Gặp Giữa Mùa Hè - 08.

Cập nhật lúc: 2025-03-12 01:18:47
Lượt xem: 54

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vân Hi dựa cửa sổ xe, lặng lẽ ngẩng đầu Lục Chỉ Niên đang cầm vô lăng.

 

Tất cả cảnh vật phía đều đang lùi nhanh, chỉ là điểm cố định trong màn đêm mờ ảo.

 

"Lục Chỉ Niên, cảm ơn ."

 

thấy nhỏ giọng một câu: “Lần giúp ."

 

"Không giúp cô, chẳng qua là mắt mà thôi.” Lục Chỉ Niên trả lời mất tập trung.

 

Sự thật đúng là như .

 

Khoảnh khắc từ xe xuống, cảnh tượng Tiền Tuệ Lâm dùng sức nắm lấy Vân Hi đập mắt , đồng thời rõ nguyên do, Lục Chỉ Niên cau mày, cơ thể hành động ý thức một bước.

 

Khi qua ngã tư đèn đỏ, Lục Chỉ Niên dừng xe , liếc cô, thấp giọng hỏi một câu: “Vừa là mợ của cô ?"

 

Vết đỏ tay Vân Hi vẫn biến mất, in hằn làn da trắng nõn của cô trông cực kỳ chói mắt.

 

Cô gật đầu, dáng vẻ miễn cưỡng.

 

"Không giống lắm."

 

Không giống cái gì cơ?

 

Vân Hi đột nhiên mặt , trong mắt hiện lên tia nghi hoặc.

 

"Không giống mợ của cô mà giống như một kẻ cướp tiền."

 

Giọng Lục Chỉ Niên lạnh lùng, chuyện chút cảm xúc nào, nhưng lời trúng tim đen.

 

Đôi mày nhíu của Vân Hi đột nhiên giãn , hiếm khi cô bật thành tiếng, phụ họa: “Anh cũng sai."

 

nào cũng nhân nghĩa, vốn dĩ đời nhiều là ác quỷ đội lốt .

 

Chỉ là đây Vân Hi nghĩ theo hướng , đột nhiên vạch trần như , trái tảng đá đè nặng trong lòng nhẹ nhõm hơn nhiều.

 

Thấy mặt cô cuối cùng cũng còn vẻ u ám, tinh thần, Lục Chỉ Niên "Ừm" một tiếng, chút dấu vết dời mắt , giống như vô tình đổi chủ đề hỏi: “Cô và cô vẫn luôn sống ở đây ?"

 

"Phần lớn thời gian là ."

 

Mặc dù hiểu tại hỏi, nhưng Vân Hi vẫn trả lời.

 

Kể từ khi Vân Hi ký ức, khi chuyển đến nhà , bà Hứa Như Yên vẫn luôn dẫn cô sống ở ngõ Tây Hoa, gió đêm đầu ngõ từng bóng dáng mà cô quen thuộc nhất, thể dịu dàng thổi tung chiếc váy hoa nhí của bà Hứa.

 

Cho nên dù căn nhà còn hơn nửa năm nữa mới hết hạn, Vân Hi vẫn nỡ trả .

 

Nghe , trong đầu Lục Chỉ Niên hiện lên những tòa nhà tập thể thấy, tuy rằng những tòa nhà đó sạch sẽ, nhưng vẫn sự cũ kỹ.

 

Anh cảm thấy kỳ lạ.

 

Lúc trẻ, tuy Lục Vân Phong chút phong lưu, nhưng đối với những phụ nữ từng ở bên cạnh ông luôn tay hào phóng.

 

Lục Chỉ Niên nhiều mặt Vân Hi, tùy ý sang chuyện khác, đó tiếp tục im lặng tài xế, chở cô an trở về.

 

...

 

Nhà họ Lục

 

Lục Vân Phong họp xong sớm, đang ở nhà uống , thấy hai họ , vội vàng vẫy tay với Vân Hi, quan tâm hỏi: “Hi Hi, cháu tìm hồ sơ ?"

 

"Cháu tìm ạ."

 

Vân Hi chào hỏi đơn giản với ông một tiếng, mỉm lễ phép: “Chú Lục, cháu lên đây ạ, cháu còn thu dọn đồ dùng cho ngày mai khai giảng."

 

"Được, cháu mau ."

 

Sau khi Vân Hi , Lục Vân Phong mặt , liếc mắt thấy đứa con trai lười biếng đang dựa cửa của .

 

Hai ba con quanh năm hợp , chuyện với là chuyện thường tình, Lục Vân Phong coi như thấy, bưng chén của lên về phía phòng việc.

 

Không ngờ, Lục Chỉ Niên theo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/gap-giua-mua-he-gmdw/08.html.]

 

Anh chống tay lên cánh cửa phòng việc sắp đóng , nghiêng chen : “Con chuyện hỏi ba."

 

Không cho Lục Vân Phong cơ hội từ chối, Lục Chỉ Niên dứt khoát kéo tủ trong cùng của phòng việc , thành thục lấy một tấm ảnh, chỉ hỏi: “Chuyện tấm ảnh là thế nào?"

 

Trên bàn đang bày tấm ảnh cũ thời trẻ của Lục Vân Phong, hơn hai mươi tuổi, gương mặt dịu dàng quyến luyến phía phụ nữ.

 

Người phụ nữ trẻ xinh ảnh là "dì Hứa " trong miệng Lục Vân Phong, cũng là của Vân Hi.

 

Lục Chỉ Niên thấy tấm ảnh nửa tháng .

 

"Chuyện gì là thế nào? Ai cho phép con phòng việc của ba lục lọi đồ đạc lung tung thế hả?" Lục Vân Phong mặt mày khó chịu lấy tấm ảnh.

 

"Đừng hiểu lầm, là ba gọi con lấy đồ con vô tình phát hiện ."

 

Lục Chỉ Niên thèm để ý khẽ một tiếng: “Con thật sự hứng thú động đồ của ba."

 

Lời , cũng kiêng dè gì nữa, dứt khoát xuống ghế sofa da thật màu đen bày trong phòng việc một cách thoải mái: “Hơn nữa nếu chuyện gì, ba chột ?"

 

Lục Vân Phong giận quá hóa : “Vậy là con đang dò hỏi ba đấy ?"

 

"Con đang cảm thấy ba và dì Hứa của con gì đó ?"

 

Lục Chỉ Niên gì, nhưng vẻ im lặng mặt bày hết những gì đang suy nghĩ trong lòng.

 

"Nếu dì Hứa của con thật sự thích ba, thể sự xuất hiện của một thằng nhóc hỗn xược như con?" Lục Vân Phong hừ lạnh.

 

"Ý ba là..."

 

Một lúc lâu , trong đôi mắt lạnh lùng của Lục Chỉ Niên hàm chứa vài phần khó tin, ngẩng đầu : “Ba theo đuổi , ai dè theo đuổi ?"

 

"Sao ba một đứa con trai như con cơ chứ?"

 

Bị vạch trần chuyện cũ, Lục Vân Phong nhiều với mà vẫy tay đuổi : “Ra ngoài, cút ngoài cho ba."

 

Rõ ràng là đang mắng, nhưng trong lòng Lục Chỉ Niên vô cớ nhẹ nhõm, ngay cả chính cũng thể nhận .

 

"Ba yên tâm, con ngay đây."

 

Anh nhanh chóng nhảy xuống ghế sofa, chỉ là khi khỏi cửa xác nhận cuối cùng: “Vậy nên con và cô bất kỳ quan hệ huyết thống nào?"

 

"Gì mà con với cô ?"

 

"Vân Hi.” Lục Chỉ Niên ngắn gọn tên .

 

Sao lời cứ kỳ lạ thế nào?

 

lúc Lục Vân Phong đang tức giận, cũng nghĩ nhiều: “Hi Hi và con thể quan hệ gì, con bớt phiền !"

 

Lục Chỉ Niên đầu ngoài, là cố ý vô ý, đặc biệt một câu: “Sao quan hệ, chẳng chúng con đang sống một mái nhà ?"

 

Giọng điệu thiếu niên lạnh nhạt, nhưng âm cuối quyến rũ giống như bạc hà nhúng rượu.

 

"Ba, ba thử xem đúng ?"

 

Kể từ khi Lục Vân Phong ly hôn, Lục Chỉ Niên gọi ông là "ba" thực sự thể đếm đầu ngón tay, hôm nay một tiếng coi như là phá lệ .

 

Lục Vân Phong sửng sốt, nhưng cũng chỉ một chút.

 

Rất nhanh, cơn giận ập đến, hôm nay ông thực sự Lục Chỉ Niên chọc tức nhẹ, hét lên: “Ra ngoài, đừng gọi ba là ba!"

 

"Biết , ba đứa con trai như con."

 

Lục Chỉ Niên khẽ một tiếng, còn cực kỳ chu đáo đóng cửa .

 

...

 

Trong phòng tầng hai, Vân Hi đang trật tự thu dọn những thứ cần mang học ngày mai, thật cũng gì, dù sách vở gì đó đều ở trường học.

 

Nghe lớp 12 sẽ phân lớp , nhưng đối với cô mà , phân phân cũng gì khác biệt.

 

Loading...