Gặp Giữa Mùa Hè - 18.

Cập nhật lúc: 2025-03-20 06:42:02
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày thường Vương Chí Cường bắt nạt bạn học ít, nhưng vì nhà chút tiền, ở địa phương cũng chút quan hệ, cho nên những học sinh bắt nạt dám tố cáo với nhà trường, các thầy cô giáo cũng thường mắt nhắm mắt mở đối với chuyện .

 

hôm nay đột nhiên kỷ luật nặng.

 

Có học sinh thạo tin thấy Tề Thịnh từ văn phòng chủ nhiệm, thế là tiến lên hỏi thăm.

 

Tề Thịnh xua tay: “ chỉ chạy việc vặt thôi, còn cụ thể là do ."

 

Vậy Tề Thịnh còn thể giúp ai chạy việc vặt?

 

Thậm chí vấn đề cần cố ý dò hỏi, chỉ trường chuyên, ngay cả học sinh trường trung học 1 đều rằng thường ngày Tề Thịnh và Lục Chỉ Niên cùng .

 

Lại liên tưởng đến cảnh Vương Chí Cường Lục Chỉ Niên túm cổ áo nhấc lên khỏi mặt đất ở cổng trường hôm đó, đáp án gần như rõ ràng.

 

Bất kể là vì lý do gì, việc Vương Chí Cường xử lý thực sự là một chuyện đáng mừng đối với học sinh trường trung học 1.

 

Cũng vì , Lục Chỉ Niên gần như học sinh trường trung học 1 tôn sùng là "nhân vật hùng hành hiệp trượng nghĩa".

 

...

 

Vân Hi xong, nghiêng đầu, sang bên cạnh, nhưng thấy hùng phản ứng gì.

 

Lục Chỉ Niên mặt mày bình tĩnh, đúng cũng đúng.

 

Ánh mắt chậm rãi đảo quanh Vân Hi một vòng, đó tùy ý gật đầu : “ ."

 

Bộ dạng ... ẩn giấu công lao và danh tiếng.

 

Vân Hi nhịn cong khóe miệng, vờ như bình tĩnh ngay khi Lục Chỉ Niên sang.

 

, cũng giữ chút thể diện cho hùng.

 

...

 

Ngày hôm là kỳ thi tháng của trường trung học 1 Nam Xuyên, nhà trường giữ vững tốc độ "hôm thi, hôm điểm", sắp xếp thời gian gấp.

 

Khó khăn lắm mới ứng phó xong một ngày thi cử, Vân Hi thả lỏng cổ tay, đang định ngoài hít thở khí thì bạn cùng bàn Lưu Hiểu Mạn cẩn thận đẩy sang một chai nước ép.

 

"Xin, xin !" Lưu Hiểu Mạn cúi đầu lắp bắp , thậm chí lúc chuyện còn dám mắt Vân Hi.

 

Hôm đó, Lư San San ép buộc đổi ca trực nhật là cô , cuối cùng lóc dùng điện thoại của Vân Hi gọi điện cho Lục Chỉ Niên cầu cứu cũng là cô .

 

nhát gan sợ phiền phức, quen khác bắt nạt, dám theo sự sai khiến của khác, nhưng đến phút cuối cùng hối hận.

 

Vân Hi im lặng chai nước ép bàn, một lúc lâu thở dài một .

 

truy cứu Lưu Hiểu Mạn tại như , chỉ hỏi một câu: “Nếu hôm đó , tại cuối cùng trở ?"

 

Nghe , Lưu Hiểu Mạn càng lớn hơn: “Xin , thật, thật sự như , hối hận..."

 

Tại hối hận?

 

Bởi vì đường trở về, trong đầu Lưu Hiểu Mạn ngừng vang vọng hình ảnh Vân Hi đưa tay đỡ khi cô ngã xuống đất.

 

Chỉ một hình ảnh khiến cho cảm xúc hối hận tràn ngập trong lồng ngực, đầu tiên, một nhát gan như cô cũng chủ động điều gì đó, cho dù là cứu vãn.

 

"Đừng nữa, trách ."

 

Vân Hi đưa cho cô một tờ giấy, cuối cùng cô vẫn mềm lòng: “ đừng để khác lợi dụng nữa."

 

Lưu Hiểu Mạn vội vàng gật đầu, khi cô còn gì đó, cửa đột ngột xuất hiện một cô giáo trẻ.

 

Cô giáo vẫy tay với Vân Hi: “Bạn học , em đây một chút."

 

"Cậu, , cô Thái tìm kìa."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/gap-giua-mua-he-gmdw/18.html.]

Lưu Hiểu Mạn vội vàng lau khô nước mắt, nhường chỗ.

 

Vân Hi "ừm" một tiếng ngoài.

 

Ngoài hành lang, cô giáo mới uốn nhuộm tóc gọi Vân Hi , mái tóc xoăn phản chiếu ánh sáng rực rỡ ánh mặt trời: “Vân Hi đúng ? Cô là cô Thái ở phòng giáo vụ."

 

Vân Hi để dấu vết liếc một chút, phát hiện cô là cô giáo cho nghỉ phép ngày hôm đó: “Chào cô Thái."

 

Cô Thái một tiếng: “Cô nhờ em giúp một việc."

 

"Cô tìm em ạ?" Vân Hi lộ vẻ khó hiểu.

 

" , thứ hai tuần là ngày hội nghệ thuật của trường, để mừng Tết Trung Thu, trường chuẩn một vở kịch, điều vai Hằng Nga vẫn tìm thích hợp..."

 

Cô Thái quan sát Vân Hi từ xuống vài : “Cô thấy em phù hợp."

 

thì cô gái mặt cũng là kinh nghiệm diễn xuất, tướng mạo khí chất quả thực cao hơn một bậc so với những học sinh bình thường.

 

", lẽ em thể tham gia diễn tập."

 

Vân Hi để dấu vết từ chối: “Việc học của lớp 12 khá căng thẳng."

 

" điều , nhưng vai diễn của em cần diễn tập quá nhiều, đến lúc đó đến thử trang phục, khi biểu diễn chỉ cần sân khấu là ."

 

Cô Thái rõ ràng về những trở ngại mà cô thể gặp : “Kỳ thi tháng kết thúc, chắc hẳn việc học bận rộn như , chuyện trao đổi với giáo viên chủ nhiệm của em , cùng lắm chỉ lỡ của em một buổi sáng, em thấy ?"

 

Đã đến nước , Vân Hi thực sự tiện từ chối, miễn cưỡng gật đầu.

 

Chuyện cứ như quyết định, cô Thái việc cũng nhanh, ngày hôm đưa bộ trang phục biểu diễn cần thiết cho vai Hằng Nga đến tay Vân Hi.

 

Khi về nhà, Vân Hi ôm bộ trang phục biểu diễn lộng lẫy như hoa lên xe, Lục Chỉ Niên ngạc nhiên nhướng mày: “Cái gì đây?"

 

"Quần áo của Hằng Nga, cô giáo bảo lên sân khấu biểu diễn ngày hội nghệ thuật."

 

Vân Hi ủ rũ cúi đầu, nghĩ đến chuyện chỉ cảm thấy đau đầu, nhưng giây tiếp theo thấy bên cạnh thản nhiên : “Thầy cô của các cô cũng mắt đấy."

 

Cô nghi ngờ nhầm, cái đầu đang cúi xuống nhanh chóng ngẩng lên, liếc bên cạnh: “Cái gì?"

 

Lục Chỉ Niên đầu gì nữa, nhích sang một bên, nhường chút chỗ cho Vân Hi và bộ trang phục biểu diễn của cô.

 

Chỉ cửa kính xe phản chiếu một đường cong nhạt nơi khóe môi .

 

...

 

Thứ hai, tất cả học sinh lớp 12 của trường trung học 1 Nam Xuyên vẫn học như bình thường, chỉ Vân Hi, tiết mục biểu diễn phép công khai trốn ngoài.

 

Nhớ ánh mắt ghen tị của cả lớp khi ngoài, Vân Hi lắc đầu nhẹ.

 

Có lẽ đây chính là " trong thành , ngoài thành ", nếu lựa chọn, cô tình nguyện ở trong lớp học hơn.

 

Đáng tiếc là .

 

Vân Hi chấp nhận phận bộ váy tay rộng màu tím nhạt, khoanh tay đợi trong phòng hóa trang tạm thời của trường.

 

So với sự háo hức hoặc căng thẳng của những học sinh khác sắp lên sân khấu thì cô bình tĩnh hơn nhiều.

 

Biểu diễn như thế nào, biểu diễn cho ai xem, dường như đối với cô mà đều quan trọng.

 

"Nào nào nào, tổ <Đuổi Theo Ánh Trăng> chuẩn , tiết mục tiếp theo là của các em!"

 

Cô Thái tìm cô đến cứu nguy từ bên ngoài , thấy Vân Hi ở trong góc, mắt sáng lên: “Quả nhiên lầm, em mặc bộ ."

 

Vân Hi lễ phép mỉm : “Cảm ơn cô."

 

Sau đó, theo những biểu diễn cùng tổ lên sân khấu.

 

 

Loading...