Gả Thay Vương Gia Người Thực Vật, Y Phi Càn Quét Tứ Phương - Chương 11: Kỷ Vân Đường mang giường đến Thần Vương phủ
Cập nhật lúc: 2025-07-29 02:56:27
Lượt xem: 19
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cùng lúc đó, Thần Vương phủ.
Trần Hổ điều khiển một chiếc xe bò, khi mang chiếc hàn băng thạch sàng đến thì lúc Lạc Tư Niên việc ngoài.
Nhớ đến lời dặn dò của Kỷ Vân Đường, vội vã rời mà đợi Lạc Tư Niên ở bên ngoài cửa.
Nửa canh giờ , một cỗ xe ngựa hoa lệ quý khí chậm rãi chạy đến, dừng cổng Thần Vương phủ. Trần Hổ nhận đây là xe ngựa của Thần Vương phủ, lập tức đón lên, chặn Lạc Tư Niên đang định phủ.
“Thần Vương điện hạ xin dừng bước, thuộc hạ phụng mệnh Vương phi nhà , đến dâng tặng Thần Vương điện hạ chiếc hàn băng thạch sàng, kính mong Thần Vương điện hạ nhận cho.”
Lạc Tư Niên bước chân khựng , đầu chiếc hàn băng thạch sàng phủ vải đen xe bò, gương mặt tuấn tú kiếm mi tinh mắt của lập tức xanh mét.
Không cần nghĩ cũng , đây là Kỷ Vân Đường sai đưa đến.
“Nữ nhân , nàng thật sự to gan lớn mật, điều!”
Lạc Tư Niên vốn tưởng rằng, Kỷ Vân Đường tối qua cùng lắm chỉ bừa mà thôi, ngờ đối phương thật sự mang chiếc giường mà tam ca ngủ đến tặng cho .
Thần Vương phủ của thiếu chiếc giường ?
Người bệnh là tam ca , cần công hỏa độc cũng là tam ca . Kỷ Vân Đường chuyển chiếc hàn băng thạch sàng , tam ca ngủ cái gì?
Dường như đoán suy nghĩ của Lạc Tư Niên, Trần Hổ bổ sung thêm một câu: “Thần Vương điện hạ cứ yên tâm, Vương phi nhà chúng đổi cho Dạ Vương điện hạ phòng mới và giường mới, trải đệm dày và ga giường, mỗi ngày đều khô ráo sạch sẽ, bảo đảm Dạ Vương gia nhà chúng ngủ còn thoải mái hơn chiếc giường đá lạnh lẽo nhiều.”
Hắn xong bộ , đột nhiên vỗ trán: “ , xem trí nhớ của thuộc hạ , Vương phi nhà chúng còn dặn thuộc hạ mang một câu tới cho Thần Vương điện hạ.”
“Nàng chiếc thạch sàng tạo giá nhỏ, vật liệu quý hiếm vô cùng, quan trọng nhất là Vương gia nhà chúng ngủ ba năm, đó lưu dấu vết đặc trưng của , Thần Vương điện hạ nhất định tự xem xét một chút.”
“Càng đừng , và Vương gia nhà chúng là ruột thịt, Vương gia nhà chúng là một bệnh nhân còn thể ngủ đó lâu như , tin rằng Thần Vương điện hạ thể khinh kiện, cũng nhất định thể chịu đựng . Vương phi nàng mong chờ cảm nhận của khi sử dụng.”
Trần Hổ xong, trong mắt Lạc Tư Niên bùng lên ngọn lửa giận dữ, thể nhịn nữa, tức giận đ.ấ.m một quyền thành xe ngựa.
“Kỷ Vân Đường nàng điên , nàng rốt cuộc gì, thật sự cho rằng khi trở thành Dạ Vương phi thì bộ Dạ Vương phủ đều do nàng quyết định , thì nàng quá tự cao !”
Lạc Tư Niên lồng n.g.ự.c phập phồng, ánh mắt liếc thấy một bãi phân bò lớn xe bò, nhíu mày, vẻ mặt đầy ghét bỏ :
“Ngươi còn cút ? Ở đây ô uế khí vương phủ của bổn vương?”
Trần Hổ cũng tức giận, hùa theo mặt: “Thần Vương điện hạ, thuộc hạ một đường vận chuyển hàn băng thạch sàng vô cùng khó khăn, chiếc xe bò thuộc hạ còn ngoài thuê, xem phí tổn và tiền công …”
“Vương gia trạch tâm nhân hậu vô cùng thương xót thuộc hạ, chắc hẳn sẽ cấp phí tổn cho thuộc hạ chứ?”
Lạc Tư Niên trong lòng bực bội, nhớ nhầm thì Trần Hổ còn định bỏ , bây giờ dám đòi tiền ?
Nếu cho, chẳng sẽ cho là trạch tâm nhân hậu, thương xót thuộc hạ ?
Lạc Tư Niên tức đến run rẩy, những qua chằm chằm, thể khó Trần Hổ, lập tức lườm một cái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-thay-vuong-gia-nguoi-thuc-vat-y-phi-can-quet-tu-phuong/chuong-11-ky-van-duong-mang-giuong-den-than-vuong-phu.html.]
“Người , lấy cho một trăm lượng bạc.”
Rất nhanh, thị vệ cận của Lạc Tư Niên là Tô Mộc đưa một trăm lượng ngân phiếu tay Trần Hổ.
Khoảnh khắc ngân phiếu đến tay, Trần Hổ vẫn còn cảm thấy như đang mơ, dùng sức cấu đùi : “Ối, đau quá, thật sự đang mơ.”
Quả nhiên như Kỷ Vân Đường , Lạc Tư Niên thật sự đưa cho một trăm lượng bạc.
Trần Hổ kích động đến tay run run, ở Dạ Vương phủ việc, mỗi tháng nhiều nhất cũng chỉ hai lượng bạc bổng lộc.
vì bình thường ăn quá nhiều, mỗi bữa ít nhất ăn tám bát, Hứa ma ma chê ăn nhiều nên giữ bộ bổng lộc của Trần Hổ, dùng để khấu trừ chi phí ăn uống của .
Không những thế, còn nợ Hứa ma ma năm trăm lượng bạc tiền ăn.
Trần Hổ tuy sức mạnh phi thường, nhưng thực là một kẻ nghèo rớt mồng tơi một xu dính túi.
Vạn vạn ngờ, khi , một câu tùy tiện của Kỷ Vân Đường giúp thêm một trăm lượng bạc.
Chuyến công tác , nghĩ thế nào cũng thấy quá hời.
Trần Hổ nhận tiền, tâm trạng cũng hơn, thấy các hạ nhân của Thần Vương phủ vây quanh chiếc hàn băng thạch sàng xe bò, xoay xoay mà vẫn thể nhấc nổi chiếc giường đó lên.
Hắn nổi lòng thiện tâm, tiện tay nhấc chiếc hàn băng thạch sàng lên, giúp mang tiền viện của Thần Vương phủ, mới điều khiển xe bò rời .
Trần Hổ , các hạ nhân của Thần Vương phủ chiếc thạch sàng gặp khó khăn.
Dù chiếc giường đặt ở tiền viện là chuyện nhỏ, cũng ai cũng sức lực lớn như Trần Hổ mà thể dễ dàng nhấc nó lên.
Lạc Tư Niên sớm về thư phòng. Tô Mộc liếc mấy hạ nhân , mặt lạnh lùng : “Mấy các ngươi, còn mau qua đây khiêng chiếc giường hậu viện, đặt ở đây thể thống gì chứ.”
Mười lập tức hành động, trong quá trình khiêng giường, vô ý rớt tấm vải đen che đó, khi rõ thứ chiếc hàn băng thạch sàng, bọn họ suýt chút nữa rớt quai hàm.
Người tâm lý kém hơn thì nhịn , trực tiếp chạy một bên mà nôn thốc nôn tháo.
Tô Mộc cũng sắc mặt trắng bệch, nghĩ đến việc y từ nhỏ theo bên cạnh Lạc Tư Niên, cũng quen thấy vô cảnh sinh tử, trong tay dính đầy m.á.u tươi đếm xuể.
Thế mà khi tận mắt thấy chiếc giường , đến mức khiến một ám vệ như Tô Mộc cũng nghẹn ứ trong lòng.
Lạc Quân Hạc dù cũng là Chiến thần Vương gia của Đông Thần quốc, trấn giữ biên cương xông pha trận mạc gần mười năm, nay lâm cảnh tàn tật, chẳng lẽ y mỗi ngày đều ngủ chiếc giường như ?
Nếu truyền ngoài, e rằng sẽ khiến dân chúng Đông Thần quốc cảm thấy lạnh lòng.
Tô Mộc suy nghĩ một chút, dám hành động thiếu suy nghĩ nữa, vẫn là thư phòng thông báo cho Lạc Tư Niên.
Y ấp a ấp úng nửa ngày, nên miêu tả cảnh tượng thấy như thế nào, vẫn là Lạc Tư Niên kiên nhẫn hỏi: “Ngươi chuyện gì thì , đừng úp mở.”
Tô Mộc thở dài một , nuốt những lời định trong cổ họng, chút bất lực : “Thần Vương điện hạ, mau tiền viện xem thử chiếc giường mà Dạ Vương phi sai đưa đến .”