Gả Thay Vương Gia Người Thực Vật, Y Phi Càn Quét Tứ Phương - Chương 112: Tự vả vào mặt

Cập nhật lúc: 2025-07-30 00:11:50
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kỷ Vân Đường đến mặt , híp mắt : “Những lời đại nghịch bất đạo mà ngươi , bấy nhiêu chúng đây đều thấy cả , hai mươi lạng bạc của tiệm vải đó là ngươi trộm đúng ?”

“Ngươi một yêu thương đến , mà vẫn đủ, chiếm đoạt gia sản của của riêng, ngươi ghen tị tài năng của Vương Sinh, ghen tị mặt hồi phục hơn ngươi, liền cố ý vu oan hãm hại , để Chu lão bản đuổi Vương Sinh khỏi tiệm vải.”

“Chậc chậc, ngươi bao nhiêu tự tin, mới thể ghen tị với một hạ nhân mỗi tháng chỉ hai lạng bạc chứ, bây giờ sự thật sáng tỏ , ngươi hãy thực hiện lời hứa của !”

Chu Miễn tái mặt, tức đến run cả răng, bây giờ mới nhớ những gì xảy .

Những lời , quả thực là những gì trong lòng nghĩ, nhưng bao giờ với ngoài, càng từng mặt nhiều như .

nữ nhân dùng thủ đoạn gì, khiến hết lời trong lòng.

Chu Miễn giận dữ trừng mắt Kỷ Vân Đường: “Là ngươi, nhất định là ngươi giở trò quỷ, ngươi hạ độc đúng , nếu thể chửi ?”

“Ta , là viên thuốc mà nữ nhân ngươi cho ăn vấn đề, ngươi chính là phá hoại mối quan hệ giữa , nên mới cố ý , ngươi thật là lòng độc ác…”

“Chát!” Lời còn dứt, Kỷ Vân Đường giáng một cái tát mặt .

“Tỉnh rượu , nếu tỉnh, bản Vương phi ngại tát thêm vài cái giúp ngươi tỉnh rượu ?”

Chu Miễn: “!!!”

Cái tát mặt đau rát, nhưng cũng nhắc nhở rằng tất cả đều là thật, một nữ nhân đánh.

Chu Miễn lúc mới nhận , đều tỏa một mùi rượu nồng nặc.

rõ ràng nhớ rằng, hôm nay hề uống rượu, tại mùi rượu chứ?

Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy , đầu óc Chu Miễn hiển nhiên thể thông suốt .

Kỷ Vân Đường khẽ : “Ngươi đang nghĩ, hôm nay ngươi hề uống rượu, vì mùi rượu nồng nặc như ?”

Ánh mắt Chu Miễn khó hiểu nàng, hiển nhiên cũng câu trả lời cho câu hỏi .

“Chẳng lẽ ngươi ?”

Kỷ Vân Đường khóe môi khẽ cong: “Nói ngươi ngốc ngươi còn thông minh, viên thuốc mà ngươi ăn đó, tên là ‘Rượu Hậu Chân Ngôn Hoàn’, đó là do bản Vương phi dùng mười vò rượu ngon tinh luyện mà thành một viên duy nhất, cũng nghĩa là ngươi ăn một viên, tương đương với việc uống mười vò rượu cùng lúc, thật là hời cho ngươi đó tiểu tử.”

Chu Miễn: “…”

Cái giọng điệu nàng như thể chiếm món hời lớn là ?

Chẳng lẽ thứ đó là do ăn ?

Thứ quỷ quái đó hại thảm !

“Còn xin , ngươi bồi thường tiền rượu cho bản Vương phi , cũng , chỉ là , ngươi còn nguyện ý cho ngươi bạc để uống rượu hoa chơi thanh lâu nữa ?”

Kỷ Vân Đường từ nhận Chu Miễn khí huyết đủ, quầng thâm mắt vành mắt lớn, đó là biểu hiện của việc phóng túng quá độ, cơ thể hư nhược.

Có thể thấy, đối phương hẳn là khách quen của lầu xanh kỹ viện.

Chu Miễn trúng tim đen, mặt đen đến chết, đầu về phía Chu lão bản, đối phương trợn mắt , trong mắt còn chút nào vẻ yêu thương như ban đầu.

“Nhìn cái gì mà , thật sự cho rằng lão tử là kẻ khờ, cam tâm tình nguyện bỏ tiền cho ngươi ngoài ăn chơi trác táng tìm nữ nhân ?”

“Chu Miễn, ngươi cũng mười bảy tuổi , chuyện của ngươi, còn liên quan gì đến nữa, ngươi, ngươi cũng đừng gọi nữa.”

Trước đây, Chu lão bản thể bao dung cho Chu Miễn, nhắm một mắt mở một mắt, cũng sẵn lòng hào phóng cho bạc tiêu xài.

bây giờ, khi những suy nghĩ lòng lang sói của đối phương, còn kẻ khờ nuôi con hộ khác nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-thay-vuong-gia-nguoi-thuc-vat-y-phi-can-quet-tu-phuong/chuong-112-tu-va-vao-mat.html.]

Khổ cực nuôi dưỡng mười mấy năm, trong mắt đối phương căn bản một chút ơn nào, còn cho rằng chuyện đều là lẽ đương nhiên.

Tiền của , thà quyên góp chùa miếu, cũng dùng cho một kẻ vong ân bội nghĩa như Chu Miễn.

Dùng tiền của mà còn dám chửi , thật tức c.h.ế.t mà!

Chu Miễn hai mắt đỏ ngầu, khuôn mặt đỏ tía tai như gan heo, Chu lão bản quyết tâm quản nữa.

Mà kẻ đầu sỏ gây tất cả những điều , chính là nữ nhân tự xưng Dạ Vương phi mặt .

Mối thù , ghi nhớ!

Giây tiếp theo, Chu Miễn chỉ cảm thấy đầu gối đau nhói, hai chân mềm nhũn liền quỳ xuống đất.

Kỷ Vân Đường kẹp một cây ngân châm giữa các ngón tay mà đùa nghịch, ngữ khí u u : “Ngươi chần chừ quỳ, thì chỉ thể bản Vương phi tay giúp ngươi mà thôi.”

“Ba mươi cái bạt tai, là ngươi tự vả để Vương Sinh giúp ngươi?”

Chu Miễn: “…”

Hắn trong lòng rõ ràng, đắc tội với Vương Sinh, nếu để tát , e rằng mặt sẽ sưng vù.

Nghĩ đến đây, Chu Miễn cắn răng, cuối cùng hạ quyết tâm.

“Ta tự !”

“Vậy , cứ để Vương Sinh ở bên cạnh đếm cho ngươi nhé, thiếu một cái lực đạo nhẹ đều , theo lực đạo bản Vương phi đánh ngươi mới , hiểu ?”

Lời của Kỷ Vân Đường phá vỡ chút toan tính nhỏ nhoi còn sót trong lòng Chu Miễn, khiến tức đến chết.

Lòng đàn bà độc nhất, tiện nhân thật đáng ghét!

phận của Kỷ Vân Đường đặt ở đó, cũng dám tuân theo, chỉ thể nén nỗi bất mãn trong lòng, cam chịu phận mà tự vả mặt.

Vương Sinh ở bên cạnh đếm , Chu Miễn cứ mỗi tự vả một cái, lớn tiếng báo , điều suýt chút nữa khiến Chu Miễn tức đến ngất ngay tại chỗ.

“Hai mươi, hai mươi mốt, hai mươi hai…”

Ngoài tiếng đếm , bên tai còn tiếng xin của Chu Miễn, cùng với tiếng vả mặt chát chát.

“Vương Sinh, xin , nên oan uổng ngươi trộm bạc…”

Ba mươi cái bạt tai đánh xong, mặt Chu Miễn cũng sưng thành tổ ong bắp cày, trông thật khôi hài.

[Những qua đường bên cạnh liên tục lên tiếng: “Chậc chậc, lớn đến thế , đầu tiên thấy tự đánh tàn nhẫn như , quả là kẻ tàn nhẫn!”

“Đó cũng là đáng đời, sống nhờ vả thì thái độ của kẻ sống nhờ vả, còn thật sự coi tiền bạc nhà là của riêng, khác nuôi ngươi là coi trọng ngươi, chứ nợ ngươi, thứ ơn, đánh c.h.ế.t !”

, còn tự biên tự diễn một vở kịch để khác gánh tội, hôm nay may mà Dạ Vương phi minh xét tường tận, nếu kẻ mang tội trộm cắp mà đánh chết, e rằng chính là tiểu Vương Sinh .”

“Dạ Vương phi thật là lòng thiện, cứu tiểu Vương Sinh đến hai , thật là phúc khí.”

“…”

Vương Sinh lời bàn tán của bách tính bên tai, trong lòng cũng cùng suy nghĩ.

Hắn đức hạnh và khả năng gì, mà thể khiến Kỷ Vân Đường tay giúp đến hai .

Nếu hôm nay Kỷ Vân Đường ngang qua đây, phát hiện , e rằng thật sự sẽ của Chu lão bản đánh chết.

Loading...