, nàng phái   mời cha nương cùng  tỷ đến, còn  thì thong thả bước đến đại sảnh.
Ánh đèn lay động, Ngu Linh Tê   án kỉ*, bắt đầu kể  quá trình   đánh thuốc mê  đó đưa  khỏi phủ,    Triệu Tu đưa đến Phất Vân Quan như thế nào và cả ý đồ   tổn hại thanh danh của nàng.
Nàng chỉ che giấu chuyện   hạ thuốc .
Nếu ,   đến chuyện cha nương của nàng sẽ tức giận và đau lòng, cũng sẽ thật khó để giải thích tại   thời điểm đó Ninh Ân  trùng hợp xuất hiện ở nơi .
Mặc dù như , một  luôn luôn trầm  như phụ  nàng cũng  tức giận đến mức đập bàn, chiếc bàn gỗ gụ cứng cáp đó  mà  hiện  một vết nứt.
Ngu Tân Di là  xúc động nhất, nàng   luôn bảo vệ  của , lập tức cầm đao lên : “Để   g.i.ế.c cái tên tiểu nhân !”
“Tỷ, đừng.”
Ngu Linh Tê vội vàng  lên ngăn cản.
Ngu Tân Di tức giận đến mức lông mày dựng : “Tuế Tuế, chẳng lẽ   còn  cầu xin cho loại cặn bã ?”
“Nếu  là tên cặn bã,   chỉ gi.ết c.h.ế.t sẽ quá hời cho   ?”
Gương mặt của Ngu Hoán Thành xám xịt, mở miệng: “Chờ khi  trói   mang  đây,  sẽ lột da rút gân    mặt mấy  của Triệu gia.”
“Đừng như . Không  là   tha cho Triệu Tu, mà là…”
Ngu Linh Tê hạ giọng: “Mà chỉ sợ là, bây giờ    thể tìm thấy   nữa .”
Sau khi Ninh Ân cứu cô  ngoài   còn thấy bóng dáng của Triệu Tu  nữa. Nếu như     sợ tội mà chạy trốn, thì chỉ còn một khả năng: Cái  tên Triệu Tu ,   còn  cõi đời  nữa.