Gặp Giữa Mùa Hè - 09.

Cập nhật lúc: 2025-03-12 01:19:07
Lượt xem: 50

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vì lý do đóng phim, cô đến trường nhiều, vốn dĩ ở trạng thái quá quen thuộc với các bạn cùng lớp.

 

Lần khai giảng tương đương với việc bắt đầu .

 

Còn nữa Vân Hi lựa chọn học ngoại trú, theo ý của chú Lục, tài xế chú Trương sẽ phụ trách đưa đón hàng ngày, cô sẽ cùng học với Lục Chỉ Niên.

 

Vân Hi lặng lẽ thở dài, cảm thấy áp lực lớn.

 

Ngày hôm , tất cả các trường học ở Nam Xuyên đều khai giảng, Vân Hi cố ý dậy sớm hơn một chút, để chờ.

 

Cô sớm cầm lấy chiếc bánh mì sandwich mà dì Vương chuẩn , ghế của xe.

 

Tài xế chú Trương ghế lái thấy cô lên xe, vui vẻ : “Hi Hi, chào buổi sáng, nhanh nhẹn quá nhỉ!"

 

"Chào buổi sáng chú Trương.” Vân Hi lễ phép đáp .

 

Cô và chú Trương chuyện phiếm một lúc, Lục Chỉ Niên mới từ trong nhà , trông vẻ như tỉnh ngủ, mí mắt rũ xuống, lộ vẻ mệt mỏi.

 

Vân Hi vốn tưởng rằng sẽ ghế phụ, cho nên chọn hàng ghế , nhưng ngờ theo thói quen mở cửa .

 

Lúc , cô xuống xe kịp nữa .

 

Vân Hi rụt trong, cố gắng hết sức nhường cho một chỗ rộng hơn.

 

Sau khi đủ , chú Trương nhanh chóng khởi động xe, xe màu đen lao ngoài.

 

Khi qua một khúc cua, do vấn đề quán tính của xe, cơ thể Vân Hi thể tránh khỏi nghiêng về phía cửa sổ xe, thoạt cả đều sắp dán xe.

 

" đáng sợ ?" Lục Chỉ Niên đột nhiên hỏi một câu.

 

Anh liếc Vân Hi đang co rúm thành một cục nhỏ, vẻ mặt phức tạp khó thành lời.

 

Vân Hi "ồ" một tiếng, ngay đó phản ứng : “Không, sợ chiếm chỗ của ."

 

Sợ chiếm chỗ của .

 

Sợ.

 

Xem quả thực đáng sợ, Lục Chỉ Niên mím môi thành một đường thẳng, một lúc lâu mới một câu: “Ngồi gần một chút, ăn thịt ."

 

Chú Trương thúc đang lái xe thấy, nhịn thành tiếng.

 

Ông liếc thấy khuôn mặt đen xì của Lục Chỉ Niên trong gương chiếu hậu, giúp đỡ giải thích một câu: “Hi Hi, cháu đừng sợ, Tiểu Lục chỉ là trông vẻ lạnh lùng một chút, nhưng con ."

 

...

 

Vân Hi nhích giữa một chút, cuối cùng giữa hai cũng còn cách một con sông Ngân Hà nữa.

 

Để giảm bớt sự hổ , cô chủ động hỏi một câu: “Anh ăn sáng ?"

 

Lục Chỉ Niên nửa nhắm mắt, đầu tựa cửa sổ xe, giống như đang ngủ bù, tỉnh táo lắm trả lời một chữ "Chưa".

 

Anh lười lấy, bình thường đều là gọi Tề Thịnh tiện đường mang cho một phần đến trường học.

 

Không ...

 

Vân Hi mím môi bánh mì sandwich mà dì Vương nhét thêm cho cô sáng nay, hạ quyết tâm, đặt một phần trong đó lên đầu gối một cách cẩn thận, đó đầu ngoài cửa sổ.

 

Trọng lượng đột nhiên xuất hiện khiến Lục Chỉ Niên chậm rãi mở mắt , Vân Hi bằng ánh mắt khó hiểu: “Cô ăn ?"

 

"Dì Vương cho hai phần, ăn nhiều như ."

 

Trong xe đột nhiên im lặng, ngay khi Vân Hi lo lắng Lục Chỉ Niên thể sẽ từ chối, đỉnh đầu truyền đến một tiếng "Cảm ơn" nhàn nhạt.

 

Anh nhận .

 

[Tác giả lời ]

 

Đã sửa một chút~

 

Chương 6: 6°C - " thương ở ?"

 

Trường trung học 1 Nam Xuyên ở phía trường chuyên, cho nên Vân Hi xuống xe Lục Chỉ Niên.

 

Nhìn dòng tấp nập, cổng trường chật kín xe của phụ , cô nán nhiều mà thẳng trường học.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/gap-giua-mua-he-gmdw/09.html.]

 

Tìm phòng học, Vân Hi một lượt, chỉ còn một chỗ trống bên cạnh một nữ sinh ở hàng cuối cùng, thế là cô qua xuống.

 

sinh vẻ sủng ái mà sợ hãi, run rẩy hỏi: “Bạn, bạn thật sự, thật sự cùng ?"

 

Vân Hi gật đầu.

 

"Bọn họ đều, đều thích , bạn sẽ hối, hối hận chứ?" Nữ sinh mặt đỏ bừng bổ sung một câu.

 

Lúc Vân Hi mới phát hiện, hình như bạn cùng bàn mới của cô cà lăm, nhưng cô vẫn gật đầu.

 

cảm thấy cà lăm vấn đề gì.

 

"Bạn, bạn thật sự là một, ."

 

Vân Hi phát thẻ , khi bạn cùng bàn mới của cô vui mừng nhào về phía cô, cô điểm bất .

 

Hơi nóng mùa hè vẫn qua , thời tiết đầu tháng chín ở Nam Xuyên vẫn hơn ba mươi độ, nhưng bạn cùng bàn mới của cô mặc một chiếc áo hoodie nỉ, rõ ràng trán còn lấm tấm mồ hôi.

 

Vân Hi do dự hỏi một câu: “Bạn nóng ?"

 

bạn cùng bàn mới của cô còn kịp trả lời, ngoài cửa phòng học bỗng một nam sinh nhuộm tóc tím , ác ý về phía bọn họ la hét: “Lưu Hiểu Mạn, mày bệnh ? Trời nóng như mà mặc áo hoodie?"

 

Trong khoảnh khắc ngắn ngủi Vân Hi nhận Lưu Hiểu Mạn là tên của bạn cùng bàn mới của cô, nam sinh tóc tím thấy ánh mắt trốn tránh của nữ sinh trong góc phòng thì khinh bỉ khẩy.

 

Cậu cố ý ném tờ giấy trong tay lên trung: “Trốn cái gì, nhặt lên cho tao."

 

Nghe , Vân Hi nhíu mày .

 

Tuy nhiên, đợi cô lên tiếng, bên cạnh đột nhiên truyền đến tiếng bàn ghế va chạm dữ dội.

 

Lưu Hiểu Mạn nam sinh tóc tím dọa cho sợ hãi ngã xuống đất.

 

Vân Hi kéo bạn cùng bàn mới của dậy, nhưng phát hiện thậm chí cô gái còn kịp dậy vội vàng cúi đầu nhặt đống bài thi, dáng vẻ trông thảm hại đáng thương.

 

Cùng lúc đó, truyền đến tiếng nhạo tùy tiện của nam sinh tóc tím: “Lưu Hiểu Mạn, kiếp mày là chó ?"

 

Nói xong, giơ chân định giẫm lên tay Lưu Hiểu Mạn đang nhặt bài thi.

 

Vân Hi quanh bốn phía, dễ dàng nhận thấy trong phòng học nhiều .

 

Rõ ràng bọn họ đều thấy, thỉnh thoảng ánh mắt cũng liếc về phía lớp học.

 

một ai lên tiếng.

 

Dường như bọn họ quen thuộc từ lâu, còn thấy lạ nữa.

 

Giống như một kẻ xâm nhập tuân thủ quy tắc, Vân Hi một chắn mặt Lưu Hiểu Mạn.

 

trốn tránh thẳng nam sinh đang gây sự: “Cậu ?"

 

"Mày là ai?” Nam sinh tóc tím khó chịu quát.

 

khi rõ mặt Vân Hi, trong mắt đột nhiên lóe lên tia kinh ngạc: “Ô, xinh thế?"

 

Nam sinh tóc tím Vân Hi như bảo vệ Lưu Hiểu Mạn, nháy mắt vẻ tán tỉnh: “Hay là thế , buổi trưa cùng ăn một bữa cơm, chuyện hôm nay coi như bỏ qua?"

 

Chuyện hôm nay?

 

Là sự bắt nạt đơn phương của ?

 

Vân Hi đến mức ngây thơ tin những lời bịa đặt mà nam sinh tóc tím tùy tiện , đó đồng ý với điều kiện mà đưa .

 

Cô lắc đầu, kiên quyết đáp: “Không ."

 

"Không thì mày xen gì, giả vờ ?"

 

Bị mất mặt đám đông, nam sinh tóc tím khó chịu trừng mắt cô: “Cút sang một bên cho tao!"

 

Nam sinh tóc tím vẻ động tay kéo Lưu Hiểu Mạn, trong lúc cấp bách Vân Hi giơ tay tát một cái.

 

Tiếng tát thanh thúy vang lên trong phòng học, thu hút ánh mắt của hầu hết học sinh trong lớp.

 

Thấp thoáng thể thấy hít ngụm khí lạnh.

 

Loading...