Gả Thay Vương Gia Người Thực Vật, Y Phi Càn Quét Tứ Phương - Chương 81: Kỷ Thanh Thanh đối thơ cùng nàng, vả mặt!
Cập nhật lúc: 2025-07-29 04:50:19
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Được , đến đủ cả, bắt đầu .”
Theo một tiếng lệnh của Hoàng hậu, tiểu thái giám ở giữa bắt đầu đánh trống, tiếng trống 'đùng đùng đùng' vang vọng bên tai , các vị thiên kim tiểu thư truyền hoa nguyệt quý trong tay bay vèo vèo.
Khi tiếng trống ngừng , đóa hoa đầu tiên rơi mặt Lạc Tư Niên. Hắn khẽ nhíu mày, dậy cung kính : “Phụ hoàng, mẫu hậu, nhi thần tài nghệ gì, xin múa kiếm giúp vui cho .”
Lời dứt, Lạc Tư Niên liền nhận lấy thanh kiếm Tô Mộc đưa tới, bắt đầu múa trong rừng mai.
Hắn tay nắm trường kiếm, hình nhanh nhẹn, một kiếm vung , liền thấy vô lá cây rơi xuống như mưa; lúc thì nhẹ như yến, lúc nhanh như chớp giật, kiếm hoa bay như dải lụa, điểm xuyết từng chấm.
Kỷ Vân Đường say sưa , nàng thể thừa nhận, tài múa trường kiếm của Lạc Tư Niên thật sự , dứt khoát hề lê thê.
Nào ngờ, bộ võ công của Lạc Tư Niên đều là do Lạc Quân Hạc dạy.
Không nghi ngờ gì nữa, màn biểu diễn giành sự mến mộ của ít nữ tử, nhiều cô nương Lạc Tư Niên mà đỏ mặt.
Kỷ Vân Đường tặc lưỡi hai tiếng, xem , vận đào hoa của Lạc Tư Niên sắp đến chăng?
Nào ngờ, nam nhân mắt ngay cả liếc mắt các cô nương cũng thèm, chớp mắt mà đưa kiếm cho Tô Mộc.
“Phụ hoàng, mẫu hậu, nhi thần khoe mẽ tài mọn .”
Cảnh Dương Đế càng khen ngợi hết lời: “Không tệ, võ công của ngươi tiến bộ nhanh, khi về còn luyện tập nhiều hơn, lơ là.”
“Vâng, phụ hoàng.”
Kỷ Vân Đường lắc đầu, tặc lưỡi, đây đúng là một kẻ ngu ngơ trong chuyện tình ái.
Sợ là cũng chỉ lời của Lạc Quân Hạc thì Lạc Tư Niên mới .
Trò đánh trống truyền hoa tiếp tục bắt đầu, khi tiếng trống ngừng , lượt thứ hai rơi mặt Kỷ Thanh Thanh.
Kỷ Thanh Thanh tiên e lệ rụt rè liếc Lạc Cảnh Thâm một cái, đó khẽ cúi chào hai ở ghế .
“Hoàng thượng, Hoàng hậu nương nương, thần nữ chịu ảnh hưởng của tam ca ca, gần đây mê mẩn việc thơ. Thần nữ ở đây khẩn cầu Hoàng thượng và Hoàng hậu nương nương cho phép thần nữ chọn một , cùng thần nữ đối thơ.”
“Chuẩn!” Cảnh Dương Đế phất tay, đồng ý.
Ánh mắt Kỷ Thanh Thanh quét qua Lạc Cảnh Thâm, lượt quét qua , cuối cùng dừng Kỷ Vân Đường.
“Không tỷ tỷ, thể cùng tỷ thí một phen ?”
“Tỷ tỷ ở đại hội y thuật giành quán quân, bản lĩnh như thế thật sự khiến hâm mộ. Muội cũng cùng tỷ tỷ thỉnh giáo một phen.”
Kỷ Vân Đường vốn định từ chối, nhưng khi liếc thấy ánh mắt Kỷ Thanh Thanh và Lạc Cảnh Thâm giao , nàng đột nhiên sảng khoái đồng ý.
“Được thôi, nhưng tỷ thí mà phần thưởng thì ? Nếu thắng, sẽ dạy luyện võ. Nếu thua, sẽ tự phạt ba chén Hạnh Lâm Xuân, thấy ?”
Kỷ Thanh Thanh trong lòng khinh bỉ, nàng căn bản hề để lời Kỷ Vân Đường tai.
Nàng cũng thể thua .
Hạnh Lâm Xuân là liệt tửu, là rượu mà các nam tử thường uống, thông thường tửu lượng chỉ uống một chén say gục.
Nếu tiện nhân trò , đương nhiên thành cho nàng !
Kỷ Thanh Thanh đầu ôn nhu : “Kính xin Hoàng hậu nương nương giúp thần nữ chọn một chủ đề.”
“Đã là rừng mai, các ngươi hãy lấy hoa mai đề tài để đối thơ .”
Kỷ Thanh Thanh trong lòng tự tin tràn đầy, nàng nghĩ một lát : “Mai mấy đóa, thiên hạ đều xuân. Xin tỷ tỷ đối vế .”
Kỷ Vân Đường: “…”
Nàng tưởng Kỷ Thanh Thanh thơ, ngờ là đối câu đối?
mà, đối với nàng, một đến từ tương lai, thì gì khó khăn ?
“Băng tan bờ bắc, chim hót hoa thơm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-thay-vuong-gia-nguoi-thuc-vat-y-phi-can-quet-tu-phuong/chuong-81-ky-thanh-thanh-doi-tho-cung-nang-va-mat.html.]
Kỷ Thanh Thanh trong lòng giật , chút ngạc nhiên Kỷ Vân Đường, nàng thật sự thể đối ?
Thế nhưng, khi nàng thấy Lạc Khinh Ca và Kỷ Vân Đường trao đổi ánh mắt, liền tự nhiên cho rằng Lạc Khinh Ca giúp nàng gian lận.
Bằng , Kỷ Vân Đường ngay cả chữ cũng , thể đối thơ nàng ?
“Muội đây còn một câu thơ về hoa mai, tỷ tỷ thể cùng đối thêm một câu ?”
Kỷ Thanh Thanh cam lòng, nàng cảm thấy nhất định là câu thơ của quá ngắn, Kỷ Vân Đường mới cơ hội trả lời .
Lát nữa nàng đổi câu dài hơn, nàng sẽ may mắn như nữa.
Tổng thể nào, Lạc Khinh Ca nào cũng thể giúp nàng ?
Kỷ Vân Đường cũng từ chối, tự dâng mặt cho vả, nàng hà cớ gì mà vui vẻ chứ?
“Được thôi, lát nữa dạy luyện võ hai .”
Kỷ Thanh Thanh thầm lườm nguýt một cái, : “Mai đỏ trong tuyết, tuyết in mai đỏ, mai in tuyết.”
Nàng xong, khiêu khích về phía Kỷ Vân Đường, thầm nghĩ nàng chắc chắn đối .
Không ngờ, Kỷ Vân Đường buột miệng .
“Trúc xanh trong gió, gió lay trúc xanh, trúc lay gió.”
Kỷ Thanh Thanh: “!!!”
Lần , nàng vẫn luôn chằm chằm Kỷ Vân Đường, mắt còn chớp lấy một cái, chính là sợ Lạc Khinh Ca giúp nàng gian lận.
Thế nhưng, nàng mà tự trả lời , đối còn hợp vần.
Sao thể chứ?
Kỷ Vân Đường phớt lờ ánh mắt kinh ngạc của Kỷ Thanh Thanh, nàng nhếch môi, tươi tắn về phía .
“Không hai câu đối của thế nào, chư vị ở đây cho rằng thắng thua?”
Giây tiếp theo, Lạc Khinh Ca lập tức phối hợp : “Đương nhiên là thắng ! Bản công chúa tuy tài sơ học thiển, nhưng cũng Kỷ nhị tiểu thư đó là thơ, mà là câu đối về hoa mai. Thế nhưng tam tẩu vẫn đối đáp trôi chảy, đây là thắng thì là gì?”
Lạc Thiên Tuyết phục : “Nếu ngươi Kỷ nhị tiểu thư về hoa mai, nhưng hai câu Dạ Vương phi đối căn bản câu đối về hoa mai, nàng lệch đề , thể coi là nàng thắng ?”
“Theo ý bản công chúa, vòng lẽ là Kỷ nhị tiểu thư thắng.”
Lạc Thiên Tuyết và Lạc Khinh Ca cả hai đều là công chúa, nhưng mối quan hệ bề ngoài hòa thuận, những cuộc tranh đấu công khai và ngấm ngầm giữa hai riêng tư càng vô kể.
Tục ngữ , kẻ thù của kẻ thù chính là bằng hữu.
Nếu Lạc Khinh Ca về phía Kỷ Vân Đường, nàng đương nhiên về phía Kỷ Thanh Thanh, bênh vực cho nàng .
Cảnh tượng nhất thời trở nên đối đầu gay gắt, đội trời chung, trong khí mùi thuốc s.ú.n.g càng lúc càng nồng.
Vào thời khắc mấu chốt, Tạ Lưu Tranh một nữa hiên ngang bước . Hắn khóe môi khẽ nhếch, áo trắng phiêu dật, tay cầm quạt gấp khẽ mở, lúc trông giống một văn nhân mặc khách.
“Thập công chúa lời sai . Kỷ nhị tiểu thư Dạ Vương phi đối thơ với , nhưng bản nàng thơ. Người đề lệch đề, trả lời thể đúng chứ?”
“Huống hồ, xét theo góc độ đối câu đối, Dạ Vương phi trả lời bất kỳ vấn đề gì.”
Lạc Thiên Tuyết khuôn mặt phóng khoáng ngông nghênh của thiếu niên, mặt nàng đỏ, chút lo lắng : “Tranh ca ca, rõ ràng đây là Kỷ nhị tiểu thư thắng, thể đỡ cho Dạ Vương phi chứ?”
Tạ Lưu Tranh: “!!!”
Một tiếng “Tranh ca ca” của Lạc Thiên Tuyết suýt nữa khiến Tạ Lưu Tranh hồn xiêu phách lạc. Hắn thu quạt , tránh thật xa.
“Kính xin Thập công chúa cẩn trọng lời và hành vi. Bổn thế tử đây trưởng của ngươi, các trưởng của ngươi đều đang ở đây cả đó!”
Lạc Thiên Tuyết: “…”