Ngu Tân Di uống chén , lầu bầu một : “Nếu như sợ tội tự sát thì   gân xương  chặt đứt từng khúc,   đổi   hình dạng?”
Ngu Linh Tê dừng bút một lúc, ngòi bút nhỏ lên tờ giấy một giọt mực lan.
Gương mặt nàng  biến đổi,   tở giấy khác, : “Nếu     chuyện ác thì trong lòng sẽ   quỷ, cũng sẽ   kết cục như .”
“Cũng đúng, c.h.ế.t   thấy quá dễ dàng cho  .”
Ngu Tân Di vỗ kiếm ở  bàn  một cái: “Nếu   rơi  tay , thì chắc chắn   sẽ sống  bằng chết.”
Đang  đến đây ngoài cửa sổ   một cơn gió thổi , thổi bay cả tờ giấy  bàn  xào xạc.
Mê Truyện Dịch
Ngu Tân Di liếc   yếu ớt mềm mại của , giọng cũng chậm  : “Hôm nay gió lạnh  lớn,   cứ ăn mặc mỏng manh hàng năm như ?”
Nói xong lệnh Hồ Đào  lấy áo khoác đến tránh nàng  cảm lạnh.
“Tỷ tỷ  cảm thấy mấy ngày  thời tiết  nóng ?” Ngu Linh Tê  ba tầng xiêm y chỉnh tề của Ngu Tân Di, mặt đầy nghi ngờ.
“Nóng hả?”
Ngu Tân Di giương đôi mắt   thời tiết bên ngoài một chút,  cảm thấy  gì.
Xưa giờ cơ thể   mảnh mai, từ khi nào  thấy nóng?
Ngu Linh Tê  tỷ tỷ ép mặc một bộ y phục tay dài che phủ , nóng đến mức gò má cũng hồng lên, chỉ đành chuyển giấy với bút lông  trong nhà tạ thủy tiếp tục chép kinh.
Vì là chép kinh tốn một canh giờ, nàng  thích yên tĩnh nên để mấy nha  hầu hạ lui hết  ngoài để họ nghỉ ngơi.
Mới   hai trang   thấy tiếng bước chân dồn dập truyền đến từ phía , tiện thể bóng tối bao phủ  đỉnh đầu.
Ngu Linh Tê tưởng là tỳ nữ   nên để bút xuống, : “Nơi   cần ngươi hầu hạ, lui xuống .”
Người phía  lưng vẫn   động tĩnh.
Một át, một giọng lạnh lùng nhàn nhạt quen thuộc truyền đến, chậm rãi : “Nét bút của tiểu thư thật khác biệt.”
Ngu Linh Tê    thấy Ninh Ân chắp tay  phía   từng chữ xinh  tuyệt trần của nàng.
Đại khái  mới  tắm rửa xong vẫn  buộc hết tóc lên, mà nửa tóc còn  để  gáy, cực kì giống khí chất cao quý cùng lười nhất ở kiếp .
Ngu Linh Tê   một lúc mới dời tầm mắt xuống   ngòi bút lông nhỏ đặt  giá ngọc trắng.
“Đó là quà của Tiết Nhị lang tặng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-89-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
Ngu Linh Tề vẫn  suy nghĩ nhiều, thuận miệng : “Ngươi thích những đồ như  ,    cũng sẽ tặng cho ngươi một cây.”
Ninh Ân   , cũng    , chỉ là ý  của  càng sâu thêm, lộ  cảm giác thật mát mẻ.
Hắn cúi đầu, cánh tay xẹt qua bên tai đến nâng cổ tay của Ngu Linh Tê lên, cầm lấy chặn giấy bên cạnh vuốt nhẹ từng tờ giấy cho nàng.
Lúc khom lưng, một chòm tóc  tai  thổi từ bả vai rơi xuống, lạnh lẽo lướt qua  đảo quanh cổ trắng nõn thon dài của Ngu Linh Tê.
Tóc của Ninh Ân  .
Không giống với bản  trắng xám, lạnh lẽo và cửng rắn, tóc của  đen và mềm, là thứ  đẽ ít  ở  nam nhân.
“Đồ vật của tiểu thư   dám cướp đoạt .”
Gió nổi lên, cũng   vô tình  cố ý, những cây bút lông nhỏ  bằng ngọc trắng chạm trổ xinh  đều lộc cộc lăn  bàn , rơi xuống mặt đất, vỡ thành hai mảnh.
Đuôi mắt Ninh Ân nhếch lên một chút  lướt qua bút giãy , thì thầm: “Đó là  của ,    sẽ bồi  cho tiểu thư một cây mới.”
Trên miệng   “ là do ”, nhưng khóe miệng  rõ ràng đang cong lên,một tia hối hận cũng  .
Ngu Linh Tê   tiếc rẻ gì một cây bút ngọc quý hiếm, mà kinh ngạc  lọn tóc buông xuống của Ninh Ân, nơi da cổ  sợi tóc lướt qua mát lạnh   nóng lên.
Ninh Ân  thích ướp hương, nhưng Ngu Linh Tê  ngửi  mùi hương mê …
Không  hương thêm, nhưng   là gì.
Ngu Linh Tề bất ngờ một lát, kinh trong đầu đều quên sạch  còn một mống, quỷ xui đất khiến   đưa tay   một hành động mà  đến giờ cả kiếp  nàng cũng chẳng dám .
Nàng giữ chặt sợi tóc đen buông xuống của Ninh Ân, quấn quanh đầu ngón tay trặng mịn   quấn thêm vòng nữa.
Mới nâng mắt  : “Tóc của Vệ Thất  .”
Bàn tay lớn  đang giúp nàng xếp và chặn giấy  chậm .
Ngu Linh Tê khẽ nhướng đôi mắt hạnh nhân lên, phản chiếu cả nước sông mùa xuân, hàng lông mi nhiễm nét mực như câu hồn  khác.
Đầu ngón tay quấn quanh mái tóc đen của Ninh Ân, nàng cảm thấy hình như   trúng tà.
Cho đến khi đôi mắt sâu thẳm như băng đen của Ninh Ân, trong lòng nàng ong một tiếng, như thể hồi phục  tinh thần, nàng chậm rãi buông tay xuống.
Lọn tóc lướt qua kẽ tay nàng,  trơn  ngứa như lông vũ.