Gả Cho Tàn Phế Binh Vương, Tôi Lật Ngược Tình Thế Nhờ Trồng Trọt - Chương 76.
Cập nhật lúc: 2024-10-17 09:50:40
Lượt xem: 1,469
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Đợi cơ hội kiểm tra thử, dù lẽ cũng chẳng tác dụng gì.”
“Biết nguồn gốc của , quá khứ thì mới tương lai. Khi đó mày sẽ trở nên chỉnh…” Thẩm Quả Quả đưa tay chạm nhẹ trán của robot.
Cái cổ với những dây điện lộ , cộng thêm màn hình hiển thị vỡ tan, thật đáng thương.
“Một cái chân, một cái màn hình, và vài linh kiện khác…” Thẩm Quả Quả ghi chú chiếc vòng tay của .
Cô nghiên cứu chiếc vòng tay từ lâu .
Dù năng lượng và chất liệu của nó là một bí ẩn, cần sạc, và còn thể đổi kích thước theo cơ thể đeo, với các quyền hạn khác tùy theo phận.
về cơ bản, nó giống như một chiếc đồng hồ thông minh bản thấp cấp.
Có bản đồ, nhưng chỉ giới hạn trong khu vực căn cứ và vùng lân cận.
Có thể gửi tin nhắn cho liên lạc, nhưng nếu cách quá xa thì gửi thư.
Có năm, nhưng tháng ngày.
Có giờ và báo thức.
Trong một thế giới giấy bút, tính năng ghi chú trở thành công cụ sử dụng nhiều nhất.
Và tất nhiên, nó còn tính năng gửi tín hiệu về căn cứ khi chủ nhân qua đời, khá “tích cực”.
“Xong , mấy thứ khác để , chuẩn nước tắm ?” Thẩm Quả Quả đặt robot một cái chậu lớn.
Linh kiện lẻ tẻ quá nhiều, cô sợ sẽ mất mát.
Robot đang gối đầu lên đùi cô:…
“Xong , đúng nhiệt độ mà em thích, xà phòng cũng sẵn sàng,” Hoắc Đào thích chuẩn những việc cho Thẩm Quả Quả.
Trong khi cô đang dọn dẹp, lo liệu sẵn nước tắm.
“Nghe lời ghê!”
Thẩm Quả Quả cảm thấy phấn khích khi sửa robot, cô đưa tay cọ nhẹ chiếc cằm vuông vức của Hoắc Đào.
Hoắc Đào:…
Em đang đùa với lửa đấy?
Thẩm Quả Quả: Tay cảm giác khá thú vị đấy chứ.
“Được , em tắm đây, ngoài ,” Thẩm Quả Quả nũng nịu , nhận sự nghiêm trọng trong tình huống, đẩy Hoắc Đào khỏi phòng.
“Cạch!” Cô đóng cửa và bắt đầu cởi quần áo.
Tắm thì nhất định nhạc, mà còn lựa chọn bài hát thật cẩn thận.
Khi Thẩm Quả Quả bước bồn tắm lớn, bài hát chọn xong.
“Yêu cô độc trong ngõ tối”
“Yêu cúi đầu khó khăn”
“Yêu …”
“Ơ? Đoạn là gì nhỉ?”
“Yêu… yêu là cứ mãi phiền em…”
“Oh baby, thêm vài lời yêu thương…”
“Hoắc Đào, tắm nào!”
“Đi ,” Lý An, vẫn ngủ lúc , đang dựa khung cửa trò chuyện với Hoắc Đào ngoài nhà.
Nghe giọng hát của Thẩm Quả Quả, khuôn mặt của Hoắc Đào vẫn biểu lộ gì nhiều, chỉ đôi tai đỏ ửng lên.
Hạt Dẻ Rang Đường
Còn Lý An thì suốt ngừng.
“Khụ, Lý, ngày mai và Quả Quả sẽ chuyển . Vì thời gian gấp rút nên báo với và chị dâu.”
“Ơ? Chuyển ? Chuyển ? Sao đột ngột thế?” Lý An ngạc nhiên.
Anh quý mến đôi vợ chồng trẻ , hơn nữa còn cần họ kệ cho nữa.
“Đây là địa chỉ. Sau rảnh thì thể đến thăm chúng .” Hoắc Đào để địa chỉ cho Lý An.
Khi mới tới đây với thể tàn tật, vợ chồng Lý An chăm sóc cho nhiều. Trên cả con phố, Lý An là chuyện nhiều nhất.
Giờ chuyển , cũng chỉ để địa chỉ cho một Lý An.
Nhìn địa chỉ của Hoắc Đào, Lý An thật lòng vui mừng cho .
Anh vỗ nhẹ lên vai Hoắc Đào, “Tốt lắm! mà, dù cho thế nào… cũng sẽ ngày trở !”
“Ngày mai và chị dâu xin nghỉ , giúp dọn nhà . Đợi đến lúc nghỉ, chúng sẽ đến thăm nhà mới của .”
Những nhân viên chính thức như họ, cứ bảy ngày thì nghỉ nửa ngày.
Trong thế giới hoang tàn, công vẫn là công.
“Được .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-tan-phe-binh-vuong-toi-lat-nguoc-tinh-the-nho-trong-trot/chuong-76.html.]
Sau khi tạm biệt Lý An, Hoắc Đào trong nhà tắm.
Thẩm Quả Quả giường, nhắm mắt ngủ.
Chỉ điều, tư thế ngủ ...
Hai ngủ chung bao nhiêu ngày, đều là Hoắc Đào lên giường thì Thẩm Quả Quả mới ngủ .
Hôm nay Thẩm Quả Quả ngủ , tư thế ngủ độc đáo của cô lộ .
Cô ở giữa giường, hai tay giơ qua đầu, hai chân dài trắng như ngọc mở .
"Ha..."
Hoắc Đào khẽ.
Sau khi lên giường, lo lắng Thẩm Quả Quả sẽ ngủ tê tay, nâng cánh tay của cô lên, định đặt xuống.
"Ừm..."
Thẩm Quả Quả như đang nũng, phát một tiếng kêu khẽ, hai tay quàng qua cổ , hai chân quấn quanh eo .
Cái đầu nhỏ lông xù, còn cọ cọ vài cái.
Đặc biệt là Hoắc Đào vốn bờ n.g.ự.c rộng, cái đầu của Thẩm Quả Quả trong n.g.ự.c , môi nhỏ của cô vô tình chạm ...
"Hu...."
Hoắc Đào cố gắng kìm chế, lôi Thẩm Quả Quả khỏi , sợ đau cô... thật sự là...
Thấy Thẩm Quả Quả sắp ôm , lập tức dậy, hai tay chống lên nửa , vội vàng lật .
Anh thề rằng, đây là đầu tiên ngủ nghiêng khi chân vấn đề.
Quả nhiên, Thẩm Quả Quả thò một tay từ nách bên trái của , một chân đặt lên ...
Đầu óc Hoắc Đào lúc như một mớ bòng bong.
Một lát nghĩ, khi chuyển nhà, nhất định một cái giường lớn, loại hai mét x hai mét, để Thẩm Quả Quả thể thoải mái lăn lộn, còn thể... nhiều việc...
Không , nếu hai cãi , Quả Quả ngủ ở bên thì ?
Vẫn là một mét rưỡi thì hơn.
Chật chội cũng .
Hơn nữa, mặc dù phí nước đắt, nhưng nhất định cho Quả Quả một cái bồn tắm lớn, để cô thoải mái tắm rửa.
Tốt nhất là loại bồn tắm thể cho hai cùng tắm…
Trong lúc suy nghĩ miên man, Hoắc Đào chìm giấc ngủ sâu.
Trong giấc mơ của Thẩm Quả Quả, cô đang ôm con gấu bông lớn của ngủ.
Ở kiếp , điều cô thích nhất là chợ phiên, đặc biệt là tìm đến những phiên chợ lớn ở các làng quê.
Đôi khi cô còn thuê xe để chở rau củ của bán.
Cô từng mua một con thú bông trong một chợ, một chiếc gối ôm hình hươu cao cổ dài hơn một mét.
Đó là một trong những món đồ yêu thích nhất khi cô ngủ…
Chỉ là hôm nay, chiếc gối ôm của cô chịu yên vị, lúc thì vươn cổ dài hôn cô, lúc cảm giác như sừng hươu đang cọ cô…
Kết quả là sáng hôm , khi soi gương, má cô một vết ửng đỏ.
“Thật kỳ lạ…”
“Quả Quả , bọn chú đến giúp đây,” kịp suy nghĩ nhiều thì Dương Minh và ông chủ Lưu đến ngay lúc bữa sáng.
Trùng hợp là Mã Văn Tài cũng đến.
“Quả Quả, hehe, nhớ hôm nay cô chuyển nhà, đến giúp một tay.”
“Ừ, ừ, chúng còn đợi vài nữa. Thôi, trong lúc chờ thì ăn sáng ,” hôm nay cô sẽ dọn về nhà mới, tâm trạng của Thẩm Quả Quả vô cùng vui vẻ.
Vẫn còn mấy miếng tiết heo lớn, cô quyết định nấu một nồi canh tiết heo đậu hũ.
Khi món ăn bưng lên bàn, ở cửa vang lên một tiếng ho nhẹ.
Thẩm Quả Quả đầu , “Đội trưởng Chu?”
Cô bỗng nhớ đó hôm nay sẽ chuyển nhà, giao nhà cho Thẩm Thiên Hành và hẹn đội trưởng Chu đến giám sát.
“Mời, mời, đội trưởng Chu trong .”
Thẩm Quả Quả lập tức mời ông nhà.
Căn nhà nhỏ bao giờ đông vui như .
Mã Văn Tài vốn tính cách vui vẻ, nhanh chóng quen với Dương Minh và ông chủ Lưu, trong khi Chu Quảng Bình thì phần dè dặt hơn, chỉ từ tốn uống canh.
Bàn ăn vốn chỉ đủ cho bốn , giờ chen chúc đến sáu .
Thẩm Quả Quả lo sợ bố cô, Thẩm Thiên Lương, và Thẩm Thiên Hành chạm mặt , nên gửi tin nhắn cho bố đến.
Nếu đều đến, chắc ăn ở ngoài cửa mất.