Gả Thay Vương Gia Người Thực Vật, Y Phi Càn Quét Tứ Phương - Chương 72

Cập nhật lúc: 2025-07-29 04:49:58
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lạc Cảnh Thâm tức đến suýt ngất, mới nợ Dược phòng Ngự y một lô dược liệu, dược liệu đó cộng e rằng ba vạn lượng hoàng kim cũng đủ, Lạc Phi Chu cái tên ngu ngốc còn gài bẫy ?

Hắn bây giờ hối hận, vô cùng hối hận.

Ban đầu nên gọi Kỷ Vân Đường đến tham gia cuộc thi y thuật , vọng tưởng giúp Kỷ Thanh Thanh hả giận thành mà còn tự tổn thất bốn vạn lượng hoàng kim.

Thật thảm trọng bao!

Kỷ Vân Đường ngược bận tâm đến những thứ , hai vạn lượng hoàng kim dù là hai bọn họ ai trả, chỉ cần tiền đến tay nàng, nàng đều cả.

Nhìn Thái tử và Tề Vương hai chó cắn chó, nàng ngược cảm thấy thú vị.

Nhìn thấy tình hình càng lúc càng mất kiểm soát, bách tính lên tiếng ủng hộ Kỷ Vân Đường ngày càng nhiều, Lạc Cảnh Thâm chỉ thể cắn răng nuốt hận bụng, nghiến răng nghiến lợi : “Đương nhiên, cô lời bao giờ cũng giữ lời, cô lát nữa sẽ cho mang một vạn lượng hoàng kim đến Dạ Vương phủ.”

Thái tử đồng ý, Tề Vương áp lực cũng thể đồng ý.

Hai tên keo kiệt móc hầu bao một phen, suýt nữa khiến hai đau lòng đến chết.

Lạc Tư Niên về phía nữ tử áo trắng mặt mang ý , điềm tĩnh chút hoảng loạn trong đám đông, trong lòng chỉ cảm thấy một cảm giác khó tả thành lời.

Không ai ngờ rằng, đầu cuộc thi , là Kỷ Vân Đường, nữ nhân xí mà ghét bỏ nhất.

Thế nhưng bây giờ, dường như hiểu vì tam ca của giận dữ mắng , bảo vệ Kỷ Vân Đường.

Nàng thực sự bản lĩnh hơn tưởng tượng.

Kỷ Vân Đường vui vẻ thu hai vạn lượng hoàng kim, mang theo Dược Nương và Đào Chi trở về Dạ Vương phủ.

“Đào Chi, ngươi dọn dẹp thêm hai gian phòng ở Tây Uyển của chúng , một gian cho Dược Nương và con gái nàng ở, một gian bổn Vương phi dùng để cất trữ đồ vật.”

Kỷ Vân Đường cất hoàng kim trong gian, cần một nơi để che mắt đời.

Hai vạn lượng hoàng kim là của nàng, của Dạ Vương phủ, hiện giờ Dạ Vương phủ nội lo ngoại sợ, Hứa Ma Ma và những khác vẫn còn đó, nàng thể yên tâm cất tài sản trong kho của Dạ Vương phủ.

Tài sản của nàng, đương nhiên là do nàng tự bảo quản.

Đào Chi đáp: “Vâng Vương phi, nô tỳ dọn ngay.”

Dược Nương giúp đỡ, Kỷ Vân Đường gọi , nàng đưa cho Dược Nương nửa hộp thuốc mỡ còn .

“Thuốc mỡ tác dụng phục hồi vết sẹo mặt con gái nàng, nàng mỗi ngày sáng tối bôi lên môi con bé, bôi nửa tháng là sẽ khỏi thôi.”

Dược Nương mắt đỏ hoe, cảm động liên tục cảm ơn: “Đa tạ Vương phi nương nương, ân đức to lớn của nô tỳ khắc cốt ghi tâm.”

Đến Dạ Vương phủ, nàng liền bắt đầu tự xưng nô tỳ.

Kỷ Vân Đường cũng để ý, cứ mặc nàng gọi.

Nàng Lạc Quân Hạc e rằng vẫn còn lo lắng cho , rửa sạch tay xong liền đẩy cửa , chuẩn xem , tiện thể chia sẻ niềm vui của với .

Trong phòng yên tĩnh một tiếng động, thấy chút giọng nam nào, Kỷ Vân Đường trong lòng sốt ruột, đầu , mới phát hiện Lạc Quân Hạc cuộn trong chăn.

Giống như một con chim cút.

Kỷ Vân Đường: “?”

Nàng hiểu, sáng sớm khi ngoài vẫn bình thường, bây giờ đây là ?

“A Hạc, , thể chỗ nào thoải mái ?” Kỷ Vân Đường ngủ, chút lo lắng hỏi.

Rất lâu , Lạc Quân Hạc mới uể oải đáp: “Không… thoải mái…”

“Vậy cuộn gì, thời tiết cũng lạnh mà, đây , đừng tự ngột ngạt mà hỏng mất.”

Chăn của Lạc Quân Hạc cuộn càng chặt hơn.

Bộ dạng túng quẫn của lúc , thể để Kỷ Vân Đường thấy ?

Thế nhưng, Trần Hổ quả thật cách hầu hạ khác, cả buổi chiều như sống trong địa ngục.

Kỷ Vân Đường thấy như , trong lòng như một ngọn lửa chặn , nàng giả bộ tức giận : "A Hạc, lời ?"

"Nếu lời, sẽ đấy, sẽ quản nữa ."

Kỷ Vân Đường còn hai bước, cảm thấy ống tay áo kéo .

Lạc Quân Hạc thò một bàn tay từ trong chăn , nắm chặt ống tay áo của nàng cho nàng .

"Đừng !"

Kỷ Vân Đường thể thấy, bàn tay trắng nõn như ngọc, đốt xương rõ ràng, lúc đang nắm chặt ống tay áo của nàng, cả bàn tay đang dùng sức, gân xanh mu bàn tay đều nổi cả lên.

Kỷ Vân Đường sững sờ, rốt cuộc nàng đến mức nào đây?

Nàng bên giường, giọng dịu , nhẹ nhàng an ủi .

"Được, , , cho ?"

"Ta... ..."

"Sao cơ?"

"Ta... bẩn quần ..."

Sau lời là một sự im lặng kéo dài, Lạc Quân Hạc thấy Kỷ Vân Đường phản ứng, giọng lập tức trở nên lo lắng.

"A Đường, cố ý, thật sự là Trần Hổ bế bản vương, ..."

Kỷ Vân Đường đang ngượng ngùng, kịp thời lên tiếng cắt lời .

"Ta hiểu, A Hạc, đều hiểu, chuyện trách ."

Người tam cấp, điều đỗi bình thường.

Cũng là do nàng sơ suất, nàng lẽ nghĩ đến việc một hán tử thô kệch như Trần Hổ, cộng thêm tính cách khó chiều của Lạc Quân Hạc, việc chăm sóc kiểu sẽ khó khăn.

Có điều, ngoài Kỷ Vân Đường , Lạc Quân Hạc e là cũng sẽ nguyện ý để khác chạm .

"A Hạc, để giúp quần nhé."

Kỷ Vân Đường cũng hề ghét bỏ, việc chăm sóc ngày đêm khiến nàng nắm rõ tính cách của Lạc Quân Hạc.

Người đàn ông , chính là mềm nắn rắn buông, cần nàng cho một cái bậc thang để xuống.

Chờ khi tự nghĩ thông suốt , thứ sẽ cả thôi.

Quả nhiên, một chén , Lạc Quân Hạc chui khỏi chăn.

Lúc , vành tai đỏ như cua, thuốc mỡ màu xanh mặt cũng cọ hơn nửa chăn.

May mắn , vết thương mặt bắt đầu kết vảy, những mảng vảy đỏ ửng lớn nhỏ, vẻ mắt chút nào, nhưng Kỷ Vân Đường thấy đó là điềm .

Vết thương kết vảy, nghĩa là mặt sắp lành .

Chờ vảy bong , dùng thuốc mỡ trị sẹo để phục hồi, chẳng bao lâu sẽ khôi phục dung mạo.

Chẳng qua, Kỷ Vân Đường hiện tại tin cho Lạc Quân Hạc.

Nàng dành cho một bất ngờ.

Lạc Quân Hạc để mặc Kỷ Vân Đường giúp cởi quần, giặt và mặc cho một chiếc tã giấy mới.

Mặc dù trong lòng ngượng ngùng, nhưng vẫn ngoan ngoãn phối hợp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-thay-vuong-gia-nguoi-thuc-vat-y-phi-can-quet-tu-phuong/chuong-72.html.]

Sau khi Kỷ Vân Đường xong, nàng cũng luôn ga trải giường và vỏ chăn, giao cho Đào Chi mang giặt.

"A Đường, nàng hôm nay đoạt hạng nhất, là thật ?"

Bên tai Kỷ Vân Đường bất chợt vang lên giọng dịu dàng của Lạc Quân Hạc, nàng trải phẳng ga giường : "A Hạc, đang định chuyện với đây, còn lừa Thái tử và Tề Vương một đống dược liệu cùng hai vạn lượng vàng ròng, thấy mặt mũi hai kẻ đó, còn xanh hơn con rùa trong ao nước nữa."

"Hai kẻ đó phẩm hạnh tệ hại, cũng xa như , đây chắc chắn ít ức h.i.ế.p , cứ coi như giúp báo thù, tiên thu của bọn họ chút lợi tức nho nhỏ, đợi khỏe , chúng sẽ từ từ tính sổ với bọn họ."

Chương 73 :Đến tận cửa đòi vàng, đánh ngoài

Lời của thiếu nữ khắc sâu lòng , ánh mắt Lạc Quân Hạc khẽ lay động, đáy mắt dâng lên một tia dịu dàng.

Thì , nàng mặt ?

Từ nhỏ đến lớn, từng ai nguyện ý vì , đắc tội với các vương gia khác.

Trong lòng Lạc Quân Hạc cảm động là giả.

cảm động, là nỗi lo lắng cho sự an của Kỷ Vân Đường.

"A Đường, nàng đắc tội với hai vị vương gia, thời gian đừng ngoài nữa, sợ Thái tử và Tề Vương sẽ hại nàng."

Kỷ Vân Đường lắc đầu, mím môi nhẹ nhàng : "Vì đắc tội với bọn họ , trốn trong phủ cũng giải quyết vấn đề, chi bằng đối đầu trực diện, thấy chiêu nào thì phá chiêu đó."

Trong tay nàng gian, gặp nguy hiểm nàng cũng thể trốn đó, điểm Kỷ Vân Đường lo lắng.

"A Hạc, ngược , trong phủ chúng bây giờ hầu thể dùng quá ít, thường xuyên ở trong phủ, sợ sẽ gặp nguy hiểm, đợi ngày khác chỗ buôn mua về mấy hầu võ công, như cũng sẽ yên tâm hơn."

"Ừm, mua thêm về cũng , thể việc nặng nhọc gì cũng để nàng , nàng là Vương phi của bản vương, là nữ chủ nhân của Dạ Vương Phủ, việc gì cứ giao cho các nha ."

Lạc Quân Hạc tán thành đề nghị của nàng, nghĩ mua thêm nha , ma ma về, thể giúp Kỷ Vân Đường san sẻ bớt vất vả.

Hai đều quan tâm đến đối phương, cả hai đều vì đối phương mà suy nghĩ, vô hình trung mối quan hệ gần thêm một bước.

Bên , hậu viện.

Hứa Ma Ma tin Kỷ Vân Đường hôm nay đoạt quán quân trong cuộc thi y thuật, còn Thái tử và Tề Vương hai vạn lượng vàng ròng, trong đôi mắt lão đục ngầu lóe lên một tia tham lam.

Mụ nhếch môi lạnh lùng hừ một tiếng: "Nàng vận may thế , e là lúc thi đấu gian lận !"

, nhưng trong lòng Hứa Ma Ma chua chát là giả.

Liễu Lâm Lang thấy vẻ mặt đó của mụ , liền nương e là nảy sinh ý định với hai vạn lượng vàng ròng , nàng lập tức lao tới châm thêm dầu lửa.

"Nương , nhất định nghĩ cách lấy vàng của Kỷ Vân Đường về, như mới tiền chữa mặt cho nữ nhi."

Mặt của nàng , hai ngày giày vò, mọc đầy mụn nhọt và mủ, bây giờ ngay cả cửa cũng dám .

Không chỉ , những cục mụn đó ngứa đau, còn lan khắp , bây giờ cả n.g.ự.c và lưng nàng đều .

Liễu Lâm Lang cầu xin Hứa Ma Ma mời thái y đến xem cho , nhưng Hứa Ma Ma luôn tiền, các nàng chỉ là hầu của Dạ Vương Phủ, thể mời thái y chứ?

Bây giờ thì , tiền đến.

Chỉ cần hai vạn lượng vàng ròng , còn sợ chữa khỏi mặt nàng ?

Trong lòng Hứa Ma Ma khẽ động, đôi mắt lóe lên vẻ gian xảo, mụ vuốt cằm .

"Để suy nghĩ kỹ xem, để lấy tiền của tiện nhân ."

Không thể thần quỷ , dù vàng ròng là ngân phiếu, cái hòm nặng như mụ cũng thể tự khiêng nổi.

Do đó, , chỉ thể quang minh chính đại mà đòi.

Hứa Ma Ma chợt nảy một kế, mụ tính toán: "Lâm Lang, con cứ ở trong phòng nghỉ ngơi cho , gặp Kỷ Vân Đường, con cứ ở trong phòng chờ tin của nương nhé."

Vừa , mụ lảo đảo bước ngoài, phía còn dẫn theo bảy tám tên gia đinh.

Tây Uyển, còn đến cổng, con ch.ó đen trong sân sủa "gâu gâu gâu" ngừng.

Kỷ Vân Đường thấy động tĩnh, từ trong phòng bước , liền thấy Hứa Ma Ma dẫn ngang nhiên xông , Đào Chi và Dược Nương hai căn bản thể ngăn cản.

Kỷ Vân Đường kéo hai sang một bên, tự chắn phía , ánh mắt lạnh lùng quét qua Hứa Ma Ma.

"Ngươi đến gì, đánh nữa ?"

Nàng cho rằng, mặt của Liễu Lâm Lang thành cái dạng đó, Hứa Ma Ma chắc sẽ dám giở trò gì nữa.

Không ngờ, lão già vẫn còn từ bỏ ý đồ .

Trong lòng Hứa Ma Ma tuy sợ hãi, nhưng nghĩ đến vinh hoa phú quý, mụ vẫn lý lẽ hùng hồn hỏi: "Vương phi, mặt của nữ nhi lão nô, liên quan đến ?"

"Có liên quan gì đến bản Vương phi, thật nực ! Là do các ngươi tự tìm thứ dơ bẩn bôi lên mặt Liễu Lâm Lang, bây giờ mặt hủy dung , ngươi tìm chữa trị cho nàng , chạy đến đây chất vấn bản Vương phi?"

Hứa Ma Ma đến từ "thứ dơ bẩn", liền nghĩ đến kẻ chủ mưu là Xảo Diệp, may mà Xảo Diệp c.h.ế.t , nếu mụ nhất định sẽ lột sạch da nó !

Mặt mụ dữ tợn: "Trong Dạ Vương Phủ chỉ Vương phi cùng nữ nhi lão nô hiềm khích, Lâm Lang khi đến, dung mạo vẫn luôn , từ khi đến nàng mới biến thành cái dạng , mặt nàng cũng chỉ đánh, thì còn là ai?"

"Lão nô chỉ một đứa con gái , hôm nay dù thế nào cũng đòi công bằng cho con bé."

Kỷ Vân Đường đánh Liễu Lâm Lang bao giờ hối hận, bởi vì nàng vốn dĩ đáng đánh, phận trong lòng nàng tự ?

Nàng Hứa Ma Ma, nhướng mày châm chọc: "Ngươi công bằng gì?"

Nghe nàng hỏi , mắt Hứa Ma Ma sáng rỡ, tưởng rằng Kỷ Vân Đường thỏa hiệp.

Mụ cố nén khóe môi nhếch lên, kiêu ngạo : "Hoặc là Vương phi đưa thuốc giải cho Lâm Lang, hoặc là bồi thường tiền cho lão nô, lão nô sẽ mời thái y đến xem bệnh cho nàng , Vương phi chọn một !"

Trong lòng mụ tự nhiên mong Kỷ Vân Đường chọn cái thứ hai, như mụ thể mặc cả giá cao, tùy tiện mở miệng đòi tiền nàng.

Chi phí chữa trị và dưỡng nhan của Liễu Lâm Lang, sẽ là một khoản thu nhập nhỏ.

Kỷ Vân Đường lạnh liên hồi, hóa lão già nhắm tiền của nàng ?

Mụ mơ giữa ban ngày!

"Không thuốc giải, cũng tiền, ngươi thể cút ."

Lời Kỷ Vân Đường dứt, Hứa Ma Ma ngây .

Thấy đối phương bỏ , mụ nghĩ ngợi gì liền xông lên ngăn cản, Trần Hổ một tay đẩy ngã xuống đất.

"Vương phi nhà bảo ngươi cút , nếu ngươi còn cút, đừng trách ném ngươi ngoài."

Hứa Ma Ma lập tức biến thành mụ đàn bà đanh đá ngoài phố, lăn đất ăn vạ, nhất định chịu dậy.

"Ôi chao, ngươi bức c.h.ế.t Mẫu con , còn thiên lý , còn vương pháp , gặp Vương gia, cho gặp Vương gia."

Mấy tên gia đinh phía thấy , trong lòng đều thầm rút lui, ai mà chẳng Vương gia hiện tại chỉ lời một Vương phi?

Hứa Ma Ma chỉ bảo bọn họ đến khiêng vàng, chứ bảo bọn họ lên đánh với Trần Hổ.

Mấy tên gia đinh bàn bạc với , cũng chẳng thèm quan tâm Hứa Ma Ma đang ngã đất nữa, từng tên chạy nhanh hơn cả thỏ.

Hứa Ma Ma suýt nữa tức điên, vốn lớn chuyện, ngờ những phía đều chạy sạch .

Thấy Trần Hổ mặt mày hung dữ, từng bước ép sát, mụ cũng đoái hoài gì khác nữa, cất bước chạy.

"Kỷ Vân Đường, chuyện xong , ngươi đừng tưởng chúng là nô tài thì nhân quyền, ngươi thể tùy tiện ức hiếp, lão nô sẽ báo quan, để quan phủ bộ mặt xa của tiện nhân nhà ngươi."

Đi đến cửa vẫn cam lòng, Hứa Ma Ma đầu buông một câu tàn nhẫn, mới tình nguyện rời .

Loading...