Gả Cho Tàn Phế Binh Vương, Tôi Lật Ngược Tình Thế Nhờ Trồng Trọt - 469
Cập nhật lúc: 2025-02-17 13:29:58
Lượt xem: 710
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
469.
Thật ngon!
Còn ngon hơn cả đồ ăn ở đại khách sạn, lẽ là do mới lò nên tươi ngon hơn.
Mấy ăn phơi nắng.
Ai nấy đều lười biếng, chẳng dậy.
Đột nhiên, từ trong trường học vang lên tiếng sách đồng thanh.
“Thiên hành kiện, quân tử dĩ tự cường bất tức…”
“Địa thế khôn, quân tử dĩ hậu đức tải vật…”
Sau khi lặp ba , giọng một thầy giáo vang lên.
“Câu nghĩa là, trời đất mạnh mẽ và tuân theo quy luật. Chúng , dù là đàn ông phụ nữ, dù là lớn trẻ nhỏ, đều nỗ lực vươn lên.”
“Dù gặp khó khăn cũng lùi bước, và tấm lòng rộng lượng…”
Ý nghĩa gốc của hai câu quá quan trọng, vì đều Thẩm Quả Quả chọn lọc kỹ càng.
Một cách giải thích cũng loại bỏ phần cần thiết, biên soạn thành giáo trình.
Khi đào tạo giáo viên, họ cũng tốn nhiều công sức.
Lúc , giọng ngây thơ của một đứa trẻ vang lên:
“Thưa thầy, nhưng con chỉ là bình thường, giống chiến sĩ thể ngoài săn tìm trong hoang nguyên…”
“Ồ, , đây là một câu hỏi .”
“Mỗi đều giá trị của riêng . Nếu con là chiến sĩ, con thể săn tìm trong hoang nguyên, thể bảo vệ khác.”
“Nếu con là bình thường, ở thành phố mới nhiều cơ hội. Chỉ cần lớn lên và chăm chỉ nghiên cứu trong lĩnh vực con yêu thích, con cũng thể tỏa sáng.”
“Thưa thầy, con thích dọn dẹp vệ sinh!” Trẻ con luôn đơn giản như thế.
Mấy trong đoàn khảo sát thấy câu trả lời , hẹn mà cùng bật .
Trường học ở Hoa Hạ An Thành vẻ quy củ, cảm nhận họ thực sự đang nghiêm túc giảng dạy đạo lý.
ngờ, câu trả lời tiếp theo của thầy giáo khiến cả đoàn ngẩn .
“Thích dọn dẹp vệ sinh cũng ! Con thể bắt đầu từ việc dọn dẹp ngôi nhà của thật sạch sẽ, đó là dọn dẹp con phố nơi con sống.”
“Nếu con khả năng, con thậm chí thể sạch cả căn cứ của chúng …”
“Dạ, thưa thầy!”
Cái gì… còn thể dạy học như thế ???
Không lâu , thầy giáo tuyên bố tan học và còn rằng buổi chiều sẽ thợ cơ khí đến dạy. Những học sinh quan tâm nhớ đến đúng giờ.
Nghe thấy , phụ trách bên ngoài yên nữa.
Buổi học của thợ cơ khí?
Hạt Dẻ Rang Đường
Ông cũng tham gia!
Phải rằng, nghề đầu bếp thợ cơ khí đều là những bí truyền truyền miệng trong gia tộc. Nếu hết truyền thụ, họ mới cân nhắc nhận đồ .
ở trường học công khai dạy học như ?
[Tít, bạn học sinh, .]
Mấy robot chặn .
Lúc , phụ trách mới tỉnh táo trở .
Ông lùi một bước, ở cổng trường trong.
Nếu trung tâm chỉ huy cũ nát như đống đổ nát, thì nơi đúng là thiên đường.
Dù kiến trúc cũ, nhưng bên trong sáng sủa sạch sẽ.
Tòa nhà ba tầng, hầu hết các lớp học đều học sinh.
Ở cầu thang mấy robot gác, trông như nhân viên bảo vệ.
Trước tòa nhà một sân trống với vài bàn ghế việc.
Bàn ghế đều mới tinh.
Hiệu trưởng Lỗ Âm, mấy ngày còn chờ đợi đoàn khảo sát, nhưng đó bận rộn quá nên quên mất họ.
Vừa , ông dặn dò trợ lý:
“Chiều nay đến giảng bài là Lam Nguyên Bạch của Lam gia.”
“Cậu là đại sư cơ khí, đam mê máy móc. Nhớ nhắc đừng giảng những nội dung quá khó.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-tan-phe-binh-vuong-toi-lat-nguoc-tinh-the-nho-trong-trot/469.html.]
“Vâng.” Trợ lý là mà Thẩm Quả Quả chọn trong kỳ thi giáo viên đó.
Quả nhiên dùng thuận tay hơn nhiều. Có thêm mấy trợ lý giúp đỡ, công việc của trường học cũng tiến triển suôn sẻ.
“Xếp lịch cho học sinh khối lớn tuổi, liên hệ với đội trưởng Chu, thể đưa bọn trẻ tham quan đội chiến đấu chính thức.”
“Vâng.”
“À, đúng , thông báo cho phụ học sinh mới nhập học, ngày mai ăn uống gì, cần đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe.”
“Vâng.”
Sau khi sắp xếp một loạt công việc, Lỗ Âm , suy nghĩ kỹ một chút:
“Ừm, còn gì khác nữa.”
“ sẽ gặp Thành chủ để báo cáo tình hình công việc gần đây, cứ lo tiếp .”
Nói xong, ông về phía cổng chính. Nhìn thấy vài đang ngó nghiêng, ông mỉm lịch sự với họ.
“Xin , hôm nay trường mở cửa tham quan. Nếu con đăng ký nhập học… vui lòng đợi thêm một thời gian nữa.”
“Vài ngày nữa trường mới sẽ thành, lúc đó thể trực tiếp đến đó để đăng ký.”
Ông liên tưởng những mặt với đoàn khảo sát.
Người phụ trách sững , “Không thành phố mới vẫn đang xây dựng ?”
“À, đúng . Thành phố mới vẫn đang xây dựng, nhưng Thành chủ đại nhân rằng, giáo dục là quốc sách căn bản. Ngài lệnh xây tường thành và trường học , đó mới là nhà máy và khu nước sạch, cuối cùng là tòa nhà văn phòng…”
“Ồ.”
Lỗ Âm chào tạm biệt vội vàng rời về phía trung tâm chỉ huy.
Giáo dục là quốc sách căn bản… giáo dục là quốc sách căn bản…
Mấy chữ khiến đoàn khảo sát choáng váng. Toàn bộ căn cứ Hoa Hạ An Thành như một câu đố lớn.
Mọi thứ ở đây đều lật đổ nhận thức của họ, nhưng sâu thẳm trong lòng, họ cảm thấy… điều là đúng.
Việc coi trọng giáo dục và dân chính là nền tảng phát triển của một căn cứ!
Đoàn khảo sát còn hứng thú khảo sát tiếp. Họ về khách sạn, thu dọn hành lý và chuẩn rời .
Thẩm Quả Quả nhận tin mà ngạc nhiên:
“Nhanh ?”
“Họ định bằng cách nào?”
Chu Quảng Bình trả lời: “Có lẽ là bộ.”
“Đi bộ thì quá chậm, đợi họ đến Liên bang thì ba tháng .”
Thẩm Quả Quả suy nghĩ một chút, nhân tiện nhà đang xe nhàn rỗi, liền bảo Chu Quảng Bình tìm tài xế, đến cổng thành đón khách.
Điểm đến chính là căn cứ Liên bang.
Sau khi trả lời tin nhắn của Chu Quảng Bình, Thẩm Quả Quả kéo Hoắc Đào đến trung tâm chỉ huy tìm Tề Đông Phương.
Tề Đông Phương kết thúc buổi họp nhỏ với Lỗ Âm, đang dựa lưng ghế uống nghỉ ngơi.
Thấy Thẩm Quả Quả bước , ông bảo hai xuống:
“Chuyện đoàn khảo sát coi như xong, tiếp theo là tập trung lực xây dựng thành phố mới.”
“Ừm, theo tiến độ hiện tại, tầm thời điểm năm thể thành bảy tám phần .”
Thẩm Quả Quả cũng vui vẻ: “Đại nhân, một ý tưởng.”
“Ý tưởng gì?” Tề Đông Phương mắt sáng lên, vì mỗi ý tưởng của Thẩm Quả Quả đều là một cách kiếm tiền .
“Chúng nên thiết lập tuyến đường kết nối chính thức giữa căn cứ Hoa Hạ An Thành – căn cứ Hồng Động – căn cứ Liên bang.”
“Hả?”
Thẩm Quả Quả tiếp tục giải thích:
“Sau khi dây chuyền sản xuất ô tô của chúng hoạt động, dù hiệu suất thấp thế nào, chúng cũng thể tự sản xuất xe.”
, dây chuyền sản xuất ô tô chiếm gần một phần năm ngân sách của thành phố mới.
Chính là để hiện thực hóa việc tự do sử dụng ô tô, đồng thời bán xe kiếm tinh tệ.
“Nếu đủ xe, chúng thể thành lập đội xe chính thức, mỗi ngày giữa ba căn cứ lớn .”
“Từ đây đến căn cứ Hồng Động, nếu lái xe nhanh nhất thì một ngày một đêm là tới.
Đến căn cứ Liên bang thì nhanh nhất cũng mất ba ngày ba đêm.”
“Chúng thể thu phí vận chuyển và hàng hóa, miễn là đảm bảo đội xe lỗ là .”
Nói đến đây, Thẩm Quả Quả rõ lợi ích, nhưng Tề Đông Phương ngay lập tức hiểu .
, nếu giao thông nhanh tiện lợi, do chính phủ thiết lập và đảm bảo an , khi đó căn cứ Hoa Hạ An Thành sẽ thu hút những giàu từ các căn cứ khác đến đây.
Dù là định cư lâu dài, đến du lịch ăn, đều thể tạo giá trị vô hạn.
Và chắc chắn chi phí đường sẽ đủ để trang trải.
Tề Đông Phương lập tức quyết định: “Được! Việc giao cho đội trưởng Chu lo liệu.”