Gả Thay Vương Gia Người Thực Vật, Y Phi Càn Quét Tứ Phương - Chương 102: Thôi Chưởng Quỹ đến tận cửa đòi nợ

Cập nhật lúc: 2025-07-30 00:11:20
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Không cần , tự , nàng chăm sóc Tiểu Thất Nguyệt cho . Mấy ngày nay Thược Nương cần tĩnh dưỡng, e là thể chăm sóc con bé, Tiểu Thất Nguyệt nhờ nàng cả nhé.”

Đào Chi trong lòng giật , “Vương phi lời gì , đây vốn là việc nô tỳ nên , chuyện nhờ vả nhờ vả.”

“Chỉ khi tự chăm sóc con một , mới Mẫu dễ dàng gì. Thược Nương thương trong vương phủ chúng , nô tỳ giúp nàng là lẽ đương nhiên, hơn nữa, Tiểu Thất Nguyệt cũng ngoan ngoãn, nô tỳ vui lòng chăm sóc con bé.”

Kỷ Vân Đường gật đầu, hỏi: “Vương gia dùng bữa ?”

“Dùng ạ, nô tỳ chuẩn cháo kê, trứng hấp và sữa cho Vương gia, vương gia đều dùng hết. Vương gia còn dặn dò nô tỳ đừng ồn đến Vương phi, để nàng ngủ thêm một lát.”

Đào Chi xong, đột nhiên nhớ điều gì, sắc mặt biến đổi trong chốc lát.

Vương phi, nô tỳ chuyện với .”

“Sáng nay gia đinh canh giữ sài phòng báo rằng, Liễu Lâm Lang c.h.ế.t . Hứa Ma Ma đêm qua cả đêm, đập cửa đ.ấ.m tường, nhưng vì lời dặn của Vương phi, một ai dám mở cửa cho các bà .”

Đào Chi rằng, Hứa Ma Ma đêm qua rủa Kỷ Vân Đường suốt đêm trong sài phòng.

Người mặt vốn luôn giỏi ngụy trang, đêm qua cũng thèm giả vờ nữa, những lời lẽ khó nhất đều tuôn từ miệng mụ .

Ngay cả hạ nhân canh cửa cũng chịu nổi, hận thể cởi tất bẩn nhét miệng mụ .

Chắc là mắng mệt , sáng nay còn động tĩnh gì nữa.

“Chết thì cứ c.h.ế.t , tìm một tấm chiếu cỏ bọc sai chôn là .”

Kỷ Vân Đường uống một ngụm cháo kê, đối với tin tức nàng chút bất ngờ.

Liễu Lâm Lang trúng năm sáu loại độc của nàng, mỗi loại đưa đều thể khiến sống bằng chết, nhưng cứ treo một , khiến nàng ngay cả sức lực tự sát cũng .

Cứ giày vò nửa đêm như , c.h.ế.t nàng cũng sống quá một ngày.

Kỷ Vân Đường ăn xong bữa sáng dậy, bình thản : “Hứa Ma Ma dễ c.h.ế.t đến , tiếp tục nhốt mụ và sai canh giữ cẩn thận, bản Vương phi xem Trần Hổ .”

Hiện tại Tây Viện một nhà bệnh nhân tàn tật, kể cả Kỷ Bách Ức trong ổ chó cũng què một chân.

Kỷ Vân Đường đến xem Trần Hổ, kiểm tra chi tiết cho . Trần Hổ hiện vẫn đang hôn mê, nhưng sốt cao, chất độc trong giải, tỉnh chỉ là vấn đề thời gian.

Tiếp đó, Kỷ Vân Đường gian bệnh viện, kiểm tra vết thương của Thược Nương.

Sau một đêm cấp cứu, Thược Nương thoát khỏi nguy hiểm tính mạng, hiện tại chỉ sinh tồn đều bình thường.

Kỷ Vân Đường tiêm cho nàng một mũi kháng sinh, mới chuyển khỏi gian, để nàng dưỡng thương trong phòng của Đào Chi.

Cuối cùng, nàng lấy một ít thuốc trị té ngã trật khớp, băng bó và xử lý vết thương ở chân của Kỷ Bách Ức.

Để ngăn nó chạy lung tung trong thời gian dưỡng bệnh, Kỷ Vân Đường còn đặc biệt lấy một cái lồng chó từ gian , trải đệm mềm, cho Kỷ Bách Ức ngủ trong đó.

Chó là loài vật linh tính, chuyện ngày hôm qua, Kỷ Bách Ức cũng góp một phần công sức.

Là một trong những công thần của Tây Viện, Kỷ Vân Đường đương nhiên chuẩn đầy đủ thức ăn cho chó, đồ hộp cho chó, thịt heo khô và nhiều món ngon khác cho Kỷ Bách Ức.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-thay-vuong-gia-nguoi-thuc-vat-y-phi-can-quet-tu-phuong/chuong-102-thoi-chuong-quy-den-tan-cua-doi-no.html.]

Hình như chủ nhân đang cứu , Kỷ Bách Ức dùng cái đầu lông xù cọ cọ tay Kỷ Vân Đường, cho đến khi nàng : “Ăn .”

Con chó đen nhỏ mới bắt đầu cúi đầu ăn.

Làm xong tất cả những việc , Kỷ Vân Đường dậy chuẩn nhà xem Lạc Quân Hạc, nhưng đúng lúc , gia đinh tiền viện đến báo.

“Bẩm Vương phi nương nương, , Thôi Chưởng Quỹ của Kim Thành Tiền Trang dẫn chặn ở cửa Dạ Vương Phủ chúng , Hứa Ma Ma trả tiền, nếu các sẽ cứ cố tình lì đó .”

Kỷ Vân Đường ánh mắt trầm xuống vài phần, “Đi, xem .”

Đến cửa, Kỷ Vân Đường thấy Thôi Chưởng Quỹ, chỉ thấy một nam nhân trung niên mặc y phục màu xanh, dẫn theo hơn mười tiểu tư, dàn hàng ngang chặn kín cổng Dạ Vương Phủ, miệng còn la lối.

“Hứa Ma Ma , thời hạn ba ngày hết, mau gọi mụ trả tiền, nếu bản chưởng quỹ sẽ kiện Dạ Vương điện hạ đến phủ nha, để đại nhân phủ nha phân xử, thiếu bạc trả, chuyện rẻ mạt như ?”

“Ta xem ai dám!”

Kỷ Vân Đường giọng trầm xuống, ánh mắt lạnh lùng quét qua đám tiểu tư đang ở cửa, cuối cùng dừng nam nhân áo xanh giữa.

“Thôi Chưởng Quỹ, Hứa Ma Ma nợ tiệm cầm đồ của ngươi bao nhiêu bạc, khế ước ?”

“Đương nhiên là .” Thôi Chưởng Quỹ từ trong lòng lấy một tờ khế ước, thấy Kỷ Vân Đường dung mạo tuyệt sắc, khí chất phi phàm, liền đoán nàng hẳn là Dạ Vương Phi.

“Bẩm Dạ Vương Phi, một năm Hứa Ma Ma lấy danh nghĩa của Dạ Vương điện hạ, đến Kim Thành Tiền Trang chúng tiểu nhân vay một vạn năm ngàn lượng bạc, thời hạn trả nợ là một năm. Tiểu nhân nghĩ Dạ Vương Phủ đảm bảo, nên cho mụ vay khoản bạc .”

“Nào ngờ giờ đây thời gian quá một năm, Hứa Ma Ma vẫn cứ hết đến khác kéo dài, một phân cũng trả cho chúng tiểu nhân. Hiện nay cả tiền gốc lẫn lãi là một vạn chín ngàn tám trăm sáu mươi hai lượng , tiểu nhân chỉ hỏi, khoản tiền Dạ Vương điện hạ định khi nào thì trả cho Kim Thành Tiền Trang của chúng tiểu nhân?”

“Tiền Trang của chúng tiểu nhân tuy nổi tiếng bằng Bạch Vân Tiền Trang của hoàng gia, nhưng chủ tiệm cũng là ăn chân chính, chắc hẳn Dạ Vương Phi cũng hiểu nỗi khổ của chúng tiểu nhân.”

Kỷ Vân Đường trong lòng tức giận là giả.

Nàng còn bắt đầu điều tra Hứa Ma Ma, mụ gây cái rắc rối lớn đến bên ngoài.

Hôm nay nếu Thôi Chưởng Quỹ tìm đến tận cửa, nàng và Lạc Quân Hạc e là vẫn mụ che mắt.

Lấy danh nghĩa của Lạc Quân Hạc và vương phủ để vay tiền tiêu xài cho bản , mụ hưởng lợi, còn nợ nần thì đổ lên đầu Lạc Quân Hạc, Hứa Ma Ma rốt cuộc lấy cái mặt lớn đến ?

Chẳng trách mấy ngày nay, mụ cứ nhăm nhe hai vạn lượng vàng trong kho của nàng, hóa là đánh chủ ý .

Kỷ Vân Đường vô cùng tò mò, một khoản bạc lớn như , mụ dùng việc gì?

Nàng bây giờ mừng vì g.i.ế.c Hứa Ma Ma, nàng hôm nay nhất định điều tra rõ ràng chuyện, cho Lạc Quân Hạc và Kim Thành Tiền Trang một lời giải thích.

Nghĩ đến đây, Kỷ Vân Đường hít một thật sâu, nén ngọn lửa đang sôi sục trong lòng, mới bình tĩnh với nam nhân áo xanh:

“Thôi Chưởng Quỹ, bản Vương phi hiểu nỗi khó khăn của ngươi, nhưng chuyện Hứa Ma Ma vay Kim Thành Tiền Trang một vạn năm ngàn lượng bạc , bản Vương phi và Dạ Vương điện hạ đều . Vẫn xin ngươi cho bản Vương phi thêm một ngày để điều tra rõ ràng chuyện , đến lúc đó bản Vương phi nhất định sẽ cho quý tiền trang một lời giải thích.”

Thôi Chưởng Quỹ thấy Kỷ Vân Đường , nếu cứ tiếp tục ép buộc thì quá đáng, lập tức cũng nguyện ý nể mặt nàng.

“Vậy , tiểu nhân xin cho Vương phi nương nương thêm một ngày. Vẫn xin Vương phi nương nương cẩn thận hỏi rõ Hứa Ma Ma, nhất định bảo mụ mau chóng trả tiền cho tiền trang của chúng tiểu nhân, nếu chủ tiệm quở trách xuống, tiểu nhân cũng gánh nổi trách nhiệm .”

“Đó là lẽ dĩ nhiên.” Kỷ Vân Đường nhàn nhạt .

Loading...