Gả Cho Tàn Phế Binh Vương, Tôi Lật Ngược Tình Thế Nhờ Trồng Trọt - 306
Cập nhật lúc: 2024-12-27 03:04:03
Lượt xem: 914
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vì , trong sân của Thẩm Quả Quả xuất hiện một chiếc máy giặt kỳ lạ.
Một chiếc máy giặt với cấu trúc xương đầy đủ, chức năng cơ bản chỉnh, nhưng lớp vỏ bên ngoài.
Khi chiếc máy giặt đầu tiên bắt đầu , Wall-E mở to mắt ngạc nhiên.
[Tít tít tít, cái cũng ? Chị ơi, em cũng cởi đồ!]
“Không .”
Hạt Dẻ Rang Đường
“Chúng đều mặc quần áo, em cũng mặc đồ.”
Thẩm Quả Quả kiên quyết từ chối.
[Tít, nhưng mà dường như buổi tối đều cởi đồ ngủ, em cũng thể cởi đồ buổi tối ?]
Thẩm Quả Quả đang định giảng giải kỹ càng cho nó hiểu sự khác biệt giữa sinh vật nền tảng silicon và nền tảng carbon, thì Wall-E Hoắc Đào nhấc bổng lên.
Hoắc Đào xoay cánh tay, đặt Wall-E góc tường.
“Không . Thứ đó là quần áo của em, đó là lớp vỏ của em. Nếu em thấy ngứa ngáy, thì với , chứ cởi nó .”
Dựa phân tích hành vi và biểu cảm của con , Wall-E nhanh chóng kết luận rằng cách xử lý nhất lúc là… “treo máy”.
Nó im lặng ở góc tường, lời nào.
Trong vài ngày tiếp theo, Thẩm Quả Quả rời sân dù chỉ một bước.
Một là để cho Tề Đông Phương và Ô Vi thêm thời gian tìm tung tích của Dạ Xuất Trú, vì dù cũng thể lơ là phòng ngừa kẻ trộm.
Hai là vì cô đang tập trung sửa chữa chiếc ô tô.
Cô tận mắt thấy một chiếc ô tô thật sự, nhưng nhất thời cơ hội, đành để Hoắc Đào đến trung tâm thông tin tìm tài liệu.
Các bản hướng dẫn bằng giấy thì phép mang khỏi trung tâm chỉ huy, nên Hoắc Đào đành tìm đến Tề Đông Phương xin quyền truy cập.
Tề Đông Phương đàn ông cao lớn mặt với vẻ mặt kinh ngạc.
“Cậu tài liệu về ô tô để gì? Tất nhiên, thể cấp quyền, chỉ là tò mò thôi. Lẽ nào Thẩm Quả Quả bắt đầu chế tạo ô tô ?”
“Ồ, , thưa ngài.”
Hoắc Đào suy nghĩ một chút giải thích, “Chúng tìm thấy một chiếc xe ô tô hỏng ở bãi rác của thành Lương Thủy. Quả Quả thử sửa nó.”
Ô Vi báo việc cho thành chủ ?
Ô Vi với ?
Hoắc Đào và Tề Đông Phương đều cùng một câu hỏi trong ánh mắt đối phương.
Chỉ là, họ nghĩ đến chuyện Ô Vi vì phiền bởi thuốc nổ và Dạ Xuất Trú mà quên khuấy mất.
Cuối cùng, Hoắc Đào mang bộ tài liệu liên quan đến ô tô trở về.
Thẩm Quả Quả ăn cũng ôm tài liệu xem, ngủ cũng ôm tài liệu xem, mê mẩn đến mức Hoắc Đào cảm thấy ghen tị.
Không còn cách nào khác, dù Thẩm Quả Quả giỏi về máy móc, nhưng chế tạo ô tô giống như đầu tiên một cô gái bước lên kiệu hoa.
Hóa , ngành chế tạo máy móc nhiều kiến thức đến , nhiều bí ẩn như thế, và hấp dẫn vô cùng!
Trong đống tài liệu, Thẩm Quả Quả tìm thông tin liên quan đến M18.
Những thứ khác thì dễ xử lý, dù hiểu nguyên lý cũng , cô chỉ cần theo hướng dẫn, lắp ráp các linh kiện là .
cô thấy một thông tin mà cô thấy nhất.
Không năng lượng điện, cũng năng lượng mặt trời, mà là năng lượng hạt nhân.
Dịch , chính là dùng năng lượng hạt nhân để đốt cháy sinh động lực. Dù thì qua mấy cách mạng công nghiệp, con rốt cuộc vẫn là… đun sôi nước.
Dùng than đá đun sôi nước, dùng dầu mỏ đun sôi nước, dùng năng lượng hạt nhân cũng để đun sôi nước.
Than đá thì đừng nghĩ đến nữa, dầu mỏ ở đây cô còn từng qua, nhưng xe nhà chạy bằng năng lượng mặt trời.
“Phải đây? Mọi lẽ chỉ đến vũ khí hạt nhân thôi đúng ?” Thẩm Quả Quả bối rối Hoắc Đào.
Hoắc Đào cũng ngơ ngác, “Thế còn loại hạt nhân nào khác ?”
[Tít?? Thần sông? Hình như em đấy.]
Thẩm Quả Quả xoa xoa trán, “Thần sông cái gì mà thần sông, mấy hôm nay em bãi rác tìm Eva?”
[Tít, em mà, chỉ là chị thôi.]
[Tít, nhưng chị ơi, em thực sự thần sông mà!]
Thẩm Quả Quả cẩn thận cất tài liệu hộp kính bảo quản, phịch xuống ghế, “Thế em , em về thần sông ở ?”
Wall-E lạch bạch chạy phòng khách, kéo một chiếc hộp sắt lớn.
Đó chính là chiếc hộp lớn mà Khuất Phó từng lấy trộm từ kho Dạ gia. Sau đó, vì Wall-E ngọt miệng, hết gọi “ông nội” đến “ông nội”, Khuất Phó vui sướng mà giao chiếc hộp cho nó.
Khuất Phó chẳng thèm qua chiếc hộp, liền đưa luôn cho Wall-E.
Kết quả là bên trong đất vàng, chẳng gì cả.
Wall-E luôn coi nó như báu vật.
Nó mở chiếc hộp , lấy một cái chậu sắt lớn sạch sẽ, đổ hết đất bên trong ngoài, chỉ vài chữ ở đáy hộp.
[Tít, , chị! Thần sông ở đây.]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-tan-phe-binh-vuong-toi-lat-nguoc-tinh-the-nho-trong-trot/306.html.]
Thẩm Quả Quả nghiêng đầu , sững mấy giây. Thần sông cái gì chứ!
Trên đó hai chữ “Plutonium” và “Uranium”, nhưng lẽ do mài mòn hoặc ảnh hưởng từ bên ngoài, nét chữ mờ.
Thoạt qua, đúng là trông giống hai chữ “Thần sông”.
Thẩm Quả Quả: !!!!!!
“Cạch” một tiếng, cô mạnh tay đóng nắp chiếc hộp sắt , mặt trắng bệch, Hoắc Đào, thể nên lời.
Hoắc Đào lo lắng hỏi: “Sao thế?”
“Là phóng xạ.”
Trong đầu cô ù ù, kiếp vì sở thích cá nhân, cô từng tìm hiểu về nguyên liệu chế tạo vũ khí hạt nhân.
Uranium còn đỡ, hoạt tính cao, dễ dàng kết hợp với kim loại khác nên mức độ phóng xạ lớn. Thậm chí nếu để nó trong , mức phóng xạ còn ngang một chiếc đồng hồ phát sáng ban đêm.
Khi chế tạo b.o.m nguyên tử và vũ khí hạt nhân, uranium sẽ tinh chế thành các dạng khác .
plutonium thì khác, đó là chất phóng xạ cực mạnh, gây ung thư, nguy hiểm c.h.ế.t .
Cô hai chất hòa lẫn đất vàng chỉ dính bên ngoài chiếc hộp sắt, nhưng chúng trong nhà cô suốt ngần thời gian…
Hoắc Đào bước tới đỡ lấy cô: “Sao thế? Có khỏe ?”
Thẩm Quả Quả siết chặt cánh tay , khó khăn mở miệng: “Chồng ơi, mời Viện trưởng Sơn Dược đến ngay.”
“Được, em nghỉ một lát .”
“Wall-E, đun nước nóng cho chị.”
[Tít, .] Wall-E thật sự nghiêm trọng. Nó từng thấy chị nghiêm túc đến .
Trong thời gian chờ Sơn Dược đến, Thẩm Quả Quả ngừng tự trấn an .
Phóng xạ thì phóng xạ, nhưng thứ ở trong nhà một thời gian dài, hơn nữa khi mang thành, chiếc hộp cũng qua thiết xử lý bức xạ hạt nhân.
Cô và Hoắc Đào đều biểu hiện gì bất thường, lẽ… thể… chắc là… đến mức nghiêm trọng lắm.
Từ trong thâm tâm, cô luôn sợ hãi vũ khí hạt nhân và bức xạ hạt nhân.
Mỗi vùng hoang mạc, dù mặc đồ bảo hộ, nhưng tận sâu trong lòng, cô vẫn lo lắng về bức xạ.
Rất nhanh, viện trưởng Sơn Dược đến.
Ông bước mang vẻ mệt mỏi: “Ôi trời, Tiểu Đào, may mà gọi đây, sắp phát điên !”
“Đội trưởng Chu tỉnh, cứ đòi xuất viện. Con trai ông , Chu Tiểu Áp, thì thôi , nhưng hai tên Hầu Tử Thạch và Tề Vũ ngày nào cũng đến quấy rối, ba tên nhóc sắp lật tung cả nóc bệnh viện lên .”
Mà cả ba tên đó chẳng đứa nào sợ ông.
Ngày nào cũng quấn lấy ông hỏi han, khiến ông đầu tiên cảm thấy chẳng uy tín gì ở Thành Phong Thổ cả.
Đang đau đầu thì nhận tin nhắn từ Hoắc Đào, ông chẳng màng gì, bỏ hết chạy ngay đến đây.
“Viện trưởng, là Quả Quả gặp ông.”
Sơn Dược nhận sắc mặt Thẩm Quả Quả , liền quan tâm hỏi: “Cô thế? Bị bệnh ?”
Thẩm Quả Quả ngước đôi mắt ướt át lên: “Viện trưởng, ông nguyên tố plutonium và uranium chứ?”
“À…”
Sơn Dược khựng , ký ức về vụ nổ hạt nhân hủy diệt năm xưa chợt ùa về.
Sắc mặt ông trở nên nghiêm trọng: “Quả Quả, cô , chuyện là thế nào?”
Điều nghĩa là ông hai thứ , và cả công dụng của chúng.
Giọng Thẩm Quả Quả trở nên khàn khàn, cô chỉ chiếc hộp sắt, kể chi tiết bộ sự việc.
Bàn tay Sơn Dược vuốt râu khẽ run rẩy: “Wall-E chắc chắn sợ phóng xạ, còn Khuất Phó thì cần lo lắng, lão già .”
“Hoắc Đào là chiến binh cấp cao, thông thường, mức phóng xạ sẽ gì .”
Sau đó, ông im lặng.
Hoắc Đào nhận vấn đề, mặt liền biến sắc: “Vậy còn Quả Quả thì ?”
Sơn Dược liệt kê những từng tiếp xúc với chiếc hộp, nhưng nhắc đến Thẩm Quả Quả.
Ông chậm rãi : “Liều lượng phóng xạ gây c.h.ế.t của plutonium, về lý thuyết, là 5 milligram. Một quả b.o.m hạt nhân cần 6,4 kilogram plutonium.”
“Cô…” Ánh mắt Thẩm Quả Quả hướng về chiếc hộp lớn.
Mọi đều hiểu tình cảnh của cô. Cô là khiếm khuyết bẩm sinh, gene và tế bào thậm chí còn yếu hơn cả bình thường, giờ lẽ còn chịu đựng liều lượng phóng xạ gây c.h.ế.t .
Sơn Dược an ủi: “Chiếc hộp ở nhà cô suốt nhiều ngày như , mà cô thấy khó chịu gì, ít nhất cũng chứng tỏ mức độ nguy hại lớn.”
“Vậy lượng plutonium ở đây là bao nhiêu?” Thẩm Quả Quả cố gắng trấn tĩnh .
Sơn Dược lắc đầu: “Trình độ và thiết ở bệnh viện Thành Phong Thổ chỉ thể kiểm tra cơ thể , thể kiểm tra vật thể khác.”
“Thiết xử lý bức xạ hạt nhân cũng ?” Hoắc Đào hỏi dồn.
Sơn Dược lắc đầu: “Thiết xử lý bức xạ hạt nhân chỉ dùng để bao bọc các tia phóng xạ bằng dải sóng đặc biệt. Chúng chiếc hộp cách nào để trốn tránh thiết đó , cũng rõ mức độ phóng xạ vượt ngưỡng .
“Để an , cả cô và Hoắc Đào nên đến bệnh viện kiểm tra.”
“Được, chúng sẽ ngay.” Hoắc Đào dậy, bế Thẩm Quả Quả lên, đồng thời dặn dò Wall-E: “Trong lúc chị về, em canh chừng chiếc hộp , để ai sân.”
[Tít, rõ.]