Gả Thay Vương Gia Người Thực Vật, Y Phi Càn Quét Tứ Phương - Chương 22: Ba ngày về nhà mẹ đẻ, Vương phi không đi

Cập nhật lúc: 2025-07-29 03:02:46
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cùng lúc đó, Thần Vương phủ.

Sau khi Lạc Tư Niên mặt đen sạm trở về, ngay trong đêm liền luyện kiếm trong sân.

Kiếm khí của như cầu vồng, chiêu thức sắc bén, ngừng đấu với mười mấy thị vệ của Thần Vương phủ.

Bất cứ ai cũng thể , hiện đang tức giận, cần dựa cách để phát tiết.

“Lại đây, lũ phế vật các ngươi, đông như mà ngay cả một bản vương cũng đánh .”

Các thị vệ khổ kể xiết, bọn họ một ai dám dốc hết sức lực, sợ rằng sẽ Lạc Tư Niên thương.

Tô Mộc nhận ánh mắt cầu cứu của các thị vệ, tiến lên khuyên nhủ: “Thần Vương điện hạ, luyện lâu , vẫn nên dừng nghỉ một lát .”

Cùng lúc đó, tất cả thị vệ đều điều lăn đất, ôm bụng lăn lộn.

“Ôi chao, thuộc hạ thua , thuộc hạ Thần Vương điện hạ đánh bại .”

“Thần Vương điện hạ quá dũng, thuộc hạ bọn cam tâm chịu thua.”

, Thần Vương điện hạ quả thực quá mạnh, dù đánh thêm một trăm chúng cũng thể thắng !”

“…”

Lạc Tư Niên nhíu mày, ném thanh kiếm trong tay cho Tô Mộc, phất tay áo bỏ .

“Vô vị, đánh nữa!”

Thấy cuối cùng , tất cả đều thở phào nhẹ nhõm.

Lạc Tư Niên trở về thư phòng, trong lòng vẫn thấy phiền muộn chịu nổi, liền uống rượu.

Hắn thật sự thể hiểu nổi, hùng khó qua ải mỹ nhân thể hiểu, nhưng Kỷ Vân Đường cái xúi quỷ quái , nàng dựa cái gì?

Chẳng lẽ, là vì tam ca mắt mù , dung mạo của nàng , nên mới nàng mê hoặc ?

, nhất định là như !

Tô Mộc do dự lâu, vẫn cứng đầu tiến lên : “Thần Vương điện hạ, cách của Dạ Vương điện hạ rõ ràng hơn ai hết, loại phân biệt trắng đen. Sở dĩ hôm nay nổi giận với , đuổi ngoài, chừng cũng nguyên nhân. Người xem chúng oan uổng Dạ Vương phi ?”

“Bản vương sẽ oan uổng cái xúi quỷ quái đó ?”

Lạc Tư Niên bật dậy lên, chén rượu trong tay theo tiếng mà vỡ nát, mảnh sứ và rượu rơi đầy đất.

“Tô Mộc, rốt cuộc ngươi là của ai, tiện nữ xí đó , ngay cả ngươi cũng bắt đầu giúp nàng đỡ ?”

“Chuyện nàng đưa cho bổn Vương chiếc giường đá hàn băng, bổn Vương cung xác nhận với Lệ phi nương nương , chiếc giường đó quả thật dùng để trấn áp hỏa độc cho tam ca của . Lệ phi nương nương tốn ít tâm sức để tìm nó, căn bản như Kỷ Vân Đường là hàn khí nhập thể, sẽ ảnh hưởng đến khả năng sinh sản của tam ca.”

“Nói cách khác, cho dù bổn Vương thật sự oan uổng nàng , thì những lời Hứa Ma Ma , hôm nay ngươi và Bạch Vũ đều rõ, tam ca của coi trọng nàng đến mức nào các ngươi còn ? Chẳng lẽ nàng cố ý bôi nhọ Kỷ Vân Đường ư?”

Tô Mộc thấy Lạc Tư Niên nổi giận, lập tức quỳ xuống đất, “Thần Vương điện hạ bớt giận, thuộc hạ ý đó.”

Chàng chỉ cảm thấy, Lạc Quân Hạc loại thấy sắc quên nghĩa, tuy mắt mù thấy, nhưng lòng sáng như gương, việc đều tường tận. Những năm qua, khổ cực đều do Lạc Quân Hạc một gánh chịu, càng từng than vãn nửa lời bất công mặt Lạc Tư Niên.

Người như , sẽ vì một Vương phi mới về phủ mà nổi giận với Lạc Tư Niên.

Trừ phi, mù mắt rõ, kỳ thực là Vương gia của bọn họ.

Những lời Tô Mộc dám , nhưng Bạch Vũ chẳng gì kiêng dè, vốn là thẳng tính, giữ lời nào trong lòng.

“Thuộc hạ cảm thấy, Hứa Ma Ma chẳng giống , còn thuận mắt bằng Dạ Vương phi.”

“Nô tài Vương phủ nào mà béo hơn cả chủ tử nhà , hình Hứa Ma Ma đủ để bằng hai Tô Mộc và thuộc hạ .”

“Còn Dạ Vương gia và Dạ Vương phi, gầy đến trơ xương cả , còn tưởng Hứa Ma Ma mới là chủ tử Dạ Vương phủ, còn Dạ Vương gia và Dạ Vương phi là hầu của bà !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-thay-vuong-gia-nguoi-thuc-vat-y-phi-can-quet-tu-phuong/chuong-22-ba-ngay-ve-nha-me-de-vuong-phi-khong-di.html.]

Lạc Tư Niên tức giận đến mức mặt mày tái mét, vớ lấy một quyển sách ném thẳng đầu Bạch Vũ, “Bạch Vũ, cái đồ hỗn trướng ngươi, nhảm gì thế, Hứa Ma Ma thể là loại đó?”

Tô Mộc kéo ống quần Bạch Vũ một cái, “Bạch Vũ, còn mau quỳ xuống, ngươi Vương gia phạt roi hắc thiết ?”

Bạch Vũ sai, nhưng nghĩ đến cái vị chua chát khi roi hắc thiết quất , nhụt chí.

Lập tức quỳ xuống nhận .

“Thần Vương điện hạ bớt giận, thuộc hạ sai , xin điện hạ cứ coi miệng thuộc hạ như đang trút giận… … như đánh rắm , lớn lòng rộng lượng, cứ xem thuộc hạ như một cái rắm mà bỏ qua .”

Lạc Tư Niên trợn mắt hai tên thuộc hạ ngốc nghếch, “Hai ngươi, còn mau cút !”

Tô Mộc và Bạch Vũ , lập tức chạy như bay khỏi thư phòng.

Sáng sớm hôm , ánh bình minh mờ ảo.

Kỷ Vân Đường dậy từ sớm, nàng theo thói quen đầu tiên đến phòng Lạc Quân Hạc, giúp tã lót một .

“Xem canh cá hầm tối qua tồi, Vương gia ngươi tiểu tiện cũng thật nhiều.”

Lạc Quân Hạc Kỷ Vân Đường đang trêu chọc , đỏ bừng mặt, ngượng nghịu đầu dám nàng.

Mặc dù Kỷ Vân Đường thấy mấy , nhưng Lạc Quân Hạc vẫn thể tự nhiên đối mặt với nàng, tim đập nhanh vô cùng.

Kỷ Vân Đường xong cho hỏi: “Dạ Vương điện hạ, đại tiện , bế .”

Lạc Quân Hạc vội vàng lắc đầu, “Không… cần…”

Sợ nàng vẫn tin, thêm một câu, “Bổn Vương vẫn buồn vệ sinh…”

Kỷ Vân Đường Lạc Quân Hạc đang ngượng ngùng, nhưng nàng nhiều bận tâm như , nàng chỉ ba điều cấp bách, đây đều là những chuyện đỗi bình thường.

Xét về tình, Lạc Quân Hạc là phu quân danh nghĩa của nàng.

Xét về nghĩa, là bệnh nhân của nàng.

Xét về tâm, vẫn là đại hùng trong lòng nàng.

Xét về đạo đức, nàng hiện tại còn đang sống địa bàn của Lạc Quân Hạc.

Bất kể là vì điều gì, Kỷ Vân Đường cũng nên chăm sóc .

“Vậy , đợi vệ sinh thì gọi nhé!”

Kỷ Vân Đường xong, tiện tay ném tã lót thùng rác, gói mang vứt.

Nàng rửa tay sạch sẽ dạo một vòng, những khí cụ rèn luyện thể mà Trần Hổ vẫn đợi thêm hai ngày mới đưa tới, Kỷ Vân Đường liền ở trong sân luyện mã bộ.

Xảo Diệp đặt cây chổi trong tay xuống tới, “Vương phi, hôm nay là ngày hồi môn ba ngày, để nô tỳ giúp trang điểm ạ.”

“Không !” Kỷ Vân Đường thèm nghĩ ngợi, trực tiếp cự tuyệt.

Chưa kể, nàng sớm đoạn tuyệt quan hệ với Vĩnh Ninh Hầu phủ, cả nhà đó ghét bỏ nàng đến mức nào, Kỷ Vân Đường trong lòng rõ như ban ngày, nàng cần thiết tự rước nhục.

Có thời gian , chi bằng ở trong Vương phủ chút món ngon bồi Lạc Quân Hạc còn tự tại hơn.

Xảo Diệp chút sốt ruột, giọng kìm lớn hơn mấy phần, “Vương phi, hồi môn là ngày quan trọng đến nhường nào, thể . Người ngoài sẽ Vương phủ chúng coi thường , quy củ.”

Kỷ Vân Đường lạnh, “Ngươi là Vương phi là Vương phi?”

“Bổn Vương phi chuyện gì, còn cần ngươi đến đây quyết định ?”

Nàng ánh mắt lạnh lẽo về phía Xảo Diệp, giả vờ nữa , nàng vẫn chơi đủ !

Loading...