Gả Thay Vương Gia Người Thực Vật, Y Phi Càn Quét Tứ Phương - Chương 10: Vương gia lần đầu dùng tã lót
Cập nhật lúc: 2025-07-29 02:56:25
Lượt xem: 26
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trứng hấp miệng, mềm mại trơn tru, sảng khoái miệng, miệng liền tan, Lạc Quân Hạc ăn một miếng, liền hương vị của trứng hấp kinh diễm.
“Cái do ngươi ?”
Hắn tỉ mỉ thưởng thức, nhất thời thể phân biệt đây là thứ gì.
“Ừm, đây là trứng hấp, thể bổ sung protein cơ thể cần. Trong cho muối, dầu mè và hành lá, nên vị sẽ quá nhạt nhẽo, ngươi thể ăn thêm một chút.”
Protein Lạc Quân Hạc hiểu, nhưng trứng hấp hiểu, chẳng là từ trứng gà ?
Cách trứng gà ở Đông Thần Quốc thường là luộc ăn, bóc vỏ, còn từng ăn trứng gà nào ngon đến thế .
Không ngờ, trứng gà cũng thể những kiểu khác.
Có lẽ là thật sự đói , khẩu vị của Lạc Quân Hạc , một bát trứng hấp ăn sạch, Kỷ Vân Đường đút cho một ít cháo kê bí đỏ.
Cháo bí đỏ nấu nhừ, vị ngọt nhẹ, mềm dẻo, nàng hề lo lắng Lạc Quân Hạc nuốt trôi .
Dùng bữa xong Kỷ Vân Đường bắt đầu dọn dẹp bát đũa, nàng đầu, khóe mắt liếc thấy sắc mặt Lạc Quân Hạc chút kỳ lạ, trong sự nhẫn nhịn mang theo vài phần ngượng ngùng khó tả.
Kỷ Vân Đường tới, nghi hoặc hỏi: “Ngươi ? Bị đau bụng ?”
“Không thể nào, thực đơn các chuyên gia nhiều nước thẩm quyền chứng nhận đó, thích hợp cho bệnh nhân tiêu hóa dùng.”
Sắc mặt Lạc Quân Hạc chút khó coi, “Không… … ngươi thể… ngoài …”
Nhìn thấy dáng vẻ của như , Kỷ Vân Đường nào thể hiểu, đây rõ ràng là buồn tiểu .
Trước ở bệnh viện, những bệnh nhân buồn tiểu sĩ diện đều mang vẻ mặt khó coi như .
Kỷ Vân Đường sớm quen chẳng lấy lạ, “Ôi chao, cứ tưởng chuyện gì chứ.”
“Vương gia ngươi nếu tiểu tiện, cứ tiểu trực tiếp là . Ta lót tã lót ở phía cho ngươi, sẽ ướt quần và ga trải giường . Sau ngươi tiểu thế nào thì tiểu thế đó, tiểu bao nhiêu thì tiểu bấy nhiêu, cần cảm thấy ngại ngùng.”
Lạc Quân Hạc , sắc mặt y càng vặn vẹo hơn.
Y vạn ngờ, nữ nhân thể thẳng thừng và thô tục như về chuyện vệ sinh?
Lại , thứ ướt xiêm y là gì? Y từng đến bao giờ?
Nhớ hạ hôm nay khô ráo, lòng Lạc Quân Hạc giật .
Chẳng lẽ, y nàng thấy bộ ?
Quả nhiên, câu tiếp theo của Kỷ Vân Đường trực tiếp cho y câu trả lời.
“Vương gia, từ đầu đến chân của đều thấy và chạm qua hết , nhưng cứ yên tâm, là một đại phu đạo đức nghề nghiệp cao, hề cảm thấy thể của gì đáng xem, cũng cần ngại ngùng.”
Dù , trong mắt đại phu, chẳng đều là một cục thịt trắng nhễ nhại ?
Chẳng qua, Lạc Quân Hạc hiện tại là một cục thịt nát, nàng dùng y thuật học cả đời , biến cục thịt nát trở nên trắng nõn, tuấn tú và mịn màng.
Lạc Quân Hạc: “...”
Ngượng ngùng, hổ, tức giận, bất lực, đủ loại cảm xúc dâng lên trong lòng, cuối cùng hóa thành một tiếng thở dài vô lực.
Kỷ Vân Đường còn chê y là một kẻ phế nhân, y còn bộ tịch gì nữa?
Tuy nhiên, Lạc Quân Hạc sinh một tia nghi ngờ về thứ mà Kỷ Vân Đường gọi là "thứ giữ cho xiêm y ướt".
Từ khi y tàn phế, kinh nghiệm ướt giường lên đến hàng trăm, thậm chí hàng ngàn , mà bao giờ đến thứ gì thể mặc mà ướt quần áo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-thay-vuong-gia-nguoi-thuc-vat-y-phi-can-quet-tu-phuong/chuong-10-vuong-gia-lan-dau-dung-ta-lot.html.]
Lạc Quân Hạc tuy khó tin, nhưng rõ ràng chút nhịn , y nhíu mày : “Thứ ngươi thể giữ cho xiêm y ướt, thật sự ướt quần ?”
Kỷ Vân Đường gật đầu, “Đương nhiên, cứ yên tâm dùng, trong tay còn nhiều.”
“Nếu cảm thấy mặt khiến ngại ngùng, thể tiểu tiện , ngoài đây.”
Kỷ Vân Đường y lòng tự tôn trỗi dậy, xong liền mở cửa bước ngoài. Lạc Quân Hạc lúc mới thả lỏng cơ thể.
(oo)
Sau khi thử xong, Lạc Quân Hạc kinh ngạc vô cùng.
Đây là đầu tiên y chứng kiến sự kỳ diệu của thứ giữ cho xiêm y ướt.
Quả nhiên như nàng , khi tiểu tiện xong, hạ vẫn khô ráo.
Trên thạch bàn bên ngoài Tây Uyển, Xảo Diệp và Đào Chi mang đến những món ăn bếp .
Ngoài món cháo cải bó xôi và cà rốt mà Kỷ Vân Đường yêu cầu, còn ba món và một canh hiếm thấy: đậu bắp xào cay, cá rô phi hấp, đậu phụ hoa mai và canh gà măng chua.
Xảo Diệp thấy Kỷ Vân Đường, chút sốt sắng tiến lên, hai tay dâng đũa.
“Vương phi nương nương, cháo cải bó xôi và cà rốt của Vương gia xong , nô tỳ nghĩ cũng dùng bữa sáng nên bảo nhà bếp thêm một phần cho .”
Kỷ Vân Đường nhận đũa, mà cầm thìa khuấy khuấy bát cháo cải bó xôi và cà rốt, giọng điệu âm dương quái khí : “Ôi, đây chẳng là nấu ăn , bản Vương phi còn tưởng họ là một đám thiếu óc, hiểu tiếng chứ.”
Xảo Diệp hùa theo, cẩn thận phụ họa: “Vương phi đùa , là chủ tử của Vương phủ , ai dám lời Vương phi chứ?”
Kỷ Vân Đường để ý đến Xảo Diệp, nàng xuống. Ban đầu nàng nghĩ trong thức ăn hạ độc, nhưng một hồi kiểm tra thì phát hiện độc.
Sự việc khác thường ắt quỷ, biểu hiện của nha quá cố ý, khiến Kỷ Vân Đường thể đề phòng.
Nàng ăn no , tượng trưng gắp vài đũa, tiện miệng : “Nếu các ngươi lòng phụ trách việc ăn uống của bản Vương phi, sẽ cho các ngươi sở thích của , bản Vương phi thích ăn cay đậm vị, dị ứng với lạc và các loại đậu. Các ngươi với nhà bếp, khi nấu ăn bảo các đầu bếp nữ đừng thêm những thứ .”
“Vâng, Vương phi, nô tỳ ghi nhớ.” Xảo Diệp và Đào Chi đồng thanh .
Kỷ Vân Đường ăn vài miếng, cảm thấy món ăn thật nhạt nhẽo vô vị, còn bằng món nàng tự , liền chuẩn dậy rời .
lúc , Xảo Diệp và Đào Chi một cái, đột nhiên cùng quỳ xuống đất.
“Vương phi, cầu Vương phi thu nhận hai nô tỳ chúng , chúng nô tỳ nguyện ý đích hầu hạ Vương gia và Vương phi, cầu Vương phi cho hai nô tỳ một cơ hội.”
Bọn họ vốn là do Hứa ma ma sắp xếp để hầu hạ Liễu Lâm Lang, nhưng giờ đây Liễu Lâm Lang Kỷ Vân Đường đánh trọng thương, thêm việc Đào Chi và Xảo Diệp tiết lộ thông tin về Liễu Lâm Lang cho Kỷ Vân Đường, coi như phản bội đối phương, bây giờ chắc chắn thể về chỗ Liễu Lâm Lang nữa.
Dù về, kết cục của hai bọn họ cũng sẽ , Hứa ma ma và Liễu Lâm Lang sẽ bỏ qua cho họ.
Thế là, Kỷ Vân Đường trở thành lựa chọn thích hợp nhất trong lòng họ để nương tựa.
Kỷ Vân Đường suy nghĩ một chút liền hiểu ý của Đào Chi và Xảo Diệp, hai định dùng nàng lá chắn ?
Loại hai mặt như nàng dám dùng, nhưng điều đó cản trở nàng thực hiện kế sách.
Kỷ Vân Đường nghĩ đến việc nàng sẽ nấu ba bữa mỗi ngày cho Lạc Quân Hạc trong căn bếp nhỏ ở gian, thì nguồn gốc thức ăn sẽ khó giải thích.
Có hai nha che đậy giúp nàng, cũng sẽ tiện lợi hơn nhiều.
Cùng lắm, nếu phát hiện vấn đề, g.i.ế.c là .
Nàng dứt khoát đồng ý, “Vậy , hai ngươi cứ ở , nhưng Vương gia chỉ quen bản Vương phi hầu hạ, thức ăn hàng ngày, đều đưa đến chỗ bản Vương phi , hiểu ?”
Hai im lặng đáp: “Vâng, Vương phi.”