Đặt Tên.
Diệp Noãn Diệp Linh đại tẩu sinh một đại công tử bụ bẫm, nàng tức thì trừng lớn mắt, vẻ mặt tràn đầy sự khó tin: “Chuyện khi nào ? Sao ai cho ?” Trong giọng nàng mang theo một tia oán trách và thất vọng.
Tiêu Sơn vội vàng giải thích: “Ta dân làng qua, nhưng dám cho nàng ! nàng mà , nhất định sẽ chạy ngay tới, nàng đang mang bụng to thế , thể tùy tiện chạy theo nhúng tay chứ.” Y nghiêm túc Diệp Noãn, cố gắng để nàng hiểu nỗi lo lắng của y.
Diệp Linh cũng gật đầu, phụ họa theo: “cha nương cũng ý đó, nhà nghĩ đại tẩu sinh nở là chuyện đại sự, Tỷ tỷ lo lắng theo. Hơn nữa đại tẩu sáng nay ăn sáng xong thì bắt đầu đau bụng, mãi đến tối mới sinh con, cả nhà lo lắng cả một ngày.”
Diệp Noãn lời họ , trong lòng vẫn chút thoải mái, nàng bĩu môi, bất mãn : “Các ngươi đều cho , còn từng thấy sinh con thế nào, cũng thấy tiểu chất nhi ngay đầu…” Ánh mắt nàng lộ một tia tiếc nuối và mong đợi.
Tiêu Sơn Diệp Noãn với vẻ mặt vội vàng, chút bất đắc dĩ : “Cho dù nàng qua đó, nương cũng sẽ để nàng sản phòng , cho dù nàng , nàng bụng to thế , nàng xem nương là chăm sóc nàng chăm sóc đại tẩu?”
Diệp Noãn nghĩ bụng, đúng , hiện giờ bụng mang chửa, hành động bất tiện, qua đó quả thật cũng giúp gì, ngược còn thể gây thêm phiền phức cho . Nàng khỏi chút chán nản, nhưng thấy Tiêu Sơn lý.
Diệp Linh ở bên cạnh tiếp: " Tỷ tỷ, may mà Tỷ tỷ , ở ngoài cửa tiếng kêu gào đau đớn của đại tẩu, dọa sợ nhẹ, may mắn là thuận lợi.”
Diệp Noãn lời , trong lòng thắt , nàng thể tưởng tượng cảnh tượng lúc đó nhất định căng thẳng và hiểm nguy. Nàng mừng thầm vì mặt ở hiện trường, nếu lẽ sẽ càng lo lắng và sợ hãi hơn.
Diệp Noãn hai , cũng còn bận tâm chuyện mặt ở đó nữa. Nàng hưng phấn kéo Diệp Linh hỏi: “Tiểu chất nhi trông ? Đã đặt tên ?”
Diệp Linh đáp: “Tiểu chất nhi trắng trẻo bụ bẫm, đáng yêu lắm! Còn về tên thì, đặt , đại ca đang trông nom đại tẩu, còn bế tiểu chất nhi nữa.”
Diệp Noãn , mặt lộ nụ vui vẻ. Nàng nóng lòng gặp sinh linh bé nhỏ , mong đợi sự trưởng thành và tương lai của nó.
Diệp Linh ở một lát , bên ngoài trời sắp tối, nếu về sẽ mò mẫm trong bóng tối mà về.
Diệp Linh , Diệp Noãn vẫn hưng phấn thôi, liên tục hỏi Tiêu Sơn: “Ngày mai chúng sẽ thăm đại tẩu và tiểu chất nhi, cái khóa trường mệnh bảo ? Còn nữa, y phục cho tiểu chất nhi để ? Cái yếm thêu hình hổ con cũng mang qua cho tiểu tử.”
Tiêu Sơn bất đắc dĩ : “Ta đều chuẩn xong cả , dùng vải bọc kỹ càng , nàng đừng lo nữa, mau ngủ .”
Diệp Noãn vẫn hưng phấn, sờ bụng : “Tiểu gia hỏa của chúng còn đời , đều đợi nổi nữa .”
Tiêu Sơn còn cách nào, đành nhẹ giọng dỗ dành nàng ngủ, đợi nàng ngủ say , Tiêu Sơn bụng nàng trầm tư. Tiểu cảnh đại tẩu sinh con đáng sợ, A Noãn giống như .
Sáng sớm ngày hôm , Diệp Noãn ăn xong bữa sáng liền kéo Tiêu Sơn đến Diệp gia, nàng nóng lòng xem đứa trẻ chào đời trông như thế nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-tho-san-thon-nu-xuyen-khong-lam-giau/chuong-60.html.]
Chỉ là đợi đến khi nàng thấy đứa trẻ, mặt nàng đầy vẻ rối rắm, đây chính là cái mà Diệp Linh ? Nhăn nheo như một con khỉ con, đáng yêu chỗ nào chứ.
Hạt Dẻ Nhỏ
Viên Thị thấy vẻ mặt đó của con liền con nghĩ gì, : “Đứa trẻ sinh đều như cả, lớn một chút sẽ thôi, con ngày xưa sinh còn hơn nó nữa.”
Diệp Noãn sờ mặt tin : “nương, nương gạt con chứ? Sao con thể hơn nó chứ.”
Viên Thị mắng: “Ai gạt con chứ, nương thể gạt con? Con ngày xưa quả thật mà!”
Diệp Noãn chút nghi ngờ hỏi: “Thật ư?”
Viên Thị gật đầu : “Đương nhiên là thật ! Lúc đó điều kiện , mấy con sinh đều gầy gò nhỏ bé, chỉ thấy da bọc xương, con xem thể đến mức nào chứ?”
“......” Thôi , Diệp Noãn tin , trong lòng thán phục Viên Thị và Diệp lão gia, xí như mà còn sinh bốn đứa.
Diệp Noãn còn chú ý đến tiểu chất nhi nữa, hỏi Viên Thị: “Đại tẩu thế nào ạ?”
Viên Thị mỉm đáp: “Mọi chuyện đều , nàng sáng nay dậy ăn chút gì đó, cho con bú, giờ ngủ . Hôm qua quả thật khiến nàng mệt lả.”
Diệp Noãn gật đầu, tỏ vẻ hiểu chuyện: “Vậy thì , con sẽ quấy rầy tẩu nữa, để tẩu tẩu nghỉ ngơi cho .”
Viên Thị bụng lớn của Diệp Noãn, quan tâm : “Con mang bụng lớn thế , đừng chạy lung tung nhé, vạn nhất sơ suất gì, đến lúc đó con sẽ hối hận kịp !”
Diệp Noãn tinh nghịch : “Ai da, nương, con chạy lung tung , con đây là đến thăm tiểu chất nhi của con mà, đây chính là việc chính đáng đó!”
Viên Thị bất đắc dĩ lắc đầu, : “Hừm, chỉ con là lý.”
Diệp Noãn hì hì hỏi: “nương, đặt tên cho tiểu chất nhi ạ?”
Viên Thị lắc đầu : “Cha con còn đang nghĩ đó, đại ca con thì khỏi , đứa trẻ còn sinh , nó nghĩ nhiều tên , nhưng đều ý lắm.”
Diệp Noãn nghĩ : “Vậy thì hết đặt cho cháu trai một cái tên gọi ở nhà , tên lớn thể từ từ nghĩ .”
Viên Thị gật đầu, tỏ vẻ đồng ý: “Ừm, cũng , đặt một cái tên thấp kém cho dễ nuôi.”
Diệp Noãn xong khỏi khóe miệng giật giật, chút lo lắng : “nương, nương tuyệt đối đừng đặt mấy cái tên như Cẩu Đản, Cẩu Thặng, Nhị Cẩu, Cẩu Tử gì đó nhé, khó chịu quá!”
Viên Thị con kìm phá lên: “Ta , con cứ kéo nó sang chuyện con ch.ó ? Cháu trai lớn của chắc chắn sẽ gọi những tên đó mà.”