Gả Cho Thợ Săn, Thôn Nữ Xuyên Không Làm Giàu - Chương 48

Cập nhật lúc: 2025-11-04 01:46:08
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Người m.a.n.g t.h.a.i thể chọc giận.

 

Đàn vịt của Diệp Noãn đẻ nhiều trứng, mỗi ngày đều thể nhặt trứng vịt trong chuồng. Diệp Noãn bắt đầu chuẩn ướp trứng vịt muối. Diệp Đào cần bán vịt nữa, cũng đến cùng Diệp Hải và các khác vịt .

 

Khi Diệp Noãn ướp trứng vịt muối, ai cho phép nàng động tay, chỉ để nàng bên cạnh chỉ đạo, mấy cứ thế theo.

 

Diệp Noãn ngửi thấy mùi phân vịt là nôn, Tiêu Sơn cho phép nàng đến chuồng vịt phòng vịt, chỉ để nàng ở nhà. Buồn chán thì đưa nàng đến nhà Diệp gia chuyện phiếm với Trương Ninh Nhi để g.i.ế.c thời gian.

 

Việc ướp trứng vịt muối thực hiện trong sân nhà Tiêu Sơn, khắp sân đặt bốn chiếc giỏ tre, bên trong là trứng vịt. Diệp Noãn ở bên cạnh chỉ dẫn, Tiêu Sơn và ba Diệp gia tay .

 

Bốn tiên rửa sạch trứng vịt, đó đặt nắng phơi khô nước. Chuẩn một cái bát rỗng, đổ một ít rượu trắng bát, để vỏ trứng vịt khô nước lăn đều qua rượu trắng.

 

Lần lượt cho trứng vịt thấm rượu trắng những cái chum chuẩn sẵn. Đun một nồi nước sôi, cho lượng muối đủ, đun sôi lửa lớn. Sau khi sôi, dùng thìa khuấy đều, cho hoa hồi, hoa tiêu , nấu cho đến khi nước chuyển sang màu vàng thì tắt bếp, để nguội.

 

Đổ nước muối nguội chum đựng trứng vịt, đó đổ thêm một chén nhỏ rượu trắng, đậy nắp đặt hầm rượu. Khoảng hơn bốn mươi ngày là thể ăn .

 

Tổng cộng ướp năm chum trứng vịt. Diệp Noãn những cái chum , tâm trạng đặc biệt vui vẻ, đây là một dự án kiếm tiền nữa .

 

Kể từ khi Diệp Noãn m.a.n.g t.h.a.i đủ ba tháng, nàng còn xuất hiện hiện tượng ốm nghén nữa, hơn nữa ăn uống ngon miệng, bất kể là món ăn gì cũng cảm thấy thơm ngon. Điều khiến Tiêu Sơn vô cùng vui mừng, cho rằng điều đó nghĩa là đứa bé chào đời ngoan ngoãn, thương nương.

 

Thời gian thấm thoắt thoi đưa, chớp mắt đến tháng Mười, thời tiết dần chuyển lạnh. Viên Thị thường xuyên đến thăm Diệp Noãn, liên tục dặn dò nàng mặc thêm y phục để tránh cảm lạnh.

 

Tiêu Sơn đối với Diệp Noãn càng thêm chăm sóc tỉ mỉ, xem nàng như một búp bê sứ, cẩn thận từng li từng tí. Chàng thậm chí cho phép Diệp Noãn bất cứ việc nhà nào, sợ nàng tổn thương dù chỉ một chút. Cứ thế, cân nặng của Diệp Noãn cũng tăng lên ít.

 

Hạt Dẻ Nhỏ

Một ngày nọ, Diệp Noãn vuốt ve má , lo lắng hỏi Tiêu Sơn: “Ta mập lên nhiều ? y phục năm ngoái bây giờ đều mặc nữa .”

 

Tiêu Sơn vội vàng an ủi nàng: “Không , nàng xem dáng vóc của nàng vẫn mảnh mai, chỉ là hài tử đang lớn, nên bụng nàng nhô một chút, khiến nàng mặc y phục năm ngoái thôi.”

 

Tuy nhiên, Diệp Noãn bĩu môi, phản bác: “Chàng đừng hòng lừa nữa! Mới m.a.n.g t.h.a.i hơn bốn tháng, bụng căn bản nhô lên nhiều như , nhất định là do chính mập lên .”

 

Tiêu Sơn vội vàng nắm lấy tay nàng, dịu dàng dỗ dành: “Những bộ y phục cũ đó thể giữ , đợi nàng sinh hài tử xong vẫn thể mặc tiếp. Ta chuẩn vải vóc, nhờ nương giúp nàng may mấy bộ y phục mới , vài ngày nữa nàng sẽ y phục mới để mặc thôi.”

 

Diệp Noãn vẫn mấy hài lòng, lầm bầm: “Vậy xem, thật sự mập lên, trở nên xí, còn nữa ?”

 

Tiêu Sơn chút nghĩ ngợi, trực tiếp mở lời: “Không , một chút cũng , A Noãn nhà nhất!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-tho-san-thon-nu-xuyen-khong-lam-giau/chuong-48.html.]

 

Diệp Noãn nghi ngờ : “Thật ?”

 

Tiêu Sơn gật đầu mạnh mẽ: “Thật thể thật hơn!”

 

Diệp Noãn lúc mới vui vẻ, trong sân phơi nắng. Tiêu Sơn thở phào nhẹ nhõm, thầm nghĩ, tính khí của phụ nhân m.a.n.g t.h.a.i thật khó nắm bắt. Nếu lỡ lời một chút, Diệp Noãn lẽ sẽ giận dỗi mấy ngày liền.

 

Thời gian trôi qua từng ngày, khẩu vị của Diệp Noãn càng ngày càng , ăn cũng càng ngày càng nhiều, một ngày thể ăn năm sáu bữa. Tiêu Sơn bộ dạng của nàng, thực sự chút hoảng sợ.

 

Hôm đó, Tiêu Sơn đang định mang nửa con vịt bàn , Diệp Noãn túm chặt: “Chàng buông tay , ăn vịt !”

 

Tiêu Sơn bất lực : “Nàng cứ ăn mãi như , cho thể .”

 

Diệp Noãn căn bản , nắm chặt con vịt buông: “Ta mặc kệ, chính là ăn mà!”

 

Tiêu Sơn buông tay, khổ sở khuyên nhủ: “Không , A Noãn, nàng ngoan , nương ăn ít một chút mà ăn nhiều bữa, nàng ăn nửa con , nãy còn uống hai chén cháo ngân nhĩ nữa.”

 

Diệp Noãn tủi bĩu môi: “ vẫn đói mà, cho ăn gì, còn luôn miệng cho , đến cả cơm cũng cho ăn no, đúng là một tên đại lừa gạt!”

 

Tiêu Sơn thực sự thể chịu nổi bộ dạng đáng thương của nàng, nhưng nhớ đến lời dặn dò của nhạc mẫu, rằng phụ nhân m.a.n.g t.h.a.i nếu ăn quá nhiều, khi sinh sản thể gặp khó khăn, A Noãn cũng sẽ vì thế mà chịu khổ.

 

, nhẹ nhàng dỗ dành: “A Noãn ngoan, đừng nũng nữa, chúng ăn nữa ? Tối nay sẽ nướng thịt cho nàng ăn nhé.”

 

Diệp Noãn lệ nhòa , nước mắt như châu ngọc đứt dây rơi xuống, sụt sịt oán trách: “Chàng đúng là tên đại lừa gạt, nhất định là thích cô nương khác ! Lại còn cướp mất vịt của , mang cho phụ nhân khác ăn, quá đáng quá !”

 

Tiêu Sơn lập tức luống cuống tay chân, vội vàng đặt nửa con vịt còn mặt nàng, bất lực : “Được , , mau đừng nữa, cho nàng ăn, cho nàng ăn .”

 

Diệp Noãn nhanh chóng nín , dùng tay lau khô nước mắt, vui vẻ gặm đùi vịt, ăn lẩm bẩm: “Ta A Sơn đối với nhất mà.”

 

Tiêu Sơn dở dở nàng, trong lòng thầm cảm thán: phụ nhân m.a.n.g t.h.a.i thật sự khó chiều! cảm thấy hạnh phúc, dù đây cũng là thê tử yêu dấu và hài tử sắp chào đời của , bất kể thế nào cũng chăm sóc cho họ. Vì , dù vất vả, vẫn cam tâm tình nguyện chịu đựng tất cả.

 

Đợi nàng ăn xong, Tiêu Sơn dìu nàng ngoài dạo tiêu thực. Nhất định ngoài , nếu chỉ hai vòng trong sân là Diệp Noãn sẽ đình công nữa, lập tức về phòng nghỉ ngơi.

 

Người trong thôn thấy hai đều chào hỏi. Từ khi Diệp Noãn mang thai, những lời đàm tiếu trong thôn giảm hẳn, đều đổi miệng Diệp Noãn vượng phu, Tiêu Sơn mệnh cứng rắn chỉ Diệp Noãn mới trị .

 

 

Loading...