Gả Thay Vương Gia Người Thực Vật, Y Phi Càn Quét Tứ Phương - Chương 140: Tạ Thế tử có thể chạm vào nữ nhân rồi

Cập nhật lúc: 2025-07-31 00:27:14
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kỷ Vân Đường đưa tay vuốt tóc , khóe môi nở nụ rạng rỡ: “Được, cứ thế mà quyết định nhé.”

Đây là đầu tiên nàng dựa dẫm.

Đây cũng là đầu tiên sẽ bảo vệ nàng.

Vinh Quốc Công phủ.

Tạ Lưu Tranh bước lề mề, khóe miệng nở nụ , y bước cửa thì một quả quýt bay thẳng mặt y.

Đồng thời, tiếng gầm thét giận dữ của nam nhân cũng vang lên: “Cái thằng nhãi ranh nhà ngươi, ngươi còn mặt mũi mà về, mang cả gian phu của ngươi về đây?”

Năm ngón tay xương rõ ràng của Tạ Lưu Tranh giơ lên, lập tức bắt quả quýt bay tới, y bóc một múi ném miệng, mặt đầy hề hề.

“Lão cha bớt giận, tuổi tác lớn nên ít tức giận, hỏng thể thì .”

Vinh Quốc Công phu nhân Thái thị cũng ở bên cạnh khuyên nhủ: “ , lão gia, tính cách của Tranh nhi lão gia còn , chúng nó lớn lên, thể thích một nam nhân ?”

“Lời đồn bên ngoài đáng tin !”

Tạ Cẩm Vinh hừ lạnh một tiếng, mặt mày xanh mét: “Chính vì nó là do chúng lớn lên, lão tử mới hiểu nó nhất, thằng nhãi ranh một ngày gây chuyện là thấy bồn chồn, thanh lâu thì cũng thôi , còn nắm tay nam nhân bỏ trốn giữa phố, nhiều thấy như , nó để mặt mũi lão tử ở ?”

“Lão hồ ly Kỷ Nam Xuyên , chuyện sợ là đến điên , nghĩ đến cái vẻ mặt đắc ý của y là lão tử tức sôi ruột.”

Ban đầu, khi tin tức truyền , Tạ Cẩm Vinh cũng tin.

nghĩ đến thể chất đặc biệt của Tạ Lưu Tranh, y liền tin thêm vài phần.

Tạ Lưu Tranh nhiều năm nay thể chạm nữ nhân, chạm nữ nhân là nôn, hoặc là trực tiếp nôn hết lên đối phương.

Lâu dần, nữ nhân nào dám vây quanh y nữa.

Trong mắt ngoài, Tạ Lưu Tranh khó gần, gần nữ sắc.

Thực tế là y tiếp xúc nhưng thể tiếp xúc.

Chuyện cũng là chuyện gì, Tạ Cẩm Vinh liền dặn dò của Vinh Quốc Công phủ ém nhẹm, cho truyền ngoài.

, chuyện đại sự đời của Tạ Lưu Tranh vẫn khiến y hao tâm tổn trí.

Hậu viện của y hiện giờ, đừng là cưới vợ, ngay cả một thông phòng nha cũng .

Vinh Quốc Công lo lắng đến bạc cả tóc, nhưng cũng đành bất lực.

Hôm nay tin Tạ Lưu Tranh nắm tay nam tử bỏ trốn, y tức đến suýt ngất .

Vinh Quốc Công phủ bọn họ là thế gia trăm năm, nội tình phong phú, chỉ là con cháu đơn bạc.

Đến đời Tạ Cẩm Vinh , chỉ mỗi Tạ Lưu Tranh là con trai duy nhất.

Y thể chấp nhận đối phương cưới một nam nhi tử về con dâu.

Sau lên triều sợ là còn ngẩng mặt lên .

Tạ Cẩm Vinh trong lòng bớt giận ít, y suy tính, chuyện cưới vợ của thằng nhãi ranh , nhất định đưa lịch trình.

Bây giờ Tạ Lưu Tranh thể chạm nữ nhân khác, nhưng khi cưới về sống chung một thời gian, trong lòng y sẽ còn bài xích nữa thì ?

Nghĩ đến đây, Tạ Cẩm Vinh bưng chén lên, nhấp một ngụm chất vấn: “Ngươi định khi nào cưới một Thế tử phi về đây, các đại thần ngang tuổi , cháu trai Tam Tự Kinh .”

“Vinh Quốc Công phủ chúng cũng thể mãi một Thiếu phu nhân, và nương của ngươi tuổi tác cao, dần dần còn đủ sức quản lý gia đình nữa, ngươi là kẻ cầu tiến, nghĩ nghĩ , Vinh Quốc Công phủ vẫn một Thế tử phi mới .”

Tạ Lưu Tranh nào thể lão cha của y bắt đầu thúc giục kết hôn, đây thứ chín mươi chín trong năm nay , y đến tai chai lì.

Tạ Lưu Tranh khẽ nhướng mày, vẫn như thường lệ, vẫn ung dung tự tại : “Lão cha, bế cháu trai sánh bế con trai, là lão cha và nương cố gắng thêm chút nữa, sinh cho một tiểu ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-thay-vuong-gia-nguoi-thuc-vat-y-phi-can-quet-tu-phuong/chuong-140-ta-the-tu-co-the-cham-vao-nu-nhan-roi.html.]

Lời , nước trong miệng Tạ Cẩm Vinh lập tức phun .

Phun hết lên mặt Tạ Lưu Tranh.

Y giận thể át : “Đồ hỗn trướng! Lão tử dạy ngươi như , ngươi còn mặt mũi , lời như mà ngươi cũng dám ?”

Tạ Lưu Tranh lau một cái nước mặt, lý lẽ rành mạch : “Sao mặt mũi, Hoàng thượng năm mươi lăm tuổi , vẫn còn thể sinh Thập Thất Hoàng tử cơ mà, lão cha ngươi còn trẻ hơn y vài tuổi, thể sinh cho một tiểu ?”

“Huống hồ, thể của nương cũng như , hai lão ngươi cố gắng thêm chút !”

Thái thị , sắc mặt khẽ đỏ, vui trừng mắt Tạ Lưu Tranh một cái.

Rõ ràng, đối với kiểu chuyện của con trai và phu quân, Thái thị sớm quen .

Hai cha con họ vốn là oan gia vui vẻ, gặp thì nhớ, gặp mặt cãi .

Thực tế, khi thực sự gặp chuyện quan trọng, hai cha con lập tức nghĩ cho đối phương, giải quyết.

Đối với những lời Tạ Lưu Tranh , Thái thị từng nghĩ tới.

Chỉ là, Vinh Quốc Công phủ đời đời con cháu đơn bạc, nàng và Tạ Cẩm Vinh từ nhỏ là thanh mai trúc mã, từ khi đối phương cưới nàng, liền còn nạp thêm bất kỳ một phòng thất nào.

Người ngoài đều ngưỡng mộ tình cảm vợ chồng của họ , thực tế cũng đúng là như , kết hôn hai mươi lăm năm Thái thị và Vinh Quốc Công tình cảm vẫn ân ái như thuở ban đầu.

Một điểm trọn vẹn chính là, ngoài Tạ Lưu Tranh , nàng còn thể mang thai đứa con thứ hai.

Ngay cả khi họ đêm đêm cố gắng "gieo trồng", dùng các loại thuốc bổ nhất để điều hòa cơ thể, cũng thể như ý.

, hai vợ chồng chỉ thể mong sớm ngày bế cháu trai.

Nay một phen lời của Tạ Lưu Tranh, Thái thị bất đắc dĩ thở dài một .

Nàng ôn tồn hỏi: “Tranh nhi, Kinh thành nhiều cô nương cập kê như , con thật sự nào thích ?”

Trong đầu Tạ Lưu Tranh lập tức hiện một khuôn mặt rạng rỡ tinh xảo, thiếu nữ mặc váy đỏ, hai tay chống nạnh, ngẩng cằm lên, vô cùng rạng rỡ.

Y lắc đầu, trong mắt lóe lên một tia bực bội.

Chết tiệt, y nghĩ đến Lạc Khinh Ca cơ chứ?

Nữ nhân đó hung dữ vô lý, y mới thích nàng !

Tạ Lưu Tranh quả quyết lắc đầu: “Không , thích ai cả.”

“Vậy thì tin đồn bên ngoài hôm nay là từ , chẳng lẽ ngươi thực sự thích nam nhân, chuẩn cưới một nam nhi tử về con dâu cho lão tử ?”

“Lão tử cho ngươi , ngươi đừng hòng mà nghĩ đến, nếu ngươi dám dẫn một nam nhân về, lão tử sẽ đánh gãy chân ngươi!” Tạ Cẩm Vinh giận dữ gầm lên.

Y cảm thấy, với cái tính cách đáng tin cậy của Tạ Lưu Tranh, y thật sự khả năng dẫn một nam nhân về.

Vừa nghĩ đến nam nhân khác yểu điệu gọi là công phụ, Tạ Cẩm Vinh liền nổi cả da gà.

Nếu thật sự ngày đó, Vinh Quốc Công phủ há chẳng sẽ trở thành trò cho Kinh thành ?

Y lóc, vỗ đùi : “Gia môn bất hạnh, gia môn bất hạnh mà!”

Tạ Lưu Tranh mặt đầy vô ngữ, cha y là một diễn viên kịch ?

“Lão cha, tuy thể chạm nữ nhân, nhưng cũng thích nam nhân ?”

“Không đúng, bây giờ thể chạm nữ nhân .”

Lời , mắt Thái thị sáng lên: “Tranh nhi, lời là thật ?”

“Là cô nương nhà ai, nương đây sẽ chuẩn sính lễ, đến tận cửa để cầu hôn cho con!”

Loading...