【 Ký chủ, bổn hệ thống nhắc nhở, cô bây giờ nên lập kế hoạch nhiệm vụ cụ thể. 】
Nhìn thấy cô tiến thế giới nhiệm vụ, vẫn bình tĩnh như chuyện gì xảy , Cửu Thiên Tuế ảo giác trói định ký chủ giả.
Tô Mộc chỉnh ghế bật máy lên, lấy khăn giấy lau bàn phím, chuột và tai .
Sau đó mới hỏi, "Còn cần lập kế hoạch, thêm tiền ?" Thêm, thêm tiền?
Ký chủ điên ? Điên vì tiền!
【 Hệ thống nhắc nhở: Nếu ký chủ thành nhiệm vụ sẽ tích phân, tức là tiền. 】
Tô Mộc đeo tai , : "Ta ."
Mặt biểu tình như cũ, nhập mật khẩu tài khoản, lên mạng.
Cửu Thiên Tuế theo dõi ký chủ mở trình duyệt máy tính để kiểm tra tình hình hiện tại của ngành tài chính quốc tế và những sự kiện lớn gần đây của cộng đồng doanh nghiệp trong nước.
Một giờ , Tô Mộc lướt qua nhiều trang web, Cửu Thiên Tuế cũng bội phục ký chủ.
Nếu cô lướt chuyển trang web để chơi, thì trí nhớ và tư duy logic của cô thật sự mạnh"
"Ầm."
"A a a a ~" "Cót két."
Một tiếng ồn lớn vang lên, trong quán Cà phê Internet hỗn loạn.
Tô Mộc vẫn để ý những thứ bên ngoài, chuyên tâm màn hình máy tính.
Cho đến khi một bóng đen đột nhiên chạy tới, cổ cô một trận lạnh lẽo, Tô Mộc mới miễn cưỡng đầu .
Người đàn ông với một đầu tóc màu đen, ánh mắt gian ác chằm chằm. Hắn ngạc nhiên biểu tình nhàn nhạt của Tô Mộc.
Sau đó hung dữ : "Đừng qua, nếu sẽ g.i.ế.c !"
Nghe theo lời , Tô Mộc ngẩng đầu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/gap-duoc-em-sau-khi-du-hanh-hang-ngan-the-gioi/chuong-7.html.]
Nhìn thấy thanh niên với mái tóc ngắn màu nâu, lông mày sắc nét, sống mũi cao và đôi môi mỏng mím chặt.
Tuấn dật phi phàm, trời sinh khí thế đẽ, quý phái.
【 Nhắc nhở ký chủ: Người là Phác Tiêu. 】
Ánh mắt Tô Mộc bình tĩnh mang theo chút đánh giá.
Người là Phác Tiêu, một trong những mục tiêu của nhiệm vụ. Thoạt , đó là hình tượng của nam chính trong phim thần tượng.
Cửu Thiên Tuế ngạc nhiên: 【 Ký chủ còn về phim truyền hình thần tượng? Hệ thống nghĩ rằng cô chỉ kiếm tiền và kiếm tiền. 】
Tô Mộc nhàn nhạt đáp: "Ai mà cái gọi tuổi trẻ." Cửu Thiên Tuế: Điều gì sai.
Khi Phác Tiêu thấy Tô Mộc, một tia ngạc nhiên lóe lên trong mắt . Rõ ràng là con trai, nhưng quá mức.
Mắt rơi đàn ông đang cầm d.a.o găm kê cổ Tô Mộc.
"Vị sát thủ ." Ánh mắt Tô Mộc dời đang dùng d.a.o găm dọa lưng.
Sát thủ sửng sốt, thấp giọng : "Muốn trách thì trách đối diện." "Chúng một thỏa thuận. Nếu ngài trốn thoát, thể giúp."
Sát thủ chỉ nghĩ rằng nó thật buồn . Mạng sống của trong tay , mà cùng giao dịch, giúp trốn, đầu óc '' vấn đề ?
Giọng Tô Mộc lớn nhưng đủ để Phác Tiêu và những khác thấy.
Cậu thanh niên điên ?
"Cho ngài mười giây suy xét." Tô Mộc , cảm thấy d.a.o găm cổ thắt .
Cô nheo mắt một cách nguy hiểm. "Ầm!"
Sát thủ trực giác cảm nhận nguy hiểm vô thức phản ứng để tránh nó, nhưng ngã về phía Phác Tiêu và những khác một cách mất kiểm soát.
Nhìn Tô Mộc ném qua vai một cách lưu loát, Phác Tiêu chỉ thốt lên: Đẹp quá!
"Đã qua câu ?" Tô Mộc dậy, tới chỗ tên sát thủ, cúi đầu khẽ mở môi, ánh mắt ngạc nhiên xen lẫn khó hiểu của tên sát thủ.